Thâm Cung Khóa Hồng Nhan

Chương 20



Ta cười nhạt.

 

"Xin ngài yên tâm, chờ ngài băng hà, trong hồ sơ thái y viện cũng sẽ viết lao lực quá độ."

 

"Hoàng thượng không hiểu vì sao thái y viện quay lưng? Vậy thì để thần thiếp nhắc nhở. Từ lúc hoàng thượng bức bách Trương thái y hại thần thiếp, sau khi bị vạch trần, hắn đã tự vẫn.”

 

"Hoàng thượng còn không buông tha, còn định tru di cửu tộc cả nhà hắn.”

 

"Thần thiếp thuận thế cứu vài người trong gia quyến Trương thái y, lại ngầm liên hệ với những thái y khác.”

 

"Làm thái y, đầu treo bên thắt lưng, thế mà hoàng thượng lại bức người đến đường cùng, thử hỏi còn ai dám vì ngài trung thành tận tâm?"

 

Lạc tiệp dư tiến lên.

 

"Hoàng thượng, ngài chắc chưa từng nghĩ tới, thần thiếp hận ngài tới tận xương tủy."

 

"Thần thiếp vốn là cung nữ, trước khi nhập phủ còn ký khế ước mười năm. Bên ngoài còn có Ngưu ca chờ thần thiếp mãn kỳ trở về thành thân."

 

"Nhưng ngài... chỉ vì nhất thời động tình, hủy hoại cả đời thần thiếp, lại còn đổ tội cho thần thiếp mưu cầu vinh hoa, ép thần thiếp uống tuyệt tử dược."

 

"Ngài hủy thần thiếp, rồi lại vứt bỏ."

 

"Nay vì lấy lòng Lý Hiền phi, còn cướp luôn Tiểu Tiểu công chúa khỏi tay thần thiếp. Tiểu Tiểu công chúa là tất cả hy vọng sống của thần thiếp nơi hậu cung lạnh lẽo này."

 

"Thần thiếp không hận sao?"

 

Ánh mắt hoàng thượng dời về phía Lý Như Dung.

 

"Còn nàng? Hiền phi của trẫm. Trẫm tự nhận đối đãi với nàng không bạc. Vì sao nàng cũng phản bội trẫm?"

 

"Lúc đầu, trẫm quả có coi nàng như thế thân của Nhân Trinh hoàng hậu."

 

"Nhưng về sau, trẫm đã  thực sự động tâm."

 

"Trẫm còn sớm soạn xong thánh chỉ, chuẩn bị phế bỏ Cố Lan Từ, lập nàng làm hoàng hậu, chỉ chờ cơ hội."

 

Hoàng thượng ném bản thánh chỉ dưới chân Lý Như Dung.

 

Lý Như Dung thản nhiên bước tới, không buồn liếc mắt.

 

"Hoàng thượng chưa từng thắc mắc vì sao thiếp và Nhân Trinh hoàng hậu giống nhau đến thế sao?"

 

"Bởi vì nàng ấy là tỷ tỷ ruột của thần thiếp."

 

"Thần thiếp bị bán đi từ nhỏ, suốt những năm tháng ấy, chỉ mong đoàn tụ cùng tỷ tỷ, không ngờ vĩnh viễn chẳng thể gặp lại."

 

"Người g.i.ế.c c.h.ế.t tỷ tỷ của thần thiếp, chính là hoàng thượng."

 

Lý Như Dung giẫm nát thánh chỉ.

 

"Hoàng thượng nghĩ rằng thần thiếp thiết tha làm hoàng hậu sao?"

 

"Thần thiếp vào cung, mục đích duy nhất, chính là lấy mạng ngài."

 

Hoàng thượng cười khổ.

 

"Ha ha, không ngờ trẫm cũng có ngày chân tâm đặt nhầm chỗ."

 

Ta cúi nhìn hắn, cười lạnh lùng.

 

"Hoàng thượng, trừ Nhân Trinh hoàng hậu ra, e rằng chỉ có Tào Xuân Hương là thực lòng yêu ngài."

 

"Đáng tiếc, cả hai đều c.h.ế.t trong tay ngài."

 

"Tào Xuân Hương chết, ngài còn chẳng chịu gặp nàng ta lần cuối."

 

"Đúng rồi, còn chuyện hạ độc ngài, cách thức ấy cũng là do Tào Xuân Hương nghĩ ra."

 

"Hoàng thượng từ trước tới nay tự cho mình khôn ngoan, xem thường nữ nhân."

 

"Thái hậu, Nhân Trinh hoàng hậu, Tào Xuân Hương, Lạc tiệp dư..."

 

"Cuối cùng, ngài vẫn phải c.h.ế.t dưới tay nữ nhân."

 

42

 

Hoàng thượng cười quái dị.

 

"La thống lĩnh đâu?"

 

Đáp lời tiến vào là một khuôn mặt xa lạ mà ta chưa từng gặp.

 

"Thần có mặt."

 

Hoàng thượng giơ ngón tay trỏ, chỉ về phía ta.

 

"Hoàng hậu mưu nghịch, xử tử tại chỗ!"

 

Đến lúc này rồi, hắn vẫn còn nghĩ đến việc g.i.ế.c ta thay vì tự cứu mình.

 

Không khó để nhận ra, đối với Lý Như Dung, hắn quả thực là tình sâu nghĩa nặng, đến mức dù bị hãm hại cũng không nỡ ra tay.

 

Ta theo bản năng lui về phía sau.

 

Nhưng đao của La thống lĩnh quá nhanh.

 

Ta cứ ngỡ mình đã không còn đường sống.

 

Bỗng bị một lực mạnh kéo đi.

