Thần Thụ Chí Tôn

Chương 191: Huyết Ngục Quan



Ngay khi Mộc Chiến đang suy nghĩ, đôi mắt đỏ rực của thân ảnh trên ngai xương đột nhiên khẽ chuyển động.

Ánh mắt sắc bén như lợi kiếm, đầy sát khí và sự nhạy bén của kẻ đã chinh chiến vô số trận.

Dù chỉ là một tia liếc mắt thoáng qua, nhưng như cả không gian xung quanh Mộc Chiến đều đột ngột đông cứng lại.

Hắn có cảm giác như mình bị giam cầm dưới ánh nhìn này, không có đường lui, không có cách nào trốn thoát.

Sự áp đảo từ khí tức của Hoàng giả khiến cả không gian như ngưng đọng, chỉ còn lại sự tồn tại vô địch của kẻ thống trị trên ngai xương.

Khí tức áp bách của thân ảnh này còn mạnh hơn cả cổ thi kia nữa..

Hít sâu một hơi, Mộc Chiến vận dụng Vô Ngã Chân Ý rời khỏi khung cảnh này..

Không thể tin được, Mộc Chiến hắn vô tình bị cuốn vào vòng xoáy với một thế lực có Hoàng giả toạ trấn..

Sau khi thức tỉnh thụ tâm hoàn toàn, Mộc Chiến đã hiểu rõ hơn về thế giới võ đạo nên hắn rất điệu thấp.

Bởi vì hắn biết rõ ngoài kia còn nhiều kẻ mạnh hơn hắn, dù cho hắn là Thiên Mệnh Nguyên Chủng đi chăng nữa.

Nhưng dù thế, bằng một cách nào đó, hắn vẫn bị cuốn vào, dường như là con đường của số phận vậy.

Thở dài một hơi, Mộc Chiến cũng không biết nên suy nghĩ cái gì.

Có thể suy nghĩ ra được cái gì thì có ý nghĩa gì đâu chứ.

Cảnh giới bây giờ của Mộc Chiến hắn vẫn quá là thấp, không thể so với Hoàng giả được, nếu bị Hoàng giả nhắm vào, thiên địa này chắc không còn Bất Tử Thụ nữa..

Khi Mộc Chiến thoát khỏi khung cảnh đầy âm lãnh và áp bức kia, thần trí hắn trở lại không gian thực tại, mà không biết, thân ảnh Hoàng giả mà hắn nhìn thấy đó, ở một tinh giới nào đó cũng mở mắt ra..

….

Ầm..ầm..

Ngay khi trở về, lập tức, một tiếng ầm ầm vang lên dữ dội từ bốn phương tám hướng, như tiếng gào thét của cả không gian xung quanh.

Mặt đất dưới chân hắn rung chuyển, những trận văn khắc sâu trên tường bỗng phát sáng, huyết quang lóe lên như những tia sét giữa trời đêm. Không gian chật hẹp này như muốn nuốt chửng tất cả.

“Ầm!”

Những luồng khí lực cuồng bạo tràn ra, va chạm vào nhau khiến cả không gian chấn động mạnh.

Khí tức âm lãnh và tử khí như hòa vào một, tạo nên cơn bão kinh khủng lan ra khắp nơi.

Ầm..ầm..

Tiếng nổ vang vọng, từng đợt âm thanh như đinh tai nhức óc, tựa như hàng ngàn thác nước ầm ầm đổ xuống, mang theo khí thế hủy diệt không gì sánh kịp.

Ầm.. ầmm..

Tiếng nổ càng ngày càng lớn, khiến Mộc Chiến hắn không biết chuyện gì đang xảy ra.

Chợt lúc này hắn nhìn rõ hơn trên tay của mình đang lơ lửng một tiểu quan tài màu đen, hắn ngắm nghía một chút, kinh ngạc:

“Đây.. hình như là Huyết Ngục Quan!!”

Huyết Ngục Quan là một Vương cấp bảo vật, mang trong mình sức mạnh huyết khí và âm sát khí cực kỳ đáng sợ.

Nó được rèn đúc từ xương cốt và huyết dịch của hàng nghìn sinh linh, quan tài này ẩn chứa sức mạnh mà bất kỳ kẻ tu luyện nào cũng phải kiêng dè.

Không chỉ là nơi giam giữ linh hồn và thể xác của những bậc cường giả thời thượng cổ, Huyết Ngục Quan còn có khả năng điều khiển âm sát khí, hút lấy huyết khí từ vạn vật, nuôi dưỡng sinh lực bên trong, thậm chí phục sinh những cường giả đã chết.

Mộc Chiến nhìn Huyết Ngục Quan, tấm tắc một chút, thì ra hắn đang ở trong không gian của Huyết Ngục Quan này.

Nhưng nhìn kỹ, mặc dù vẻ Huyết Ngục Quan này mặc dù là Vương cấp bảo vật, nhưng nó không phát huy được hoàn toàn sức mạnh vốn có của nó.

Vì Huyết Ngục Quan đã tồn tại rất lâu đời rồi, pháp bảo cũng sẽ bị hư hại theo thời gian, giờ đây nó cũng chỉ phát huy được thực lực của một bảo vật Ngũ giai đỉnh cấp mà thôi.

Mộc Chiến âm thầm gật đầu, dù cho Huyết Ngục Quan mang sức mạnh huyết khí và âm khí, nhưng Mộc Chiến không cần thúc động hắn cũng được..

Cầm lấy quan tài mà nện không được sao..

Dù sao cũng là Vương cấp pháp bảo mà, nện vào mấy tên Linh Anh Cảnh thì bọn hắn không chết cũng lột một lớp da.

