"Xin ngài yên tâm, chờ ngài băng hà, trong hồ sơ thái y viện cũng sẽ viết lao lực quá độ."
"Hoàng thượng không hiểu vì sao thái y viện quay lưng? Vậy thì để thần thiếp nhắc nhở. Từ lúc hoàng thượng bức bách Trương thái y hại thần thiếp, sau khi bị vạch trần, hắn đã tự vẫn.”
"Hoàng thượng còn không buông tha, còn định tru di cửu tộc cả nhà hắn.”
"Thần thiếp thuận thế cứu vài người trong gia quyến Trương thái y, lại ngầm liên hệ với những thái y khác.”
"Làm thái y, đầu treo bên thắt lưng, thế mà hoàng thượng lại bức người đến đường cùng, thử hỏi còn ai dám vì ngài trung thành tận tâm?"
"Thần thiếp vốn là cung nữ, trước khi nhập phủ còn ký khế ước mười năm. Bên ngoài còn có Ngưu ca chờ thần thiếp mãn kỳ trở về thành thân."
"Nhưng ngài... chỉ vì nhất thời động tình, hủy hoại cả đời thần thiếp, lại còn đổ tội cho thần thiếp mưu cầu vinh hoa, ép thần thiếp uống tuyệt tử dược."
"Ngài hủy thần thiếp, rồi lại vứt bỏ."
"Nay vì lấy lòng Lý Hiền phi, còn cướp luôn Tiểu Tiểu công chúa khỏi tay thần thiếp. Tiểu Tiểu công chúa là tất cả hy vọng sống của thần thiếp nơi hậu cung lạnh lẽo này."
"Thần thiếp không hận sao?"
Ánh mắt hoàng thượng dời về phía Lý Như Dung.
"Còn nàng? Hiền phi của trẫm. Trẫm tự nhận đối đãi với nàng không bạc. Vì sao nàng cũng phản bội trẫm?"
"Lúc đầu, trẫm quả có coi nàng như thế thân của Nhân Trinh hoàng hậu."
"Nhưng về sau, trẫm đã thực sự động tâm."
"Trẫm còn sớm soạn xong thánh chỉ, chuẩn bị phế bỏ Cố Lan Từ, lập nàng làm hoàng hậu, chỉ chờ cơ hội."
Hoàng thượng ném bản thánh chỉ dưới chân Lý Như Dung.
Lý Như Dung thản nhiên bước tới, không buồn liếc mắt.
"Hoàng thượng chưa từng thắc mắc vì sao thiếp và Nhân Trinh hoàng hậu giống nhau đến thế sao?"
"Bởi vì nàng ấy là tỷ tỷ ruột của thần thiếp."
"Thần thiếp bị bán đi từ nhỏ, suốt những năm tháng ấy, chỉ mong đoàn tụ cùng tỷ tỷ, không ngờ vĩnh viễn chẳng thể gặp lại."
"Người g.i.ế.c c.h.ế.t tỷ tỷ của thần thiếp, chính là hoàng thượng."
Lý Như Dung giẫm nát thánh chỉ.
"Hoàng thượng nghĩ rằng thần thiếp thiết tha làm hoàng hậu sao?"
"Thần thiếp vào cung, mục đích duy nhất, chính là lấy mạng ngài."
Hoàng thượng cười khổ.
"Ha ha, không ngờ trẫm cũng có ngày chân tâm đặt nhầm chỗ."
Ta cúi nhìn hắn, cười lạnh lùng.
"Hoàng thượng, trừ Nhân Trinh hoàng hậu ra, e rằng chỉ có Tào Xuân Hương là thực lòng yêu ngài."
"Đáng tiếc, cả hai đều c.h.ế.t trong tay ngài."
"Tào Xuân Hương chết, ngài còn chẳng chịu gặp nàng ta lần cuối."
"Đúng rồi, còn chuyện hạ độc ngài, cách thức ấy cũng là do Tào Xuân Hương nghĩ ra."
"Hoàng thượng từ trước tới nay tự cho mình khôn ngoan, xem thường nữ nhân."