Thần Thụ Chí Tôn

Chương 174:



Ở một nơi nào đó trên U Minh Đảo, sâu trong lòng đất tối tăm và lạnh lẽo, không gian u ám phủ kín bởi màn sương đen dày đặc.

Từng luồng hắc khí âm u không ngừng lan tỏa, khiến không gian trầm lắng, im lìm như ngừng thở.

Những cơn gió lạnh từ dưới lòng đất thổi lên, mang theo mùi máu tanh và tử khí, rờn rợn đến mức hồn phách cũng muốn đông cứng.

Dưới lớp đất sâu ấy, một hang động khổng lồ ẩn hiện, bao quanh bởi những thạch nhũ đen nhọn hoắt như răng thú.

Bên trong, một trận pháp cổ xưa phủ đầy những ký tự u linh đang xoay chuyển, tỏa ra luồng sáng yếu ớt màu xanh lục nhạt, nhịp điệu hắc ám như nhịp đập của trái tim ma quái.

Ở trung tâm của trận pháp, một cái quan tài đen ngòm nằm lặng lẽ.

Bề mặt quan tài được khắc những phù văn cổ quái, phảng phất sức mạnh tà dị, dường như kìm giữ một thứ gì đó khủng khiếp.

Nếu như Mộc Chiến ở đây, hắn liền phát hiện đây chính là chiếc quan tài thần bí mà hắn nhìn thấy trong phù điêu.

Bốn phía quanh quan tài, có những bóng hình mờ ảo đứng lặng, chúng mặc y phục đen từ đầu đến chân, không rõ dung mạo, nhưng ánh mắt đầy âm khí, lạnh lẽo như tử thần.

Ám Ý Nhân đứng gần nhất, âm thanh có chút kích động:

“Cuối cùng, cuối cùng chúng ta cũng đã tìm ra được rồi..”

Huyết Ý Nhân cười lạnh lùng:

“Đúng vậy, thiên tân vạn khổ, cuối cùng chúng ta cũng đã tìm ra..!”

Ám Ý Nhân gật đầu, quay sang một tên hắc y nhân đứng sau lưng của mình nói:

“Lão Nhị và Lão Tứ sao rồi, có thu hoạch được Huyết Hoả Linh Châu chưa?”

Tên đó, chính là Lão Đại, đứng đầu trong hàng ngũ thủ hạ của Ám Ý Nhân:

“Bẩm đại nhân, ta chưa nghe thấy tin tức gì của bọn hắn..!”

Nói xong, Lão Ngũ bên cạnh dường như có điều hắn không hiểu:

“Đại nhân, tại sao ngài lại cho hai người bọn hắn nằm vùng Sơn Vân Đế Quốc vậy?? Với thực lực của chúng ta thì san bằng một cái Đế Quốc không dễ sao?!”

Một tên hắc y nhân khác cười lạnh:

“Đồ ngu, Lão Ngũ, ngươi tưởng tiêu diệt một Đế Quốc dễ đến thế sao?”

Lão Ngũ âm trầm một tiếng: “Lão Tam, ý ngươi là gì?!”

Nếu người Hoả Vân Đế Quốc ở đây, chứng kiến được Lão Tam là ai thì bọn chắc giật nảy mình mất.

Vì hắn chính là Thiên Diệu Hoả, đại tướng quân của Hoả Vân Đế Quốc.

Không ngờ, cả hai vị đại tướng lừng lẫy của hai đại Đế Quốc lại là tay sai của lũ hắc y nhân.

“Tên Sơn Vân Đại Đế ấy đúng là chỉ Linh Anh Cảnh đỉnh phong, nhưng nếu ngươi tấn công hắn ngay trong lãnh thổ của Sơn Vân Đế Quốc, hắn có thể vận dụng Quốc Lực, hội tụ từ Quốc Vận để nâng cao khí tức lên tạm thời sánh ngang Nguyên Thần Cảnh.”

