Cả đống nguyên liệu nấu ăn mà Cảnh Vọng Thư mua cũng chỉ tốn có năm đồng vàng, thế mà một suất combo cho sáu người lại ngốn tận tám đồng.
Hoàn toàn không hợp lý chút nào với phong cách “con buôn” của anh.
Anh liếc mắt nhìn Vương Diệc Nhiên:
“Combo cho sáu người không đáng chút nào, với lại còn có anh Vương ở đây nữa, chắc chắn không đủ ăn đâu. Hay là để tôi nấu đi, mỗi người một đồng vàng.”
Mọi người liếc nhìn nhau – không mời Vương ca ăn thì đúng là hơi không phải.
“Vậy tôi trả tiền, ăn món Cảnh ca nấu.” – Lộ Giai Phối lên tiếng quyết đoán.
Đồ ăn ngoài có thể gọi thường xuyên, nhưng đồ Cảnh Vọng Thư nấu thì đâu phải lúc nào cũng ăn được?
Cơ hội như thế này không thể bỏ lỡ.
Huống hồ, đồ Cảnh Vọng Thư nấu còn ngon hơn cả đồ ngoài, mà chỉ tốn một đồng vàng – quá lời rồi.
【Có ai nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra không?】
【Hình như có sự cố, họ còn chưa ăn sáng.】
【Sự cố gì cơ?】
【Không rõ nữa, livestream bắt đầu là thấy họ đang bàn chuyện bữa sáng, bảo rằng nam thần hôm nay chưa nấu ăn.】
【Nấu ăn đâu phải nghĩa vụ của nam thần.】
【Đừng cãi nữa, không phải chuyện đó đâu.】
【Tôi vừa lướt về từ Weibo, mọi người xem thông báo đi, có khách mời mới đến.】
【Liên quan đến khách mời mới à?】
Lúc này, Đặng Vũ Hinh từ trong bếp bước ra, có phần ngượng ngùng chào mọi người:
“Chào mọi người, tôi là khách mời bay mới đến.”
Cô ta lại tỏ ra yếu đuối đáng thương nói:
“Cảnh ca, bếp dọn xong rồi, anh có thể dùng được rồi.”
Trên livestream tiếp tục rộ lên:
【Bắt khách mời lau dọn bếp, có chuyện gì xảy ra vậy?】
【Khách mời bay thường là MC mà, làm vậy có hơi thất lễ không?】
Cảnh Vọng Thư liếc cô một cái, mặt không biểu cảm gật đầu:
“Ừ, phần nước tương giấm và trứng tôm bị cô làm vỡ thì khỏi phải đền nữa. Mấy thứ đó tôi tốn cả đống đồng vàng mua đấy.”
Nói xong, anh quay sang nhìn Vân Thiển Nguyệt:
Vịt Bay Lạc Bầy
“Tiểu Vân… Hôm nay có chút sự cố, anh chưa kịp đun nước, em vào bếp với anh đi.”
Cô chưa uống nước thì liên quan gì tới vào bếp?
Nhưng dường như tin tưởng anh đã trở thành phản xạ, cô “ồ” một tiếng rồi bước về phía bếp.
“Ây da, đây là chị Tiểu Vân đúng không?” – Đặng Vũ Hinh lập tức niềm nở chặn cô lại.
“Chị thấy không khỏe à? Hay để tôi vào giúp Cảnh ca nhé?”
“À?” – Vân Thiển Nguyệt còn đang ngái ngủ, nghe vậy lập tức tỉnh táo hẳn.
“Có lẽ chị Tiểu Vân chưa biết tôi. Mấy vị khách ở đây tôi đều từng hợp tác rồi, khá quen thuộc. Chị mới vào nghề, mong sau này có cơ hội hợp tác.”
“Nhưng chị mới vào nghề mà đã được vào công ty giải trí Ỷ Quy rồi, thật là tốt quá.”
Vân Thiển Nguyệt: “…”
Chị thật biết nói quá nhỉ?
Lộ Giai Phối bước tới:
“Lâu rồi không gặp Vũ Hinh, không ngờ khách mời lần này lại là cậu, lâu lắm rồi, ta nói chuyện chút chứ?”
Nói rồi còn ra hiệu cho Vân Thiển Nguyệt đi vào bếp cùng Cảnh Vọng Thư.
“Vừa nãy tôi lỡ tay làm hỏng đồ của Cảnh ca, để tôi vào giúp đã, nếu không thì thấy ngại quá.” – Đặng Vũ Hinh giải thích.
