Thần Thụ Chí Tôn

Chương 226: Huyết Ảnh Bí Cảnh



Sau đó Mộc Chiến chợt nhớ ra cái gì, liền hỏi:

“Tống Các chủ, không biết chúng ta đi đâu kiếm Thạch Tâm Đằng?”

Thạch Tâm Đằng không thể đem về cất giữ, mà chỉ có thể luyện hoá ngay tại chỗ mà thôi.

Thạch Tâm Đằng nghe có vẻ hiền hoà nhưng thực chất là một loại dược thảo hình thành từ việc hấp thu huyết khí tu sĩ trong suốt quá trình trưởng thành, tích tụ tinh hoa đất trời vào từng sợi dây leo.

Khi Thạch Tâm Đằng bị hái khỏi đất sinh trưởng, huyết khí chứa đựng trong nó sẽ bắt đầu mất dần, tan biến ngay lập tức trong không gian xung quanh.

Nếu không được dùng ngay tại chỗ, dược hiệu sẽ giảm mạnh, thậm chí biến mất hoàn toàn trong vài phút.

Chính vì sự mẫn cảm của Thạch Tâm Đằng với môi trường và nhu cầu duy trì huyết khí, vận chuyển loại dược thảo này là điều gần như không thể.

Bất kỳ cố gắng nào để di chuyển nó khỏi khu vực sinh trưởng cũng sẽ làm cho nó mất đi toàn bộ giá trị, chỉ còn lại một sợi dây leo khô héo vô dụng.

Tống Vũ Hà hiểu ý Mộc Chiến, nàng liền nói:

“Không qua bao lâu nữa, nghe bảo Thạch Tâm Đằng sẽ xuất hiện trong Huyết Ảnh Bí Cảnh, lúc đó chúng ta sẽ vào đó tìm kiếm.”

Mộc Chiến vuốt cằm, hỏi một chút:

“Huyết Ảnh Bí Cảnh là nơi nào, Tống Các chủ có thể nói rõ hơn một chút được không?”

Tống Vũ Hà gật đầu, giọng nhẹ nhàng nói:

“Trong một truyền thuyết, Huyết Ảnh Bí Cảnh này từng là chiến trường đẫm máu khi Huyết Nguyệt từ trên trời đổ xuống, phủ kín cả bầu trời, biến cổ địa thành một địa ngục nhuộm đỏ.”

“Trên chiến trường ấy, vô số tu sĩ đã ngã xuống, nhưng linh hồn của họ không hề tiêu tán, mà lưu lại trong không gian, hóa thành những oán hồn, lưu lạc trong Huyết Ảnh Bí Cảnh.”

“Những oán hồn này mang theo sức mạnh kinh hồn, chống lại bất kỳ kẻ nào dám chạm vào bảo vật. Người ta nói rằng khi màn đêm buông xuống, bóng dáng huyết nguyệt xuất hiện, chính là nhắc nhở mọi người về trận đại chiến kinh thiên động điak năm xưa.”

Mộc Chiến vuốt cằm, suy nghĩ một chút rồi nói:

“Huyết Ảnh Bí Cảnh này hẳn là hình thành do đại chiến giữa Độc Giáo và Huyền Nguyên Quan Trường năm xưa phải không?”

Tống Vũ Hà nhấp một ngụm trà, cũng không bất ngờ gì khi Mộc Chiến hỏi vậy, khẽ nói:

“Đúng là như vậy, Huyết Ảnh Bí Cảnh này là do rất nhiều vị Nguyên Soái của Huyền Nguyên Quan Trường ngăn chặn cường Nguyên Thần Cảnh của Độc Giáo xâm nhập mà hình thành.”

“Nhưng ngươi có lẽ không biết, lúc đó Độc Giáo có thực lực rất mạnh, bọn hắn đã đánh rất sâu vào Huyền Nguyên Đại Lục, nếu như không phải khi đó Cao Thiên Diệp Trảm Độc Tổng Tư Lệnh đột phá Phân Thần Cảnh, có lẽ khi đó toàn bộ Huyền Nguyên Đại Lục đã rơi vào tay Độc Giáo.”

Mộc Chiến lần đầu nghe cái tên này, hắn tò mò:

“Cao Thiên Diệp Trảm Độc Tổng Tư Lệnh?”