 

Là Tiêu Dật Hiên.

 

Đứng chắn sau lưng ta, chính là Lạc tiệp dư đang ôm Tiểu Tiểu công chúa.

 

Lưỡi đao c.h.é.m thẳng tới.

 

Tiêu Dật Hiên muốn cứu nhưng hiển nhiên đã không kịp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Đúng vào khoảnh khắc sinh tử ấy, Lạc tiệp dư ôm chặt lấy Tiểu Tiểu, xoay người, lấy lưng mình đón lấy nhát đao.

 

Ta nhắm mắt lại, không nỡ chứng kiến.

 

Nhưng có người đã chắn trước nàng.

 

Máu nhuộm đỏ túi hương hoa sen đã phai màu bên hông.

 

Là Triệu Tư, tổng quản bên cạnh hoàng thượng.

 

Hồng Trần Vô Định

Cùng lúc đó, kiếm của Tiêu Dật Hiên cũng đã cắt ngang cổ họng La thống lĩnh.

 

Lạc tiệp dư đặt Tiểu Tiểu công chúa xuống, nhào tới ôm lấy Triệu Tư.

 

"Ngưu ca! Chàng sao rồi? Mau, mau gọi thái y!"

 

Thế nhưng n.g.ự.c Triệu Tư đã trúng đao, thái y có nhanh cũng không cứu nổi.

 

Triệu Tư gắng gượng, thều thào.

 

"Hà Hoa, nàng phải sống cho tốt..."

 

Nói xong câu ấy, hắn đã tắt thở.

 

Mãi đến lúc này, chúng ta mới biết, thì ra Triệu Tư chính là thanh mai trúc mã năm xưa của Lạc tiệp dư.

 

Khó trách năm xưa, Tiêu Dật Hiên lại dặn ta nhất định phải để Lạc tiệp dư nuôi dưỡng Tiểu Tiểu công chúa.

 

Bởi vì hắn biết, chỉ có như vậy, nàng mới có thể sống sót trong cung.

 

Hắn đã dùng hết khả năng của mình để âm thầm bảo vệ người mình yêu.

 

Hoàng thượng thấy thế cục đã mất.

 

Tức giận đến nỗi khí huyết nghịch xung.

 

Trước lúc hấp hối, hắn còn muốn đưa ra một nguyện vọng cuối cùng.

 

"Hãy để trẫm được hợp táng cùng Nhân Trinh hoàng hậu."

 

Tiêu Dật Hiên lạnh lùng lau m.á.u trên mặt, lạnh lùng nói: "Ông nằm mơ đi."

 

Ta cười nhạt: "Ngươi không xứng."

 

Lý Như Dung cũng bước lên, giọng bình thản.

 

"Tỷ tỷ ta chắc chắn cũng không muốn."

 

43

 

Đầu năm Nguyên Hòa thứ ba, Chiêu Đế băng hà, hai hoàng tử nối ngôi.

 

Ai gia trở thành Thái hậu, ôm con thơ buông rèm nhiếp chính.

 

Tiêu Dật Hiên được phong làm Nhiếp chính vương, phụ tá việc triều chính bên trong.

 

Lý tướng quân cùng phụ thân ta đảm đương việc triều chính bên ngoài.

 

Lý tướng quân và phụ thân ta vốn là bạn thân thuở thiếu niên, sau này cùng nắm giữ binh quyền, vì sợ bị tiên đế nghi kỵ, nên mới làm bộ đối địch.

 

Lý Như Dung vốn dĩ là người mà ta cố ý đưa vào cung.

 

Cũng nhờ có Lý tướng quân, nàng mới thuận lợi trà trộn vào trường săn, khiến kế hoạch của ta thành công mỹ mãn.

 

Thật nực cười, tiên đế còn muốn lấy Lý tướng quân để đối trọng với phụ thân ta.

 

Tính sai cả rồi.

 

Tiên đế còn cài mật thám bên cạnh tam ca.

 

May mắn ta đã sớm gửi thư cảnh báo.

 

Phụ thân và tam ca cũng phối hợp, cố ý tạm thời ẩn náu, khiến tiên đế tưởng rằng mưu kế đã thành.

 

Lạc tiệp dư giả chết, đổi thân phận, gả cho Triệu Tư đã khuất.

 

Nói rằng nàng sẽ thay hắn phụng dưỡng mẹ già.

 

Lý Như Dung thì lưu lại trong cung.

 

Người nhà nàng chỉ biết đến việc hút m.á.u nàng, nàng tình nguyện làm một vị Thái phi nhàn tản, không phải lo toan điều gì.

 

Tiếp tục nuôi dưỡng Tiểu Tiểu công chúa.

 

Theo thời gian, tân đế dần trưởng thành.

 

Ánh mắt Nhiếp chính vương nhìn về phía ai gia càng thêm sâu thẳm khó dò.

 

Đó không còn là ánh nhìn của thần tử đối với quân vương.

 

Mà là ánh nhìn của nam nhân đối với nữ nhân.

 

Các lão thần lần lượt cầu xin ai gia.

 

Xin ai gia khuyên Nhiếp chính vương nên thành thân.

 

Ai gia vừa mở miệng, Tiêu Dật Hiên liền nổi giận.

 

Hắn lấy ra một lá bùa bình an đã mòn góc.

 

"Thần trong lòng đã có một nữ tử. Không biết Thái hậu có bằng lòng để thần cưới nàng ấy không?"

 

Ta: …

 

Ai gia thật muốn ngất đi.

 

Đứa con trai ngoan của ai gia đúng là nghịch thiên rồi, ai gia đau đầu muốn chết.

 

Hoàn.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com