Sau đó khi việc cải cách mở cửa đi vào chiều sâu, mỗi ngày lại có những tin tức khác nhau từ khắp nơi truyền về, Lưu Lan Hương từ chỗ hoang mang lo lắng ban đầu dần chuyển sang trạng thái nửa quan sát nửa đồng ý.
Nhưng đó chỉ là ở nhà. Thực tế Tô Dĩnh đã bàn bạc kỹ lưỡng với Lưu Đại Xuyên, hai người định hợp tác buôn bán, bắt đầu từ việc kinh doanh quần áo với chi phí thấp.
Và thời gian không phải đợi đến sau khi Tô Dĩnh tốt nghiệp đại học mà là bắt đầu từ kỳ nghỉ hè năm 1978.
Bởi vì họ cần phải giành lấy cơ hội, cạnh tranh về tốc độ. Thời đại này là thời đại của những người dám nghĩ dám làm, những ai nhát gan sẽ c.h.ế.t đói, phải có chút gan dạ mới thành công.
Nhưng chuyện này chỉ có mỗi Tô Dụ biết, Tô Dĩnh không thể không nói cho Tô Dụ vì cô cần cậu giúp về nhà che giấu chuyện này.
Còn việc Tô Đại Trân biết hoàn toàn là nhờ vào khả năng tiên đoán của cô ta, có vẻ như cô ta chưa bao giờ nghĩ đến việc giấu diếm khả năng tiên tri của mình trước mặt Tô Dĩnh.
Vậy nên mọi chuyện trở nên hơi kỳ lạ...
Vì hiện giờ Tô Đại Trân đang ở tuổi thanh xuân rực rỡ, cộng thêm việc mấy năm qua được ăn ngon ngủ yên ở nhà Tô Dĩnh, cô ta đã trưởng thành thành một thiếu nữ duyên dáng, mà vì thế thanh niên trung niên độc thân đã lâu, Lưu Đại Xuyên đã để ý đến cô ta. Mỗi khi gặp mặt, hai má của họ không thể kìm nén được mà đỏ lên vì thẹn.
Thật ra tình cảnh của Lưu Đại Xuyên đúng là khá khó xử.
Trong tay Lưu Đại Xuyên quả thực có tiền nhưng anh ta lại không có công việc ổn định. Ở những vùng nhỏ như vậy, các gia đình có điều kiện tốt một chút đều không muốn gả con gái cho Lưu Đại Xuyên. Đừng nói là bây giờ vừa mới bắt đầu cải cách mở cửa mà ngay cả vài chục năm sau, người dân ở các vùng nhỏ vẫn sẽ ưu tiên công việc ổn định hơn, họ cho rằng làm việc ở cơ quan nhà nước hoặc các xí nghiệp lớn mới là công việc danh giá.
Nhưng cũng vì Lưu Đại Xuyên có tiền nên anh ta muốn tìm một cô gái vừa ý làm vợ, không muốn cưới đại một người nào đó.
Tuy nhiên Lưu Đại Xuyên là người cẩn thận. Sau khi để ý đến Tô Đại Trân, anh ta đã tìm hiểu kỹ càng về cô ta qua Tô Dĩnh, bao gồm hoàn cảnh gia đình, tính cách và nhân phẩm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Sau khi hiểu rõ, Lưu Đại Xuyên lại càng yên tâm hơn.
Tô Đại Trân đã cắt đứt liên hệ với gia đình, sau này nhà cô ta không thể giúp đỡ được gì nhưng điều này lại là một tin tốt đối với Lưu Đại Xuyên. Bởi vì nếu gia đình cô ta quá giàu, chắc chắn họ sẽ không để ý đến anh ta. Còn như Tô Đại Trân, hai người đúng là môn đăng hộ đối.
Thêm nữa, Tô Đại Trân là người thật thà chăm chỉ, trong ngoài nhà Tô Dĩnh cô ta đều quán xuyến hết, điều này càng khiến Lưu Đại Xuyên yêu thích cô ta hơn. Anh ta chỉ muốn tìm một người như vậy để cùng nhau xây dựng cuộc sống, lại còn xinh đẹp nữa.
Nhưng khi Lưu Đại Xuyên đã bàn bạc xong xuôi với Tô Dĩnh và lấy hết can đảm để tỏ tình với Tô Đại Trân...
Khụ, chuyện là thế này, hôm đó Lưu Đại Xuyên gọi Tô Đại Trân ra một góc tường, mặt đỏ bừng bừng, ấp a ấp úng nói hết tình hình gia đình mình, thậm chí còn tiết lộ số tiền tiết kiệm và thu nhập hàng tháng của mình.
Sau đó Lưu Đại Xuyên chăm chú nhìn vào đôi chân của Tô Đại Trân, ngập ngừng hỏi: "Em thấy thế... thế nào?"
Nhưng đợi mãi, Tô Đại Trân vẫn không nói gì.
Lưu Đại Xuyên liếc nhìn Tô Đại Trân thì thấy cô ta đã khóc mất rồi...
Tô Đại Trân giậm chân, chỉ vào mũi Lưu Đại Xuyên và tức giận mắng: "Anh đừng vội đắc ý!! Sẽ có một ngày, em cũng giỏi giang như anh! Em cũng có thể kiếm được nhiều tiền như anh! Hức hức..."
Lưu Đại Xuyên: "..."
Lưu Đại Xuyên: "..."
Không phải đâu cô gái ơi...
Anh muốn cưới em làm vợ, sao lại phải so xem ai kiếm tiền giỏi hơn?!!!