Tống Vũ Hà gật đầu:

“Đúng, hay chúng ta thường gọi là Trảm Độc Tư Lệnh, là vị cường giả lấy sức một mình đẩy lùi hàng trăm Nguyên Thần Cảnh ngày đó, đánh chết hơn chín thành cường giả mới khiến Độc Giáo rút lui.”

Mộc Chiến hứng thú một chút:

“Tống Các chủ có thể kể về vị Trảm Độc Tư Lệnh này được không, tại hạ có chút tò mò..”

Tống Vũ Hà cũng không ngần ngại nói cho Mộc Chiến biết, sắp tới có thể là đồng bạn tiến vào Huyết Ảnh Bí Cảnh, nên giữ mối quan hệ tốt thì làm việc sẽ có hiệu quả hơn.

Do đó nàng lên tiếng:

“Trảm Độc Tư Lệnh, một cái tên lừng lẫy trong giới võ đạo Huyền Nguyên Đại Lục, cũng là người giữ bình yên cho Đại Lục này.

Hắn sinh ra trong một gia tộc Lôi tu, từ nhỏ đã sớm bộc lộ thiên phú xuất chúng về lĩnh vực lôi hệ.

Chứng kiến cảnh tộc nhân phải chịu đựng sự áp bức, sự tàn bạo và điên cuồng của Độc Giáo, lòng căm phẫn trong người dần lớn lên.

Thế nên, hắn quyết tâm rời bỏ quê hương, học hỏi từ những bậc cao nhân, băng qua vô vàn khó khăn, hiểm nguy, để luyện tập và rèn giũa bản thân.

Thời gian trôi qua, Trảm Độc trở thành một cường giả dũng mãnh, nổi tiếng với khả năng điều khiển lôi điện, giáng xuống kẻ thù những đòn tấn công như sấm sét.

Từ đó, biệt danh “Trảm Độc” ra đời, biểu trưng cho sức mạnh và sự quyết đoán của hắn trong việc trảm sát những thế lực Độc Giáo. Danh tiếng của Trảm Độc vang xa khắp nơi, khiến kẻ thù khi nghe đến tên ông đều khiếp sợ.

Trải qua nhiều trận chiến ác liệt, hắn không chỉ chiến thắng mà còn giành được lòng tin yêu của tu sĩ Huyền Nguyên Đại Lục, trở thành một vị anh hùng trong mắt họ.

Nhưng Trảm Độc Tư Lệnh dù sao cũng chỉ là một người, song quyền nan địch tứ thủ, nên hắn quyết định thành lập nên Huyền Nguyên Quan Trường, nơi trở thành thành trì vững chắc trước mọi đợt xâm lăng từ Độc Giáo.

Trảm Độc Tư Lệnh này phải gọi là kỳ nhân, dù thực lực cao vẫn giữ trọn lòng nhân ái, bảo vệ những kẻ yếu thế, khẳng định vai trò của một vị lãnh đạo vĩ đại.”

Mộc Chiến âm thầm vuốt cằm, có lẽ hắn đã đánh giá sai tên Trảm Độc Tư Lệnh này rồi.

Không ngờ Trảm Độc Tư Lệnh này lại là một người vĩ đại như thế..

Lấy thân một mình thành lập Huyền Nguyên Quan Trường, bảo vệ bình yên cho Huyền Nguyên Đại Lục, mà không phải dựa vào thực lực của mình để trấn áp kẻ khác.

Mộc Chiến cảm thán, hắn có chút nể phục Trảm Độc Tư Lệnh, rất ít tu sĩ có tấm lòng vì người khác như vậy a..

Nhưng không lẽ vì vậy mà Trảm Độc Tư Lệnh này lại mắt nhắm mắt mở nhìn Hắc Lôi Diệt Thế nhảy nhót dưới mắt mình sao..

Thật sự tấm lòng của hắn bao dung đến mức bỏ qua một cơ duyên to lớn như vậy sao..

Với bản thân là một Lôi hệ tu sĩ, Trảm Độc Tư Lệnh phải biết Hắc Lôi Diệt Thế đó có sức ảnh hưởng như thế nào đến thực lực của mình chứ..

Khoan đã.. Lôi hệ tu sĩ?

