Thần Thụ Chí Tôn

Chương 156:



“Từ giờ Tần Hạo không còn là trưởng lão Tần gia!!” Tần Thiên gia chủ ngồi ở chủ vị sau một giây lát trầm ngâm liền chắc giọng tuyên bố.

Lời nói của Tần Thiên giống như sét đánh ngang tai của tất cả mọi người trong đại điện, người bất ngờ nhất không ai khác chính là Tần Hạo và Tần Minh.

“Tần Thiên, ngươi có ý gì?!?” Tần Hạo động nộ bộc phát khí tức Hoá Đan Cảnh trung kì lan tràn, hắn không thể ngờ mình vì gia tộc cung cúc tận tuỵ đến mức bỏ cả mặt già liêm sỉ để truy sát một tên Dung Huyết Cảnh tiểu tử, giờ lại bị xem như nguồn gây hoạ cho gia tộc.

Việc gọi thẳng tên của Tần Thiên cũng đủ cho thấy Tần Hạo tức giận đến mức như thế nào.

Một bên, Tần Minh trưởng lão thì gương mặt tràn đầy sắc kinh hỉ, không nghĩ đến lão già đối đầu với mình trăm mấy năm giờ sắp phải rời khỏi gia tộc.

Thế này ở gia tộc còn ai dám đối nghịch với hắn nữa.. hắn chỉ thua kém mỗi Tần Thiên mà thôi a..

Lập tức, Tần Minh không do dự, chắp hai tay nói: “Gia chủ anh minh, gia chủ anh minh! Tần Hạo lão gia hoả này đúng là một cái mầm bệnh, đáng lí phải loại bỏ từ sớm rồi!”

Tần Thiên lạnh lùng không nói gì, chỉ đảo mắt nhìn xem các trưởng lão khác. Bọn hắn lập tức biểu lộ ý kiến:

“Ta đồng ý với gia chủ!”

“Nên đuổi Tần Hạo ra khỏi Tần gia!”

“Chúng ta có ý kiến giống Tần Minh trưởng lão!”

Ba lão già trưởng lão khác của Tần gia cũng nhao nhao đồng ý, hiển nhiên dù có giao tình trăm năm cũng không bằng sự uy hiếp ẩn tàng từ Linh Anh Cảnh cao thủ.

Tần Hạo hắn gây chuyện, đi truy sát người của Linh Anh Cảnh cao thủ thì để hắn tự mà giải quyết.. ai mà rảnh đi chùi mông cho hắn.

Hơn nữa, bọn hắn muốn chùi mông cũng không có tư cách..

Tần Hạo tức giận đến run rẩy chòm râu, mặt đỏ bừng vì phẫn nộ. Không nghĩ mỗi tên Tần Thiên, mà tất cả tên khác đều nhân cơ hội này mà bỏ đá xuống giếng..

Tần Thiên cũng thở dài, việc của Tần Vũ đã làm hắn rất đau lòng cùng phẫn nộ. Tần Vũ chính là nhi tử của hắn, nhưng từ nhỏ đã không có linh căn, không thể tu luyện.

Nào ngờ chỉ qua đêm hôm đó, Tần Vũ đột nhiên có thể tu luyện, trở thành Dung Huyết Cảnh tu sĩ chỉ trong vòng một năm khiến hắn rất kinh hỉ, không nghĩ nhi tử của hắn lại có tiềm năng lớn như vậy.

Chỉ đáng tiếc, Tần Vũ vì bị kìm nén quá lâu, cứ tưởng hắn đời này chỉ là một phàm nhân không làm được gì, chịu biết bao nhiêu sự khinh bỉ, phỉ nhổ, miệt thị từ người khác nên khi hắn vừa đạt đến Dung Huyết Cảnh liền phô trương thanh thế, phế đi Cố Thiên của Cố gia, người mà luôn khi dễ Tần Vũ khi hắn không thể tu luyện.

Sự kiện đó suýt gây ra đại chiến giữa hai gia tộc, nhưng may mà Tần Thiên hắn đã dập tắt được cơn phẫn nộ từ Cố Anh, là phụ thân của Cố Thiên và cũng là gia chủ của Cố gia bằng một cái giá không nhỏ.

