Nghe những lời coi như là trăn trối của Tiêu Lãng, hắn chấn kinh..
Một người gần chết như vậy rồi mà vẫn còn nặng tình với gia tộc như vậy sao..
Tiêu Lãng là người như thế nào vậy..
Vô số câu hỏi trong đầu Mộc Chiến dâng lên, nhưng hắn không để cho mình mất tỉnh táo quá lâu, Vô Ngã Chân Ý lập tức thúc động để trấn định.
Hiện tại, không phải là thời gian cho lúc nghĩ ngợi.
Hắn nhanh chóng tiêu thụ lượng sinh cơ của Tiêu Lãng, hoá thành 100 chiếc lá mới trong Thụ Tâm..
Số lá của hắn bây giờ đã là 2430 chiếc lá rồi..
Bạch Liên Hàn và Độc Tam cả hai đứng cách đó không xa, nhìn cảnh tượng trước mặt mà không khỏi chấn kinh. Bọn hắn cũng không kìm được cảm giác rùng mình. Mồ hôi lạnh rịn trên trán, ánh mắt dán chặt vào ngọn lửa ma quái ấy mà không dám dời đi.
Dị…Dị Thuộc Tính..?
Này..
Tại sao tên này cũng có Dị Thuộc Tính..
Bạch Liên Hàn và Độc Tam dường như không dám tin vào mắt của mình nữa, làm sao lại có tận hai Dị Thuộc Tính ở đây vậy..
Bọn hắn dán chặt ánh mắt vào Mộc Chiến, run rẩy liên hồi.
Mộc Chiến đứng sừng sững, ánh mắt trầm tĩnh nhưng lạnh lẽo, Phệ Sinh Mộc Diễm lặng lẽ quanh quẩn bên hắn, uy nghiêm và đáng sợ, như một linh vật trung thành, tỏa ra ánh sáng xanh lấp lánh đầy chết chóc.
Mộc Chiến sau khi chuyển hoá hoàn toàn 2430 chiếc lá, hắn lắc đầu nhìn qua Bạch Liên Hàn và Độc Tam.
“Nên kết thúc rồi!” Mộc Chiến khẽ nói một tiếng, lập tức hắn thi triển:
“Diệp Tàn Kỹ - Diệp Tàn Nộ Thương Khung!”
Một cỗ linh lực cường hãn từ toàn bộ 2430 chiếc lá từ Mộc Chiến lan tràn ra, khiến cho toàn trường rúng động liên tục.
Sức mạnh của Diệp Tàn Nộ Thương Khung lúc này của Mộc Chiến hơn không biết bao nhiêu lần khi hắn ở Hoá Đan Cảnh thi triển.
Bởi vì ngay cả Bạch Liên Hàn và Độc Tam đều sắc mặt trắng bệch trước cỗ khí tức đó của Mộc Chiến, dường như không dám tin vào đây là sự thật.
Cỗ linh lực ấy, không hề thua kém một Nguyên Thần Cảnh chút nào..
Mộc Chiến không chần chờ, Vô Ảnh Huyễn Bộ kết hợp với Thanh Vân Mộc Hài lập tức thi triển, hắn không có một chút gì do dự.
Phệ Sinh Mộc Diễm đã bị lộ ra, nếu như để bọn hắn đi truyên truyền, Mộc Chiến hắn liền gặp nguy rồi..
Thân ảnh Mộc Chiến thoắt ẩn thoắt hiện như một bóng ma. Tốc độ của hắn khiến cho ánh mắt Linh Anh Cảnh đỉnh phong như Bạch Liên Hàn cũng không bắt được nhân dạng.
Hắn chỉ thấy những bóng hình mờ mờ kèm theo tia lửa phía sau mà thôi..
Vùn vụt..
Từng bước chân Mộc Chiến để lại những dấu vết cháy xém trên mặt đất, hòa cùng ánh sáng xanh quỷ dị của ngọn lửa, tạo thành một cơn ác mộng đang tràn đến như gió lốc.
“Chết!”
Mộc Chiến xuất hiện ngay sau lưng Bạch Liên Hàn khẽ quát một tiếng, Phệ Sinh Mộc Diễm đánh thẳng lên lưng của hắn.
“Băng Ảnh Vạn Hoa!”
Bạch Liên Hàn lập tức cảm nhận sát khí kinh khủng đang ập đến. Hắn không dám chậm trễ, toàn thân như phản xạ, lập tức thi triển Băng Ảnh Vạn Hoa. Hàng trăm đóa hoa băng sắc bén xoay quanh hắn, tạo thành một tấm màn băng giá để đối kháng với Mộc Chiến.
“Độc Khí Sát Tinh!”
Độc Tam bên cạnh cũng không chần chừ, từ tay hắn phóng ra một làn sương độc màu xám đậm, đó là chiêu Độc Khí Sát Tinh, từng tia độc khí như mũi tên bắn thẳng về phía Mộc Chiến, mong muốn làm chậm lại bước tiến của hắn lại.
Phừng phừng..
