Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi

Chương 540



Hai vụ náo loạn mà Cung Thục Trân gây ra hôm nay không có gì bất ngờ khi leo thẳng lên vị trí số một trong bảng xếp hạng "Mười cú sốc lớn nhất của thôn Thanh Sơn".

Thật sự quá bất ngờ!!

Mọi người thật sự không ngờ được... Tô lão đại quá xui xẻo rồi...

"Chắc từ giờ nên tránh xa gia đình họ thôi..."

"Đúng đấy... Quá là xui xẻo... chẳng còn ai bình thường cả!!"

Vài ngày sau, khi Tô đại bá vẫn còn hôn mê trong bệnh viện, Tô Đại Nghiệp đã nhanh chóng ly hôn với Cung Thục Trân.

Hơn nữa Tô Đại Nghiệp cương quyết không tin rằng mình có vấn đề, còn tuyên bố tất cả đều là do Cung Thục Trân bịa chuyện để bôi nhọ anh ta! Anh ta nhất định sẽ cưới vợ sinh con để chứng minh bản thân!

Khi Tô đại bá xuất viện, ông ta đã dự định dùng tiền để cưới vợ mới cho Tô Đại Nghiệp nhưng khi kiểm tra số vàng còn giấu trong nhà vệ sinh...

Đã không còn.

Tô đại bá suýt nữa thì ngất lần nữa...

Nhưng việc cưới vợ cho con trai để nhanh chóng có người nối dõi mới là quan trọng nhất, thế là ông ta đã gom góp khắp nơi và trước cuối năm, ông ta tìm được một cô gái câm cho Tô Đại Nghiệp.

Tiền không đủ thì yêu cầu cũng không thể quá cao nhưng dù là cô gái câm, cô ta vẫn là một thiếu nữ còn trinh. Dù sao Tô Đại Nghiệp cũng không có lựa chọn nào khác, mà sau khi làm chú rể lần nữa, anh ta lập tức toàn tâm toàn ý lao vào việc sinh con.

Trong khi Tô Đại Nghiệp đã bước sang cuộc sống mới thì Cung Thục Trân vẫn chưa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bởi vì Vương Tứ Lực nhất quyết không chịu cưới Cung Thục Trân làm vợ.

Dù lão Vương và bà Vương đã chấp nhận sự thật nhưng Vương Tứ Lực lại hết sức tích cực tìm cách nhờ mối lái xem mắt.

Với Vương Tứ Lực, dù Cung Thục Trân xinh đẹp, anh ta rất thích cô ta nhưng không được, anh ta cần một đứa con, một đứa con trai để lo cho anh ta lúc về già!

Nhưng đối với Cung Thục Trân, chuyện này chẳng phải vấn đề lớn. Cuộc đời cô ta giờ đã như thế này, ai sợ ai chứ, nếu có ai dám đến gặp mặt với Vương Tứ Lực, cô ta sẽ cho họ thấy sự lợi hại của mình.

Thế là từ đó, Cung Thục Trân sống trong nhà Vương Tứ Lực mà không danh không phận nhưng trừ Vương Tứ Lực ra, mọi người trong nhà đều coi cô ta như con dâu.

Nhưng đó là chuyện sau này, còn vào lúc này, đại đội Thanh Sơn đang đối mặt với vấn đề lớn nhất, đó là không có ai làm đại đội trưởng.

Cuối cùng không còn cách nào khác, chuyện bầu cử cán bộ thôn kéo dài quá lâu, lãnh đạo của công xã đã gọi Vương Đại Lực đến nói chuyện.

Lãnh đạo công xã giả vờ không biết mà hỏi: "Quần chúng trong đại đội các anh phản ánh tập thể rằng tất cả mọi người đều muốn anh tiếp tục đảm nhận chức vụ đại đội trưởng, sao anh lại không vui lòng? Đây là sự công nhận của nhân dân đối với công việc của anh trong quá khứ, anh không thể phụ lòng họ được!"

Cũng không thể phụ lòng lãnh đạo đã đặt kỳ vọng vào anh ta!!

Nếu anh ta từ bỏ không làm nữa... thì ai sẽ giải quyết đám yêu ma quỷ quái trong thôn của anh ta đây??!!!

Vương Đại Lực cười hề hề nói: "Lãnh đạo, tôi có vết nhơ, em trai tôi có tác phong không tốt, còn dính dáng với phụ nữ đã có chồng, tôi không thích hợp làm đại đội trưởng nữa, quần chúng họ..."

Vương Đại Lực định nói quần chúng sẽ có ý kiến nhưng nghĩ đến việc mình bị gọi đến nói chuyện lần này là do quần chúng đã tập thể ký thỉnh nguyện nên anh ta bèn sửa lại: "Quần chúng họ xứng đáng có một đại đội trưởng tốt hơn!"

Nhưng chuyện này, lãnh đạo công xã đã dám gọi Vương Đại Lực đến đây, dĩ nhiên là đã điều tra kỹ càng rồi.

Lãnh đạo công xã nói một cách đầy cảm thông: "Đó là chuyện của em trai anh, các anh đã chia nhà nhiều năm rồi, phẩm chất và năng lực của anh thì mọi người đều biết rõ, anh đừng từ chối nữa, lãnh đạo và nhân dân đều tin tưởng anh!"