Thêm lúc đó vì Sơn Vân Đế Quốc đang trong tình hình căng thẳng nên hai nhà cũng không dám đại chiến, cũng không được cái gì mà sợ chỉ làm động nộ Sơn Vân Đại Đế thì không hay..

Do đó, có thể thấy Tần Thiên yêu thương đứa nhi tử này thế nào..

Khi nghe Lăng Vân Học Viện tuyển sinh, Tần Vũ thân là đệ nhất thiên tài của Vạn Đạo Thành hiển nhiên phải đến tham dự.

Nào ngờ đâu, Tần Vũ vừa mới đến Hoàng Thành đã sinh tử chiến với Mộc Chiến, bị Mộc Chiến giết chết.

Tần Thiên nghe tin tức đều giận dữ không thôi, nhưng khi nghe Tần Hạo nói hắn có lẽ là người của Linh Anh Cảnh cao thủ, Tần Thiên giật thót.

Linh Anh Cảnh a, cảnh giới mà hắn không thể nào đột phá được, bây giờ lại kết thù với cấp bậc cường giả này sao?

Đùa, một chưởng của Linh Anh Cảnh cũng đủ bốc hơi Tần gia rồi, không lẽ phải nhờ bên Đế Quốc hỗ trợ vì Tần gia bọn hắn?

Không bao giờ, Đế Quốc có thể quan tâm đến một tiểu thế lực như Tần gia bọn hắn sao? Bọn hắn chỉ là một thế lực Hoá Đan Cảnh đỉnh phong, trong khi còn rất nhiều thế lực Linh Anh Cảnh khác ở Hoàng Thành.

Hơn nữa, đây là chuyện của Tần gia bọn hắn, Tần Vũ và Mộc Chiến đã đồng ý sinh tử chiến mà không ai ép buộc, Linh Anh Cảnh cường giả kia có đến hỏi tội thì bên Đế Quốc cũng chẳng nói gì.

Do vậy, Tần Thiên mặc dù rất phẫn nộ, nhưng cũng chỉ có thể khai trừ Tần Hạo, người có thể gây nên hiềm khích với Linh Anh Cảnh cao thủ.

Đến tu vi này của bọn hắn, có cơ hội đột phá đến Linh Anh Cảnh, chỉ cần có cơ duyên là có thể dễ dàng đột phá thì ai lại nguyện đi chịu chết chứ.

“Ý ta đã quyết, Tần Hạo, ngươi rời đi thôi..!”

Tần Thiên phất tay, trong đó có một chiếc nhẫn trữ vật bay đến Tần Hạo. Đó xem như là một phần hậu lễ mà Tần gia dành cho sự cống hiến, cung cúc tận tuỵ của Tần Hạo đối với Tần gia.

Tần Hạo thấy vậy, vẻ mặt tức giận đổi sang âm trầm, không nghĩ đến, gia tộc của hắn bây giờ lại trở nên nhát như chuột thế này.

Các ngươi sợ chết như vậy, làm sao đột phá được Linh Anh Cảnh đây..

Nhưng bọn hắn có đột phá được hay không thì bây giờ không liên quan đến Tần Hạo hắn nữa, hắn cầm lấy chiếc nhẫn trữ vật rồi rời đi.

Tần Thiên hắn thấy Tần Hạo rời đi, thở dài một tiếng. Tần gia, vốn cũng không phải hiền lành gì, chỉ là lần này đá trúng nhầm thiết bản mà thôi..

Mộc Chiến nấp ở ngoài chứng kiến tất cả mọi chuyện, âm thầm cảm thán trước sự quyết đoán của Tần Thiên.

Không nghĩ tên này dứt khoát từ bỏ một trưởng lão, chỉ để đối đầu với một nguy cơ có thể không có thật..

Sống càng lâu càng sợ chết, câu nói này.. có vẻ không hề sai a..