Tuy nhiên, ngọn Phệ Sinh Mộc Diễm bao phủ quanh người Mộc Chiến không hề suy giảm, mà ngược lại, mỗi luồng độc khí chạm vào đều lập tức bị ngọn lửa nuốt chửng, như thể nó đang hấp thụ sức mạnh từ những đòn tấn công của Độc Tam.
Đoàng…
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, chiêu thức của Bạch Liên Hàn đều trở nên vô dụng trước Phệ Sinh Mộc Diễm của Mộc Chiến, nó phá tan hoàn toàn Băng Ảnh Vạn Hoa và Độc Khí Sát Tinh của Bạch Liên Hàn và Độc Tam mà nện thẳng lên người của hắn.
Phừng..
Trong khoảnh khắc, thân thể Bạch Liên Hàn như bị ngọn Phệ Sinh Mộc Diễm cắn nuốt từng chút một.
Hắn cố gắng vận chuyển Băng Chi Ý Cảnh, nỗ lực kháng cự bằng tất cả sức mạnh còn lại, nhưng sự lạnh lẽo của băng giá cũng không thể ngăn chặn sức nóng thiêu đốt của ngọn lửa ma quái này.
Phừng phừng..
Phệ Sinh Mộc Diễm không chỉ là ngọn lửa đơn thuần mà tựa như một sinh vật khát máu, liên tục ăn mòn linh lực và sinh cơ của Bạch Liên Hàn, gặm nhấm sinh mệnh hắn từ từ, từng tấc da thịt.
“Aaaaaa…”
Tiếng kêu gào thảm thiết vang lên từ Bạch Liên Hàn khi ngọn lửa bắt đầu thiêu cháy sâu vào thân thể hắn.
Dù là một cường giả Linh Anh Cảnh kiên cường, nhưng trước sức mạnh hủy diệt kinh khủng của Phệ Sinh Mộc Diễm, hắn cũng không thể kiềm chế sự đau đớn đang xé rách từng tế bào trong cơ thể.
Đôi mắt Bạch Liên Hàn đầy hoảng loạn và bất lực, hắn cố gắng giãy giụa, nhưng mọi cố gắng đều vô ích.
Dần dần, ánh sáng trong đôi mắt nàng cũng lụi tàn, sinh cơ của hắn đã bị hút cạn, và cuối cùng, thân thể hắn chỉ còn lại một đống tro tàn, hòa cùng ngọn Phệ Sinh Mộc Diễm xanh u ám, tựa như một bóng ma đang nhấn chìm cả chiến trường vào tử khí.
….
Mộc Chiến đứng lạnh nhạt nhìn Bạch Liên Hàn bị bốc cháy, Phệ Sinh Mộc Diễm của hắn phối hợp với Diệp Tàn Nộ Thương Khung tạo ra một sức sát thương kinh khủng, vượt xa khả năng chịu đựng của một Linh Anh Cảnh đỉnh như Bạch Liên Hàn.
Thực lực Mộc Chiến đã tăng rất nhiều khi hắn đột phá Linh Anh Cảnh, đặc biệt là với 2430 chiếc lá trong Thụ Tâm.
Bạch Liên Hàn vừa chết, Mộc Chiến lập tức thi triển Vô Ảnh Huyễn Bộ về phía Độc Tam.
Nhưng khác biệt một chút là Mộc Chiến hắn không sử dụng Phệ Sinh Mộc Diễm mà hắn chỉ vung tay:
“Mộc Tinh Đại Thủ Ấn!”
Một bàn tay khổng lồ từ mộc khí bỗng hiện ra, vươn thẳng đến Độc Tam, như thể muốn trấn áp, nghiền nát tất cả.
Độc Tam hoảng hốt, sắc mặt kinh hãi đến cực độ khi cảm nhận luồng sát khí mạnh mẽ từ Mộc Tinh Đại Thủ Ấn của Mộc Chiến.
“Hắc Độc Thôn Thiên!”
Hắn vội vàng vận dụng toàn bộ sức mạnh, thi triển Hắc Độc Thôn Thiên, tạo ra một lốc độc khí đen kịt xung quanh mình, hy vọng cản phá được sức mạnh đáng sợ đang giáng xuống.
Đoàng…
Nhưng, khi bàn tay khổng lồ ấy chạm vào lốc độc khí, không những không bị ngăn lại mà còn nghiền nát lớp phòng thủ ấy như một tờ giấy mỏng. Độc khí đen lập tức bị đẩy lùi, tan biến vào không trung, không để lại dấu vết nào.
Độc Tam kinh hãi, hai mắt mở to, cảm giác tử thần đang ập đến gần hơn bao giờ hết. Hắn giãy giụa, vận dụng mọi công lực cuối cùng, nhưng bàn tay khổng lồ từ Mộc Tinh Đại Thủ Ấn đã ập đến, mang theo uy lực của vạn mộc, đè xuống thân thể hắn như muốn đập nát tất cả.
Đùng…
Độc Tam ăn trọn Mộc Tinh Đại Thủ Ấn vào người, toàn thân hắn bị đập mạnh xuống mặt đất, dán sát lên trên bề mặt đó, mà xung quanh hắn là một dấu ấn khổng lồ.
Răng rắc..
