“Tuổi thơ cực khổ đã quen, nếm trải hết hiểm ác trên đời, không tin thần cũng chẳng tin Phật.”
“Nhưng nếu nàng là do thần phật đưa đến cạnh ta, vậy thì kể từ giờ khắc này, ta nguyện ý trở thành tín đồ thành kính nhất thế gian.”
Ta đã tin là thật.
Hồi ức cũ khiến người ta vấn vương.
Ta nói dối cảm thấy không khỏe, rời đi trước.
Lúc Tạ Thời An trở lại phủ, ta đang lau chùi cây cung.
Trước kia, ta từng là một tay thiện xa, sau đó vì tay phải bị thương, không thể kéo cung được nữa.
Tạ Thời An bước đến, nắm lấy tay ta: “A Cẩn, nghe nói nàng thấy không khỏe, sao không đi nghỉ ngơi sớm chút?”
Ta rút tay ra, lau chùi sạch sẽ cây cung, cẩn thận treo lại lên tường.
Lúc này mới quay sang hỏi hắn: “Chàng có nhớ tay phải của ta vì sao mà bị thương không?”
Tạ Thời An cụp mắt: “Năm Càn nguyên thứ 32, vì đương kim Hoàng Thượng, sau nhận được bức thư bí mật của Cửu hoàng tử kêu nàng đến đất phong, nàng giả làm một thương nhân bình thường. Trên đường đi không may gặp ám sát, nàng bị bắt, bị dùng hình tra hỏi nhưng quyết không khai, bọn chúng chặt đứt gân tay, đánh gãy tay phải của nàng.”
Ta gật đầu, hắn chỉ nói sai một câu, ta không phải vì Cửu hoàng tử mà đến.
Bởi vì hắn đứng cùng phe với Cửu hoàng tử.
Cho nên, ta vì hắn.
Lúc ta được cứu ra, Tạ Thời An ôm ta trong lòng, chỉ hận không thể thay ta chịu khổ.
Hai mắt hắn đỏ hoe: “Không kéo cung được cũng chẳng sao, sau này ta bảo vệ nàng, ai dám chĩa mũi tên vào nàng, ta nhất định sẽ c.h.é.m đứt hai tay của hắn.”
Chuyện xưa như mây khói dễ tan.
Ta khẽ thở ra một hơi: “Thời An, chàng đừng tiếp xúc với Lâm tam.”
Tạ Thời An kinh ngạc: “Vì sao?”
Ta cười nhạt, như có như không lạnh lùng nhìn hắn: “Ta không tin, chàng không biết đối phương là nữ.”
Tạ Thời An im lặng trong chốc lát, thật không biết nên khóc hay nên cười: “Chẳng lẽ nàng ghen sao, huynh trưởng của nàng ấy có quen biết với ta, nhờ ta để ý hơn chút, ban đầu ta thật sự không biết đối phương là nữ. Chúng ta không phải giống như nàng nghĩ đâu…”
Ta im lặng nhìn hắn, không lên tiếng.
Tạ Thời An bất đắc dĩ cười cười, xoa đầu ta: “Được rồi, phu nhân là lớn nhất, tất cả đều nghe nàng.”