Cung nữ hầu cận của Thái tử phi, tên là Thải Bình, quỳ xuống dập đầu:
"Nô tỳ cũng không biết vì sao, Thái tử phi muốn ăn canh cá, tiểu trù phòng đã nấu rồi đưa tới. Thái tử phi vừa ăn một ngụm, liền bắt đầu nôn mửa rồi hôn mê."
Thái tử tức khắc sa sầm mặt mày.
"Người đâu, tiểu trù phòng hầu hạ Thái tử phi không chu toàn, lập tức đem tất cả tiểu trù phòng giam lại, chờ xử lý!"
Thái tử lại sai người gọi quản sự tiểu trù phòng, Lưu thẩm tới, hỏi cặn kẽ Thái tử phi trong ngày đã ăn những gì.
Nhưng hỏi mãi cũng không tìm được manh mối.
Thái tử thấy Thái y tới quá chậm, lại cho người đi giục thêm lần nữa.
Cuối cùng, thái y chẩn đoán ra Thái tử phi đã có thai ba tháng.
4
Thái tử đại hỷ.
Cung nữ, thái giám trong Đông cung đều được thưởng thêm một tháng bổng lộc.
Còn tiểu trù phòng, vì lập công phát hiện Thái tử phi có thai, mỗi người được thưởng ba tháng bổng lộc.
Những người vốn đang thấp thỏm chờ xử phạt, giờ đều dập đầu cảm tạ Thái tử ban ân điển.
Chờ đến khi Thái tử phi tỉnh lại.
Thái tử càng nắm tay nàng, dịu dàng nói nhỏ: "Khánh Khánh, nàng đã cảm thấy dễ chịu hơn chút nào chưa?"
"Ta sẽ sai ngườ phi ngựa ra trang viên vớt tôm sông về cho nàng nhé?"
"Khánh Khánh, nàng còn muốn ăn gì nữa, cứ nói, ta cho người mang hết về."
Thái tử phi chỉ khẽ lắc đầu.
"Thiếp không có khẩu vị."
Nhìn thấy Thái tử phi lắc đầu, ta nóng ruột.
"Ta muốn! Ta muốn ăn tôm sông!"
Thái tử rõ ràng không muốn vì ta mà phí công.
"Cố trắc phi chẳng phải vẫn luôn đòi xin *băng giám sao? Người đâu, tới kho băng lấy một cái đưa cho Cố trắc phi."
(*băng giám: tủ đông thời xưa, dùng để ướp lạnh trái cây, điểm tâm, rượu nước)
Băng giám!
Ta lập tức quên mất tôm sông.
Cuối cùng ta cũng có thể ướp lạnh đủ loại trái cây rồi.
Nhìn bộ dạng hớn hở của ta.
Thái tử thở dài.
Hắn căn dặn:
"Cố trắc phi, từ nay, những gì liên quan đến Lạc Kiều Hà, ngươi không được đưa tới trước mặt Thái tử phi."
Giờ phút này, trong mắt ta, Thái tử chẳng khác nào Bồ Tát trong chùa, cầu gì được nấy.
"Ta nhớ rồi!"
Thái tử tựa như biến sắc mặt.
Đối với ta thì cứng nhắc lạnh nhạt, quay sang Thái tử phi lại tươi cười rạng rỡ.
"Khánh Khánh, nếu nàng thấy buồn chán, chi bằng cho nhạc mẫu tiến cung ở cùng một thời gian?"
Trên mặt Thái tử phi cuối cùng cũng nở nụ cười.
"Được, vừa hay ta cũng nhớ nhà rồi."
Thái tử lập tức sai người đi chuẩn bị.
Tiêu Dật Hiên từ thư phòng trở về, nghe tin Thái tử phi có thai.
Hắn cũng tràn ngập vui mừng.
Liến thoắng nói mãi: "Hy vọng mẫu thân sinh cho con một muội muội."
"Nhỏ nhỏ, mềm mềm."
"Con nhất định sẽ yêu thương, che chở cho muội ấy."
"Nhưng mà, phụ thân và mẫu thân chắc sẽ mong có đệ đệ hơn."
"Nếu sinh đệ đệ, hoàng tổ phụ mới hài lòng."
"Con có thể chờ thêm, lần sau lại mong có muội muội."
Ta rất khó hiểu.
"Vì sao Thái tử và Thái tử phi tỷ tỷ lại muốn sinh con trai?"
Tiêu Dật Hiên giải thích cho ta:
"Bởi vì tam hoàng thúc đã có hai đích tử, hai thứ tử."
"Mà phụ thân chỉ có mình ta."
Tiêu Dật Hiên nhíu mày, thoáng chốc lại trở về dáng vẻ tiểu đại nhân lúc mới gặp ta.