Tiếng xương cốt vỡ vụn, tiếng nứt gãy như thể thân xác đang bị nghiền nát từng mảnh một. Từng khớp xương trong cơ thể Độc Tam bị lực ép từ Mộc Tinh Đại Thủ Ấn nghiền nát không thương tiếc.
“Aaaaa…”
Trước nỗi đau kinh khủng, tiếng kêu la của hắn vang lên thảm thiết, không còn chút tôn nghiêm nào của một cường giả từng khiến nhiều kẻ khiếp sợ.
“Tha… tha cho ta!”
Độc Tam hét lên, giọng nói run rẩy, đầy sợ hãi, vang vọng khắp chiến trường. Hắn cố gắng giãy giụa, từng hơi thở đều mang theo sự hoảng loạn, ánh mắt dại đi, tràn đầy sợ hãi khi nhìn thấy bóng hình lạnh lùng của Mộc Chiến.
“Ta… ta sẽ không dám nữa…Đại nhân, xin hãy tha cho ta…!” Độc Tam van xin, dường như mọi tôn nghiêm của một kẻ đứng đầu đều tan biến. Lời cầu xin của hắn đầy tuyệt vọng, thân thể rung lên như lá khô trước cơn gió lạnh, không còn chút tự tôn nào.
Mộc Chiến nhìn hắn, ánh mắt lạnh như băng đá, không hề có chút rung động nào trước tiếng van xin ấy.
“Hử? Ngươi cũng biết sợ chết sao?” Mộc Chiến cười nhạt, đôi mắt đầy vẻ khinh bỉ nhìn xuống Độc Tam như nhìn một con sâu bọ. “Không phải lúc nãy ngươi uy mãnh lắm sao..?”
Lời nói của hắn mang theo sự lạnh lẽo đến rợn người, từng câu chữ như những lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào lòng tự tôn yếu ớt còn sót lại của Độc Tam.
“Đại…Đại nhân… xin hãy tha cho ta, ta… ta không dám nữa…” Độc Tam nghẹn ngào, đôi mắt ngập tràn sợ hãi và tuyệt vọng.
Sát thần..
Đối với Độc Tam bây giờ, Mộc Chiến đúng là một sát thần..
Quá đáng sợ..
Mộc Chiến cười lạnh, ánh mắt lấp loé một chút.
Hắn không thèm đáp lại lời cầu xin của Độc Tam mà chỉ từ từ lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một viên đan dược màu đỏ thẫm, tỏa ra hắc khí tà ác.
Viên đan này chính là Huyết Nguyền Đan, thứ đan dược có thể giam cầm linh hồn, biến người nuốt phải trở thành một con rối của chính Mộc Chiến hắn.
Vì Độc Tam là Linh Anh Cảnh hậu kỳ, nhưng hiện tại hắn chỉ có thực lực Linh Anh Cảnh trung kỳ, viên Huyết Nguyền Đan Tứ giai trung phẩm này là quá đủ.
Còn nếu lo ngại hắn trở lại thực lực mà hoá giải Huyết Nguyền Đan à..
Hắc hắc…
Độc Tam nhìn thấy viên đan liền trợn mắt, cả người run rẩy, cố lùi về phía sau nhưng sức lực đã cạn kiệt.
Hắn không biết viên đan dược này là cái gì, hắn cảm giác được một luồng uy lực tà ác, hắn một khi nuốt vào, hắn sẽ mãi mãi là kẻ bị trói buộc, không còn tự do.
“Không… không! Ngươi không thể… đừng mà!”
Độc Tam kêu lên, mặt cắt không còn giọt máu, đôi mắt tràn đầy kinh hãi.
Mộc Chiến không để ý đến lời cầu xin của hắn, chỉ cúi xuống, nắm chặt cằm Độc Tam, ép miệng hắn mở ra rồi nhét thẳng viên Huyết Nguyền Đan vào.
Độc Tam vùng vẫy yếu ớt, nhưng tất cả đều vô ích. Viên đan vừa vào miệng lập tức tan chảy, dòng chất lỏng đỏ như máu chảy xuống cổ họng, xuyên qua kinh mạch, thiêu đốt nội tâm và linh hồn hắn.
Ngay sau đó, Độc Tam cảm nhận được một nỗi đau xé ruột gan, cảm giác như từng tấc thân thể đều bị lửa hắc ám thiêu đốt, linh hồn hắn bị giam cầm, bị khóa chặt trong cơn ác mộng không có lối thoát.
“Aaaaaa…”
Tiếng hét thảm thiết của Độc Tam vang vọng trong đêm tối, không còn vẻ gì của một kẻ từng ngạo nghễ, giờ đây chỉ là một con rối tội nghiệp, linh hồn đã bị trói buộc hoàn toàn dưới sự kiểm soát của Mộc Chiến.
Thấy Độc Tam như vậy, Mộc Chiến lặng lẽ đánh nhẹ một đòn Phệ Sinh Mộc Diễm vào ngay đan điền của hắn, thiêu đốt một cánh tay Linh Anh của hắn.
Như vậy Độc Tam, vĩnh viễn không thể trở lại Linh Anh Cảnh hậu kỳ được nữa..