"Túc Nhi vốn nghịch ngợm, dẫn thằng bé đi đi."
Kể từ khi Hiên Viên Túc chào đời, những cung nữ thị vệ này cũng dần có thêm chút màu sắc.
Lưu Trừng bế Hiên Viên Túc đi.
…
Ta đến Phượng Loan cung, nơi này đã lâu không được dọn dẹp.
"Nương nương, xin hãy đeo khăn che mặt, trong này bụi bẩn lắm."
Ta tiếp nhận khăn che mặt, đeo lên tai, bước vào Phượng Loan cung, cũng tìm thấy cuốn binh thư năm đó.
Không biết nên nói Hiên Viên Nghiên tự phụ, hay Bạch Mẫn tự phụ.
Phủi bụi trên cuốn binh thư, cất vào tay áo.
…
Nửa đêm, ta bị tiếng la hét đánh thức.
"Cháy rồi! Phượng Loan cung cháy rồi!"
"Mau tới đây! Phượng Loan cung cháy rồi!"
Hiên Viên Túc cũng bị đánh thức, nó dụi mắt: "Mẫu hậu, bên ngoài đang la hét gì vậy?"
"Không có gì, Túc Nhi ngủ tiếp đi, mẫu hậu ra ngoài xem một chút."
Ta mặc quần áo xong, nhưng bị nó kéo lại: "Mẫu hậu, ngài còn quay về nữa không?"
"Túc Nhi lại nói bậy rồi, mẫu hậu tất nhiên sẽ quay về."
Ta lệnh cho một nửa cung nữ, thái giám, thị vệ đi cứu hỏa, một nửa ở lại Vị Ương cung.
Ngọn lửa không lớn lắm, nhưng đồ đạc trong Phượng Loan cung bị thiêu rụi đến bảy tám phần.
Ngày hôm sau, ta dẫn Hiên Viên Túc đi dạo hoàng thành.
"Lưu Trừng tỷ tỷ, tỷ lại đây..." Hiên Viên Túc vừa thì thầm với Lưu Trừng, vừa liếc nhìn ta.
Ta bất đắc dĩ mỉm cười lắc đầu.
Đi ngang qua cửa chợ, ta bị Duy Trúc chặn lại, hắn ta là thị vệ do Hiên Viên Nghiên để lại.
"Chợ búa ồn ào, nương nương kim chi ngọc diệp, không nên đến đó."
Ta gật đầu, định quay về cung.
"Hí——"
Tiếng ngựa hí vang vọng xé toạc bầu trời.
Ta quay đầu nhìn lại, chỉ thấy từ trong con hẻm chợ phóng ra một con ngựa đen, phi thẳng về phía ta.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Gió rít qua tai, ta bị người bịt mặt trên lưng ngựa túm lên.
Ta thấy Duy Trúc và đám ám vệ thi triển khinh công đuổi theo.
Còn có cả Hiên Viên Túc vừa khóc vừa chạy thục mạng về phía này.
"Mẹ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Mẹ!!"
"Mẹ! Đừng cướp mẹ của ta! Trả mẹ lại cho ta!"
Nó vừa chạy vừa khóc, bất cẩn ngã xuống đất, may có Lưu Trừng ôm nó lên.
"Sao thế? Không nỡ sao?" Người bịt mặt trêu chọc.
Ta khinh thường liếc nàng ta: "Bốn năm rồi, ta cứ tưởng ngươi đã c.h.ế.t trong tay mấy huynh trưởng của ngươi."
Phía trước cổng thành có mấy đội binh sĩ chặn đường.
"Người của ngươi đâu?"
"Ở cổng."
Ngựa vẫn phi nước đại, người bịt mặt vung trường thương gạt đi những thanh kiếm của binh sĩ.
"Không được làm tổn thương Hoàng hậu nương nương!"
Duy Trúc gầm lên giận dữ, binh sĩ vội thu kiếm.
Người bịt mặt cưỡi ngựa vượt qua đám binh sĩ.
Ngoài thành có mấy nghìn binh sĩ Hung Nô yểm hộ cho người bịt mặt rút lui.
15
"Ngươi có kế hoạch gì? Về Vệ quốc?" Bạch Mẫn đưa cho ta bình nước.
Ta uống hai ngụm, tùy ý lau miệng.
"Thẩm Vọng đang đau đầu không biết xử lý thế nào với cống phẩm lần này, về Vệ quốc chẳng phải ta đang tự dâng mình làm cống phẩm cho người ta sao?"
Bạch Mẫn cười phóng khoáng: "Ha ha, khó trách Hiên Viên Nghiên luôn nói ngươi giả tạo, hóa ra tính cách thật của ngươi là thế này."
Ta không đáp lời nàng ta nữa.
Bạch Mẫn đưa ta về bộ lạc Bạch thị.
"Ta nói này, Hiên Viên Nghiên đối với ngươi cũng không tệ, sao không ở lại Chu quốc luôn đi."
Ta gõ gõ vào vò rượu: "Ta vốn không lớn lên dưới sự ràng buộc của cung quy, tường son đối với ta, không thể so sánh với tự do được."
"Không lớn lên dưới sự ràng buộc của cung quy, nhưng thủ đoạn lại lợi hại hơn mấy tỷ muội của ngươi nhiều, khó trách được cha ngươi trọng dụng."
Ta nhìn về phía nàng ta.
Nàng ta khoát tay: "Lại đang nghi ngờ trước đây trong đám a hoàn bên cạnh có gian tế sao? Chuyện này có gì lạ đâu, tra một chút không phải sẽ biết sao?"
Ta không bình luận gì.
"Nhưng, ngươi không sợ ta dùng ngươi để uy h.i.ế.p Hiên Viên Nghiên sao?" Bạch Mẫn lại hỏi.
Người này uống say rồi, nói nhiều thật.
Ta nhìn nam nhân tuấn tú gương mặt lạnh lùng đang đứng ngoài lều: "Nếu ta sợ thì sao còn đi theo?"
Bạch Mẫn cười lớn, uống rượu mạnh, vành tai đỏ ửng.
...
Bạch Mẫn nói ngày mai sẽ đưa ta đến nơi ta muốn đi.