“Chưa hết, trong Đế Quốc sở hữu một thứ gọi là Hoàng Lăng, trong đó chứa các lăng mộ của các Tiên Hoàng những đời trước. Nếu Sơn Vân Đại Đế bị dồn vào đường cùng, hắn chấp nhận hi sinh mà triệu hồi cả Tiên Hoàng ra đánh, thì cho dù là Nguyên Thần Cảnh hậu kì, bọn hắn cũng chống đỡ được!”

“Trong khoảng thời gian đó, lão quỷ ở Lăng Vân Học Viện không đến mới lạ.. Hai Nguyên Thần Cảnh hậu kỳ, ngươi nghĩ đánh lại không?!”

“Chưa kể, càng kéo dài thì mấy lão quỷ khác đánh hơi được cũng sẽ tới rất nhanh!!”

Lão Tam âm trầm một tiếng, nếu có thể đánh từ lâu thì bọn hắn đã đánh rồi.

Lão Ngũ gật đầu coi như đã hiểu: “Nói vậy bên Hoả Vân Đế Quốc cũng thế sao?!”

Lão Tam gật đầu, bên Hoả Vân Đế Quốc cũng không khác gì Sơn Vân Đế Quốc, do vậy bọn hắn có thể bình khởi bình toạ với những Ngũ phẩm thế lực khác mà không chịu lép vế.

Sau khi hắn tiếp nhận vị trí đại tướng quân, hắn mới phát hiện ra bí mật của Hoàng triều quả thật không đơn giản..

Nhưng dù là có bí mật kinh thiên đến như vậy, Lão Tam hắn cũng không thể khởi động Hoàng Lăng của Hoả Vân Đế Quốc được, tại vì huyết mạch của hắn không phù hợp, nên hắn cũng từ bỏ ý định lợi dụng Hoàng Lăng này.

Thế là tiếp tục nằm vùng ở Hoả Vân Đế Quốc.

Nhưng sau khi Viêm Hạo trở ra từ Huyền Cổ Chiến Trường đã báo cáo về cho Viêm Thiên Long về Huyết Hoả Linh Châu, khiến cho hắc y nhân bọn hắn kích động một chút.

Huyết Hoả Linh Châu, chính là pháp bảo phù hợp nhất để khởi động Lạc Sơn Cốc, nếu tìm được thì thay vì đánh đổi huyết khí của bọn hắn, vừa mất thời gian mà dễ bị lộ, Huyết Hoả Linh Châu sẽ giúp đỡ được ít nhất mấy thành.

Thế là bọn hắn ráo riết truy tìm những đệ tử của các thế lực mà tham gia vào khảo hạch tại khu vực Huyết Hoả Linh Châu, đặc biệt là Ngọc Tinh Hà của Thiên Bảo Các.

Nhưng dù sao đó cũng là Ngũ phẩm thế lực, khó dò xét nên mất thời gian hơi lâu.

Qua một đoạn thời gian bọn hắn xác định rằng Ngọc Tinh Hà không nắm giữ Huyết Hoả Linh Châu nên đổi sang các mục tiêu khác..

Và Từ Lâm Nguyệt là người cuối cùng được truy xét đến, bởi vì những tên khác đều không nắm giữ Huyết Hoả Linh Châu.

Nhưng Từ Lâm Nguyệt luôn ở trong Từ gia, khó để bọn hắn công phá, dù Từ gia không mạnh, nhưng quốc vận bọn hắn mạnh.

Kế hoạch chân chính của bọn hắn không được xảy ra bất kỳ một sự cố gì, cho dù việc lén đến Thương Lang Thành huỷ diệt đi Từ gia sau đó rời đi thì Sơn Vân Đại Đế cũng chưa chắc vận dụng Quốc Lực kịp.

Nhưng vẫn còn đâu đó khả năng Sơn Vân Đại Đế xuất hiện kịp thời, và lúc đó bọn hắn phải đối đầu với một Đại Đế Nguyên Thần Cảnh hậu kỳ, cho dù mấy tên Nguyên Thần Cảnh chạy được, thì Linh Anh Cảnh thủ hạ của Ám Ý Nhân chạy không nổi a..

Còn việc cử các Nguyên Thần Cảnh đến đánh một Từ gia? Ngươi có bị bệnh không, chúng ta còn phải thực hiện kế hoạch.