Mà nếu bọn hắn biết thật sự không phải là Linh Anh Cảnh, mà là Nguyên Thần Cảnh cường giả, thì không biết Tần Thiên còn thể hiện sự bối rối cùng tiếc nuối khi đuổi Tần Hạo đi không..

Chỉ sợ lúc đó Tần Thiên này lại chả đuổi vội:

“Cút cút ngay, Nguyên Thần Cảnh thở một cái là cả cái Vạn Đạo Thành này cũng nổ chứ nói gì Tần gia ta..!!”

….

Mộc Chiến thấy Tần Hạo rời đi, hắn biết lúc này cơ hội trả thù đã đến.

Khi hắn chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên nghe Tần Thiên nói tiếp.

“Lần này ta triệu tập chư vị trưởng lão, không chỉ là vấn đề của Tần Hạo, mà còn là tin tức từ U Minh Đảo truyền về..!”

Mộc Chiến ánh mắt sáng lên, đây không phải là điều hắn cần sao.

“U Minh Đảo hiện tại xây dựng hai thành luỹ, không khí tại đó rất căng thẳng, chỉ cần một ngòi nổ liền có thể phát động chiến tranh!”

Tần Thiên nói những tin tức từ U Minh Đảo.

Một tên trưởng lão Hoá Đan Cảnh sơ kỳ của Tần gia lên tiếng:

“Gia chủ, ngài có biết tại sao hai đế quốc lại phát động chiến tranh hay không?”

Các trưởng lão khác cũng âm thầm ngưng trong sắc mặt lại nhìn về phía Tần Thiên, hiển nhiên bọn hắn cũng muốn biết lý do tại sao hai đại đế quốc lại đột nhiên phát động chiến tranh như vậy..

“Ta không rõ lắm, nhưng nghe bảo có liên quan gì đó đến pháp quyết có thể giúp hai Đại Đế đột phá đến Nguyên Thần Cảnh!!”

Hít…

Chúng trưởng lão Tần gia như bị hoá đá, nhìn chòng chọc vào Tần Thiên không nói nên một lời.

Nguyên Thần Cảnh…

Cảnh giới chí cao vô thượng của Thiên Võ Đại Lục, là cảnh giới chỉ tồn tại ở những ngũ phẩm thế lực.

Nguyên Thần Cảnh.. đối với bọn hắn mà nói là như thần minh, là một cảnh giới mà chắc chắn cả đời này bọn hắn không thể chạm đến được.

Tần gia bọn hắn chỉ tu luyện Hắc Vân Quyết, là pháp quyết cao cấp nhất của Tần gia. Tu luyện nó đến mức cao nhất thì có thể đạt đến Hoá Đan Cảnh đỉnh phong như Tần Thiên.

Vậy mà giờ lại tồn tại pháp quyết giúp hai vị đại đế có thể đột phá đến Nguyên Thần Cảnh, có thể hiểu vì sao hai vị đại đế kia điên cuồng đến như thế..

Mộc Chiến nghe cũng kinh ngạc một chút, không ngờ sự tình lại gây ra bởi một pháp quyết có thể đột phá đến Nguyên Thần Cảnh cường giả.

Nếu là Mộc Chiến hắn là tu sĩ, chắc chắn hắn cũng phải đi tranh đoạt một phen.

Nguyên Thần Cảnh đấy, ai mà chê thì là không ngốc cũng siêu cấp cường giả giả heo ăn thịt hổ.

Đáng tiếc, Mộc Chiến hắn không tu luyện giống người bình thường, nên những quyển pháp quyết này không có ý nghĩa lắm.

Công Tôn Tuyết cũng là cường giả Nguyên Thần Cảnh, nàng lại có Băng Hàn Tâm Quyết đầy đủ, có thể giúp nàng đột phá đến tận Hợp Thần Cảnh Vương giả, nàng còn cần một cuốn pháp quyết có thể đột phá Nguyên Thần Cảnh hay sao?

Nhưng dù sao nó vẫn là đồ vật hiếm thấy, nếu có cơ hội thì Mộc Chiến hắn không ngại đi tranh đoạt một chút, nếu mà không tranh đoạt lại thì cũng không có gì để tiếc nuối cả..