Mộc Chiến như ngẫm ra cái gì, chợt hỏi:

“Tống Các chủ, ngươi nói Trảm Độc Tư Lệnh là Lôi hệ tu sĩ đúng không, vậy không biết tên Lý Thiên và nữ nhân thần bí ấy có liên quan gì đến không?”

Nhưng Tống Vũ Hà chỉ lắc đầu nói:

“Cái này ta không biết được, dù sao lần cuối Trảm Độc Tư Lệnh ra mặt cũng đã rất lâu rồi, không biết tên Lý Thiên và nữ nhân ấy có liên quan gì không..”

Mộc Chiến ánh mắt suy ngẫm, thật sự không đoán ra được bọn họ là ai..

“Tuy là không đoán ra được bọn hắn là ai, nhưng ta đoán được lý do tên Lý Thiên ấy đến đây.” Tống Vũ Hà lên tiếng.

Mộc Chiến nhấp một ngụm trà, khẽ đoán:

“Nếu tại hạ đoán không sai là liên quan đến Huyết Ảnh Bí Cảnh đúng chứ?!”

Tống Vũ Hà ngạc nhiên một chút:

“Ngươi biết?!”

Mộc Chiến lắc đầu:

“Taị hạ chỉ là đoán một chút mà thôi. Hồi nãy Tống Các chủ có nhắc đến Huyết Ảnh Bí Cảnh sắp mở, có lẽ có một sự kiện gì đó khiến Bí Cảnh này mở ra, và thời điểm sự kiện đó sắp xảy ra nên tên Lý Thiên này mới có mặt tại Tuyết Nguyệt Thành.”

Tống Vũ Hà híp mắt nhìn Mộc Chiến, tiểu tử này cũng cơ trí lắm:

“Tiểu tử ngươi nói không sai.. Huyết Ảnh Bí Cảnh ở gần Tuyết Nguyệt Thành, nó sẽ khai mở vào đêm trăng máu, khi ánh nguyệt chuyển đỏ tựa máu chảy, tạo ra luồng âm phong lạnh lẽo bao phủ vùng đất.

Chính vào khoảnh khắc ấy, các cấm chế của Trảm Độc Tư Lệnh mới dần suy yếu, mở ra khe cửa mỏng manh để những người muốn tìm kiếm cơ duyên đi vào.”

Mộc Chiến âm trầm vuốt cằm, theo như lời Tống Vũ Hà nói, khả năng rất cao là Huyết Ảnh Bí Cảnh này có thể cho phép Linh Anh Cảnh vào được, vì nàng nhắc đến ‘chúng ta’ cơ mà..

Mà khoan, Mộc Chiến đột nhiên có chút thắc mắc:

“Huyết Ảnh Bí Cảnh do Trảm Độc Tư Lệnh hạ cấm chế xuống sao?”

Tống Vũ Hà gật đầu đáp:

“Đúng vậy, khi chiến trường ấy hình thành làm cho vô tận oan hồn lan tràn khắp Huyền Nguyên Đại Lục, khiến cho vạn dặm xung quanh không thể sinh sống nên Trảm Độc Tư Lệnh mới hạ xuống cấm chế để hạn chế oan hồn đi ra tàn phá.”

Mộc Chiến như hiểu ra, cười nhạt đáp:

“Nói cách khác, Huyết Ảnh Bí Cảnh chỉ cho tối đa Linh Anh Cảnh đỉnh phong tu sĩ vào được thôi, đúng không?!”

Tống Vũ Hà cười đáp:

“Ồ, tại sao ngươi lại nói như vậy?”

Mộc Chiến cười cười:

“Đơn giản thôi, cấm chế Trảm Độc Tư Lệnh hạ xuống là để ngăn chặn oan hồn từ bên trong chạy ra ngoài tàn phá, mà theo như Tống Các chủ nói thì hầu hết trong đó sẽ là Nguyên Thần Cảnh của Độc Giáo bị Trảm Độc Tư Lệnh chém chết.”

“Do vậy cấm chế Trảm Độc Tư Lệnh hạ xuống cũng sẽ ngăn chặn Nguyên Thần Cảnh cường giả bước vào, nếu Nguyên Thần Cảnh cố tình bước vào thì sẽ gây xung đột cấm chế, lúc đó Nguyên Thần Cảnh oan hồn sẽ chạy ra ngoài được.”