Hắc hắc..

Ầm.. ầmm

Tiếng phá nổ phía ngoài vang liên tục, khiến Mộc Chiến thoát khỏi suy nghĩ của mình.. hắn liền thả thần niệm ra ngoài xem xét.

Mộc Chiến sau khi nhỏ máu vào Huyết Ngục Quan, do không còn cổ thi trấn giữ nữa nên Mộc Chiến đã trở thành vật chủ của Huyết Ngục Quan.

Thế giới này là của hắn, hắn thoải mái thả thần niệm dò xét.

Lập tức, mặt Mộc Chiến hơi đặc sắc, hắn thấy ba tên hắc y nhân đang điên cuồng thôi động Hắc Ám Ý Cảnh, Huyết Chi Ý Cảnh, Tử Vong Ý Cảnh tấn công vào Huyết Ngục Quan.

Mộc Chiến ngẫm nghĩ một chút, liền hiểu ngay vấn đề.

Hoá ra, là hắn đã phá hỏng chuyện tốt của bọn hắn, nói đúng hơn là phá hỏng chuyện tốt của cổ thi, làm bọn hắn trở nên tức giận như vậy.

Ầm ầmm..

Răng rắc..

Dù hiểu vấn đề, cũng hiểu tại sao lại có những âm thanh ồn ào này, nhưng Mộc Chiến hắn cũng không biết nên xử lý thế nào.

Khi nghe thấy tiếng gần vỡ của Huyết Ngục Quan, Mộc Chiến xoắn xuýt một chút..

Giờ mà đi ra khác nào thịt cá trên thớt mặc người chém giết cơ chứ..

Ba tên điên kia là Nguyên Thần Cảnh đấy, Mộc Chiến hắn cũng mới chỉ là Hoá Đan Cảnh hậu kỳ mà thôi.

Mà cũng chỉ là năm trăm hai mươi lăm chiếc lá, coi như mới vừa đột phá hậu kỳ..

Mộc Chiến suy nghĩ, liền liếc mắt vào tiểu Huyết Ngục Quang trong tay, ánh mắt loé lên..

Huyết Ngục Quan muốn điều khiển nó, chỉ cần cường đại huyết khí là được, mà nói về huyết khí, có ai nhiều như Mộc Chiến hắn chứ..

Không ngần ngại, Mộc Chiến hoá giải Hoá Nhân Quyết, trở thành trạng thái Lục Biến.

Thân hình toả ra màu sắc xanh lục, chứa vô tận sinh cơ lan tràn khắp không gian Huyết Ngục Quan.

Sau đó Mộc Chiến cắt tay, thả ra huyết khí của chính bản thân mình vào tiểu Huyền Ngục Quan trong tay.

Để đảm bảo chắc chắn, hắn còn điều động năm trăm hai mươi lăm chiếc lá đã hồi phục hoàn toàn sau trận đánh với Thương Thiên nhờ hấp thu huyết khí từ cổ thi:

“Diệp Tàn Kỹ - Diệp Tàn Nộ Thương Khung!”

Huyết Ngục Quan run rẩy kịch liệt, như phản ứng lại với đại lượng huyết khí từ Mộc Chiến, lập tức hướng một phương hướng mà bay đi thật xa..

Ba tên Ám Ý Nhân, Huyết Ý Nhân, Tử Vong Ý Nhân đang điên cuồng tấn công Huyết Ngục Quan thì thấy quan tài đột ngột hướng ra xa mà bay đi.

Bọn hắn sững sốt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, sao quan tài lại tự nhiên chạy đi được ?

Ám Ý Nhân lập tức tỉnh táo lại:

“Đuổi theo, mau! Chắc chắn có người điều khiển quan tài trong đó!”

Đúng vậy, Huyết Ý Nhân và Tử Vong Ý Nhân nghe vậy liền hiểu vấn đề..

Nếu không có người điều khiển, Huyết Ngục Quan làm sao có thể bay đi như vậy được.

Nhất là Huyết Ý Nhân, hắn là người cảm nhận rõ rệt nhất, tất cả những trận pháp hắn khắc lên Huyết Ngục Quan giờ đây dường như bị vướng một tầng rào chắn, khiến hắn không thể thi triển bất cứ cái gì lên Huyết Ngục Quan nữa.

Không có kẻ giở trò, làm sao những chuyện này có thể xảy ra được.

Không chần chờ, cả ba bọn hắn lập tức bức hết tốc lực Nguyên Thần Cảnh để đuổi theo..

Ám Ý Nhân là kẻ chạy nhanh nhất, cũng là người điên cuồng nhất lúc này, khí tức Nguyên Thần Cảnh hậu kỳ áp bách thả ra vạn dặm, lao như tên bắn về phía Huyết Ngục Quan.

Tử Vong Ý Nhân cũng không kém cạnh, dù bình thường hắn trầm tính, nhưng giờ cũng không chịu nổi mà bạo tẩu, dứt khoát bay đi như một cơn gió.

Huyết Ý Nhân dù chỉ là Nguyên Thần Cảnh sơ kỳ, thực lực cùng tốc độ là yếu nhất trong đám người hắc y, nhưng với Huyết Ý Tứ Tầng Cảnh, hắn có thể thiêu đốt huyết khí, dồn hết toàn lực để đuổi theo.

Cả ba bọn hắn, đều không còn gì một mong đợi rằng có thể lôi được cái tên phá rối trong Huyết Ngục Quan ra mà chém thành trăm ngàn mảnh.

Có thế, bọn hắn mới hả dạ được..