Do vậy, Ám Ý Nhân ra lệnh cho Lão Tam hắn và Lão Nhị Tư Không Hải gây đại chiến giữa hai Đế Quốc.

Thế là hắn và Lão Nhị là Tư Không Hải diễn một vở kịch để dụ hai tên Đại Đế này.

Không ngoài mong đợi, hai tên Đại Đế quả thật là thèm muốn đột phá đến Nguyên Thần Cảnh muốn điên luôn rồi.

Khi nghe bọn hắn báo tin là phát hiện có pháp quyết để đột phá Nguyên Thần Cảnh mà đại chiến với đại tướng quân với Đế Quốc đối địch, hai tên Đại Đế vốn đã có thù hằn từ lâu liền không chần chừ mà bày binh bố trận tại U Minh Đảo.

Nhưng hai tên Đại Đế cũng cẩn trọng, không bước ra khỏi lãnh thổ của mình, vẫn tiếp tục ở Hoàng Cung để toạ trấn.

Điều này lại càng thuận tiện cho bọn hắn, vì mục đích của bọn hắn chính là ở U Minh Đảo này.

Hai con kỳ đà không dám đến U Minh Đảo càng có lợi cho bọn hắn.

Tư Không Hải ở U Minh Đảo chỉ chờ sau khi đánh trận thua kém một chút, liền được Sơn Vân Đại Đế chấp thuận cử thêm nhân thủ đến viện trợ.

Và tất nhiên Từ Lâm Nguyệt nàng ta nằm trong kế hoạch của hắn rồi.. thật đáng thương cho một thiếu nữ chỉ mới là Dung Huyết Cảnh đã bị mấy tên Linh Anh Cảnh, Nguyên Thần Cảnh nhằm vào.

Kế hoạch đang thuận lợi diễn ra, Từ Lâm Nguyệt được đưa đến Sơn Vân Thành, nhưng Tư Không Hải không quá vội vàng, hắn còn phải theo dõi tên quốc sư của Sơn Vân Đế Quốc Liễu Vân Tiêu nên chỉ âm thầm sắp đặt Từ Lâm Nguyệt đến Lạc Sơn Cốc.

Từ Lâm Nguyệt đến Lạc Sơn Cốc, mọi chuyện đều nằm trong tầm tay của Tư Không Hải thì đột nhiên Viêm Thiên Long báo tin có biến ở Lạc Sơn Cốc, nên hắn và Viêm Thiên Long phải giáng lâm đến.

Nào ngờ, đây cũng là lần cuối bọn hắn chiến đấu cùng nhau.

Biết bao nhiêu âm mưu quỷ kế, đều không thể ngờ một con hắc mã lại lọt vào trong này.

Huyết Hoả Linh Châu cũng vụt mất khỏi tay bọn hắn rồi.. nhưng bọn hắc y nhân vẫn chưa hề hay biết.

Như có điều gì đó ngờ vực, Lão Ngũ hỏi:

“Đại nhân, chúng ta làm rầm rộ ở U Minh Đảo thế này, liệu bọn chúng có đoán ra được là do chúng ta nhúng tay không?”

Ám Ý Nhân nghe vậy cười lạnh:

“Đoán? Bọn chúng đương nhiên đoán được do chúng ta gây ra.”

Lão Ngũ hồ nghi: “Vậy tại sao..”

Tử Vong Ý Nhân trầm giọng lên tiếng:

“Đoán, thì chắc chắn là đoán được. Nhưng nhờ Huyết Linh Thôn Thiên Trận mà giờ mấy lão quỷ đó không ngu ngốc mà đến đây đâu!”

“Bọn hắn sẽ sợ rằng, U Minh Đảo chỉ là cái bẫy do chúng ta đưa ra, sau đó tấn công vào thế lực của bọn hắn nếu như bọn hắn đến đây!”

“Nghĩ như thế nào, bọn hắn cũng không dám đến U Minh Đảo đâu, mà có, thì cũng là sau khi chúng ta kích hoạt thành công trận pháp rồi!”