Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi

Chương 548



Lúc đó đồng chí Tiểu Từ đã 24 tuổi, đã chờ đợi Tô Dĩnh 3 năm, vì thế Tô Dĩnh cũng bị cảm động bởi tấm chân tình của anh.

Tuy nhiên khi đó Tô Mậu vẫn đang bị giam giữ, sức khỏe của Lưu Lan Hương ngày càng suy yếu, còn Tô Dĩnh thì làm việc tại nhà máy cơ khí, hầu hết công việc gia đình đều phải giao cho Tô Thành khi đó mới 14 tuổi và còn bị què một chân.

Tô Dĩnh không muốn gánh nặng này đè lên vai đồng chí Tiểu Từ nên cô nói muốn đợi vài năm nữa, khi em trai thứ hai ra tù và có thể kiếm sống, còn em trai thứ ba đã trưởng thành thì hai người sẽ kết hôn.

Nhưng không ngờ sau đó làn sóng cải cách mở cửa ập đến, các nhà máy Quốc Doanh dần dần hoạt động kém hiệu quả hơn, ngược lạ đồng chí Tiểu Từ lại có cơ hội chuyển về Thủ đô khi binh đoàn giải tán.

Khi mới biết mình có cơ hội chuyển về Thủ đô, đồng chí Tiểu Từ đã lập tức nộp đơn xin chuyển ngành tại địa phương.

Tin này vừa ra, hầu như không ai hiểu nổi tại sao Từ Xương Thịnh lại sẵn sàng từ bỏ cơ hội trở về Thủ đô mà ở lại nơi này?

Cái vùng đất nghèo khó này không có tương lai gì sáng sủa, ở lại đây chẳng khác nào từ bỏ một tương lai tươi sáng. Và cơ hội này có được không có nghĩa là sau này cũng sẽ có.

Nhưng đồng chí Tiểu Từ vẫn kiên định với ý chí của mình, các lãnh đạo cũng không còn cách nào khác.

Vào thời đó, ở đơn vị không có bí mật gì, đặc biệt là với hành động khó hiểu của Từ Xương Thịnh.

Chẳng mấy chốc, tin đồn đã đến tai Tô Dĩnh.

Áp lực lớn như cơn sóng thần đổ ập lên Tô Dĩnh, ánh mắt kỳ lạ của đồng nghiệp và những lời đàm tiếu của người trong thôn khiến cô cảm thấy vô cùng ngột ngạt, như thể mình đã rơi xuống tận cùng của xã hội.

Cuối cùng Tô Dĩnh đã đề nghị chia tay với đồng chí Tiểu Từ, cô không muốn làm cản trở tiền đồ của anh.

May mắn thay, đồng chí Tiểu Từ không bỏ cuộc. Đến cuối những năm 1980. khi Tô Mậu và Tô Thành đều đã lập gia đình, đồng chí Tiểu Từ – người vẫn quyết tâm ở lại địa phương – đã một lần nữa tỏ tình, cuối cùng hai người đã nên duyên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Mỗi khi nhớ lại những chuyện cũ, Tô Dĩnh đều thở dài.

Nhưng cô đã có cơ hội sống lại, sửa chữa những tiếc nuối trong quá khứ. Lần này cô sẽ chủ động hơn, dũng cảm bảo vệ tình yêu và hạnh phúc của mình.

Năm 76 là một năm đầy biến động nhưng cũng tràn đầy hy vọng, một số thay đổi trong năm này đã có tác động lớn đến cuộc sống của những người bình thường trong vài thập kỷ sau.

Tình hình mỗi ngày đều có những biến chuyển bất ngờ, tất cả mọi người đều mong đợi và kỳ vọng, đặc biệt là những thanh niên trí thức bị ép xa quê hương đã lâu, không thể gặp được người thân.

May mắn thay, thời đại không để mọi người chờ đợi quá lâu, trong tháng cuối cùng của năm 77, kỳ thi đại học thu hút sự chú ý của mọi người cuối cùng cũng được khôi phục.

Lúc này Tô Dụ và Vương Nha Nha vốn dĩ chỉ vừa mới học xong lớp 10.

Thật ra cả hai đã học xong chương trình lớp 11 từ lâu rồi nhưng Tô Dĩnh nói hai người họ còn quá nhỏ, dù có tốt nghiệp bây giờ thì cũng không có đơn vị nào tiếp nhận, vẫn phải ra đồng làm việc.

Dù sao nói chung, ban đầu Tô Dụ và Vương Nha Nha định ngoan ngoãn mà ngồi học ở trường.

Nhưng trong năm nay, Tô Dĩnh đã hoàn thành chương trình lớp 11.

Vốn dĩ cô dự định cứ lết tới tốt nghiệp trung học là xong nhưng vì một đứa em trai "quá chăm chỉ", Tô Dĩnh bị ép buộc mà phải trở thành học sinh đứng đầu cả trường...

Và sau khi nghe tin về việc khôi phục kỳ thi đại học, ban lãnh đạo trường đặt, rất, nhiều, hy, vọng đối với bạn Tô Dĩnh.

Dù sao... Tô Dĩnh cũng là tuyển thủ hạt giống đến từ vùng đất nhảy lớp mà.

Hơn nữa tình hình bây giờ đã khác, nếu đợt thi này có thể xuất hiện một trạng nguyên đại học thì đối với lãnh đạo trường, lãnh đạo huyện, lãnh đạo thành phố, lãnh đạo tỉnh đều là một thành tích chính trị vô cùng quan trọng!!

Vì vậy, sau khi được nhiều lãnh đạo liên tục thuyết phục và hứa hẹn sẽ nhận được phần thưởng lớn nếu đạt thành tích tốt...