【Trước giờ tôi còn tưởng Đặng Vũ Hinh là người rộng rãi lắm cơ.】
【Đừng ác ý suy đoán người ta mà…】
【Đúng đó, Vũ Hinh chỉ là muốn giúp thôi mà.】
【Nếu là show kiểu Hướng về cuộc sống thì cô ấy vào bếp cũng được, nhưng đây là show hẹn hò mà?】
【Đúng vậy! Show hẹn hò thì làm tốt vai trò MC là được rồi, lúc đọc quy tắc hay thứ hạng là đủ.】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
【Cô ấy định tranh suất nổi bật gì vậy?】
Quản lý của Đặng Vũ Hinh nhìn thấy làn sóng chỉ trích này liền điên cuồng nhắn tin, gọi điện, nhưng từ khi lên đảo, điện thoại của họ đều giao lại cho tổ chương trình giữ, Đặng Vũ Hinh hoàn toàn không biết.
Lúc này, Vân Thiển Nguyệt cũng tỉnh táo hoàn toàn.
Cô thật sự biết người này – Đặng Vũ Hinh từng đóng phim với Cảnh Vọng Thư, khi đó nam nữ chính là Cảnh Vọng Thư và Lộ Giai Phối.
Chỉ là, theo cô nhớ thì… Đặng Vũ Hinh hình như còn lớn hơn cô?
“Đặng tỷ là khách quý, sao có thể để Đặng tỷ phải vất vả?” – Vân Thiển Nguyệt nở nụ cười dịu dàng, cố ý bắt chước vẻ mặt của đối phương.
Nhưng cô còn chưa kịp phát huy thêm, đã bị Cảnh Vọng Thư ngắt lời:
“Tôi còn không bắt cô đền tiền rồi, cô đừng lấy oán báo ân.” – Cảnh Vọng Thư liếc Đặng Vũ Hinh, vẻ mặt đầy khó chịu.
“Cô có bản lĩnh làm vỡ từ giấm, nước tương đến trứng tôm trong tủ lạnh, giờ còn muốn vào giúp? Muốn gây rối thêm hả?”
Vân Thiển Nguyệt nghe mà phải cố nhịn cười.
Mặt Đặng Vũ Hinh tái xanh:
“Cảnh ca, em…”
“Đừng gọi tôi là ‘ca’, tôi nhỏ hơn cô nhiều đấy. Với lại, tôi thật sự không nhớ rõ cô, khỏi cần cố thân thiết.” – Cảnh Vọng Thư lạnh giọng.
Nói rồi anh nhìn Vân Thiển Nguyệt:
“Tiểu Vân, nhanh lên, anh bận không xuể rồi.”
[Trên livestream chuyển sang màn hình chia đôi]
Chỉ thấy Cảnh Vọng Thư vào bếp, lấy ghế cho Vân Thiển Nguyệt ngồi ở một góc xa bếp, còn nói:
“Ngồi đây nghỉ đi, nước cũng vừa ấm rồi.”
Anh thử nhiệt độ ly nước bằng mu bàn tay, rồi mới đưa cho cô.
Mắt Vân Thiển Nguyệt cong cong như trăng non, nhận lấy rồi nhỏ giọng nói:
“Ngay cả cơ hội xử lý tình địch anh cũng không cho em à? Anh tự giải quyết rồi, em biết ra tay vào đâu nữa đây?”
Cảnh Vọng Thư không nhịn được, khẽ chạm tay lên mũi cô:
“Nghịch ngợm, em lúc nào có tình địch đâu, mèo nhà mình còn là giống đực mà.”
[Trên livestream khán giả hét ầm lên]
【Nam thần thiên vị quá lộ liễu luôn rồi!】
【Haha, một người vào là phá đám, một người vào là giúp đỡ.】
【Hôm nay lại là một ngày ngọt ngào của couple Cung Hằng đây.】
【Chỉ có mình tôi thấy khó hiểu sao Đặng Vũ Hinh làm vỡ được cả giấm, trứng và tôm khô một lượt à?】
【Đúng đó, mấy thứ đó bình thường đâu dùng chung thời điểm?】
【Cảnh Vọng Thư quá bất lịch sự với khách mời bay đi?】
【Bạn nói đùa à? Anh ấy vẫn luôn thế mà?】
【Đúng rồi, chuyện của cặp đôi người ta, Đặng Vũ Hinh xen vào làm gì?】
Không giống như trận chiến ồn ào ngoài kia, Cảnh Vọng Thư bắt đầu nấu cháo, còn thêm cả sò khô vào.
Sau đó định làm trứng cuộn vàng – đơn giản, ngon, lại đầy dinh dưỡng.
Chỉ là tay anh đang ướt, không tiện đổ dầu nên quay đầu lại.