Tống Vũ Hà không bất ngờ gì, dường như đã biết Mộc Chiến là người thông tuệ:

“Đúng như ngươi nói, Nguyên Thần Cảnh không thể đi vào Huyết Ảnh Bí Cảnh, Linh Anh Cảnh đỉnh phong là giới hạn cao nhất của bí cảnh này.”

“Do vậy, không chỉ mỗi tên Lý Thiên đến đây, các thế lực khác cũng lục đục đến đây rồi.”

Mộc Chiến gật đầu, mấy cái này cũng dễ đoán ra thôi.

Linh Anh Cảnh đỉnh phong là giới hạn cao nhất vào được Huyết Ảnh Bí Cảnh, có lẽ độ nguy hiểm giảm xuống đáng kể với Mộc Chiến.

Hắn chỉ hơi ngán Nguyên Thần Cảnh cường giả mà thôi, chứ Linh Anh Cảnh dù mạnh thế nào hắn cũng không quá lo lắng a..

Mộc Chiến ngẫm nghĩ một chút liền hỏi:

“Vậy không biết khi nào Huyết Nguyệt sẽ hạ tràng?”

Tống Vũ Hà đáp:

“Huyết Nguyệt thường xảy ra vào ngày cuối tháng nay, vào lúc mà ánh sáng của mặt trời yếu dần và ánh sáng của mặt trăng trở nên nổi bật.”

Mộc Chiến vuốt cằm:

“Cuối tháng nay? Vậy không phải chỉ còn tầm hai ngày nữa thôi sao?!”

Tống Vũ Hà gật đầu:

“Đúng vậy, do vậy ta mới bảo là Huyết Ảnh Bí Cảnh sắp mở.”

Mộc Chiến không ngờ Huyết Ảnh Bí Cảnh lại mở ra nhanh như vậy, hắn trầm ngâm, chỉ còn hai ngày cũng chẳng làm được gì, thôi thì về Vân Lai Cư ngủ một giấc rồi tính tiếp.

“Được rồi, vậy tại hạ xin cáo từ! Hai ngày sau tại hạ sẽ lại đến Nguyệt Khí Các.”

Mộc Chiến chắp tay cáo từ, cuộc thương lượng cũng đã xong xuôi.

Mộc Chiến và Tống Vũ Hà sẽ cùng nhau vào trong Huyết Ảnh Bí Cảnh để tìm Thạch Tâm Đằng rồi luyện hoá Thiên Linh Đan cho nàng, còn Mộc Chiến hắn sẽ đạt được ba món bảo vật Mộc hệ.

Nhưng chưa để Mộc Chiến quay người rời đi, Tống Vũ Hà phất tay một cái, Thiên Thanh Mộc Giáp, Thanh Mộc Quyền Sáo và Thanh Vân Mộc Hài, lơ lửng trước mặt Mộc Chiến, khiến hắn nghi hoặc nhìn qua Tống Vũ Hà.

Nàng cười nhẹ nhàng lên tiếng:

“Cầm lấy mà luyện hoá trước, rồi sử dụng cho quen thuộc. Dù sao Huyết Ảnh Bí Cảnh cũng không phải nơi tốt lành gì, là nơi cửu tử nhất sinh. Ngươi tăng cường thực lực một chút, khả năng chúng ta tìm thấy được Thạch Tâm Đằng càng lớn hơn.”

Mộc Chiến nhận lấy, cũng nhàn nhạt gật đầu mà không nói gì, chỉ chắp tay sau đó quay người rời đi.

Tống Vũ Hà cảm thán, đúng là một nhân vật không tầm thường..

Nếu như Mộc Chiến hỏi ngược lại nàng tại sao làm như vậy, Tống Vũ Hà nàng có thể xem nhẹ Mộc Chiến một chút.

Nhưng quả nhiên, Mộc Chiến chẳng hề hỏi lại, mà cũng không quan tâm việc Tống Vũ Hà có sợ bị hắn hắc đồ hay không..

Đó là một loại thái độ, cũng là một sự tự tin..

Một loại thái độ nghiêm túc cho việc hắn sẽ làm mà không lật lọng, một sự tự tin không e ngại một Linh Anh Cảnh như nàng.

Có đồng bạn như vậy đi cùng vào Huyết Ảnh Bí Cảnh, Tống Vũ Hà nàng cũng yên tâm nhiều chút..