Trận chiến giữa Tô Thanh và người đàn ông trung niên diễn ra vô cùng khốc liệt. Hắn ta, kẻ tự xưng là người đã "tạo ra" Tô Thanh, sở hữu sức mạnh vượt xa những gì nàng từng đối mặt. Kiếm pháp của hắn ta không chỉ tinh xảo mà còn ẩn chứa một loại năng lượng kỳ lạ, khiến Tô Thanh cảm thấy vô cùng khó khăn.
"Ngươi không thể thắng ta, Tô Thanh." Người đàn ông trung niên cười khẩy, liên tục tấn công dồn dập. "Ngươi chỉ là một sản phẩm do ta tạo ra. Mọi kỹ năng, sức mạnh của ngươi đều là do ta ban cho. Ngươi không có quyền chống lại ta."
Tô Thanh nghiến răng, cố gắng phản công. Nàng biết, nếu để hắn ta tiếp tục chiếm thế thượng phong, nàng sẽ không có cơ hội chiến thắng.
"Ta không quan tâm ngươi là ai, hay ngươi đã làm gì với ta." Tô Thanh nói, giọng đầy kiên quyết. "Ta sẽ không để ngươi đạt được mục đích của mình."
Nói xong, Tô Thanh dồn hết sức lực, tung ra một chiêu kiếm mạnh nhất. Chiêu kiếm này hội tụ tất cả những gì nàng đã học được, từ kiếm pháp của Thanh Tâm Đạo đến những kỹ năng mà Nguyệt Tâm đã truyền lại.
Người đàn ông trung niên nhíu mày, vội vàng dùng kiếm đỡ đòn. Tuy nhiên, sức mạnh của chiêu kiếm này quá lớn, khiến cho hắn ta bị đẩy lùi lại vài bước.
"Ngươi... ngươi đã mạnh hơn trước rất nhiều." Người đàn ông trung niên nói, vẻ mặt kinh ngạc. "Xem ra, ta đã đánh giá thấp ngươi."
"Ngươi đã sai lầm khi nghĩ rằng ngươi có thể kiểm soát ta." Tô Thanh nói. "Ta không phải là một con rối. Ta có ý chí và mục tiêu riêng của mình."
Nói xong, Tô Thanh tiếp tục tấn công. Nàng không cho người đàn ông trung niên có cơ hội hồi phục.
Trận chiến kéo dài đến tận bình minh. Cả hai đều bị thương, nhưng không ai chịu dừng lại.
Cuối cùng, trong một khoảnh khắc sơ hở, Tô Thanh tung ra một chiêu kiếm, đ.â.m thẳng vào tim người đàn ông trung niên.
Hắn ta ngã xuống đất, m.á.u tươi chảy ra ướt đẫm cả người.
"Ngươi... ngươi đã thắng." Người đàn ông trung niên nói, giọng yếu ớt. "Nhưng ngươi sẽ không bao giờ biết được sự thật về thân thế của mình."
Nói xong, hắn ta trút hơi thở cuối cùng.
Tô Thanh nhìn t.h.i t.h.ể của người đàn ông trung niên, trong lòng cảm thấy trống rỗng. Nàng đã trả thù được cho bản thân, nhưng nàng vẫn không biết mình là ai, đến từ đâu.
"Sự thật về thân thế của mình..." Tô Thanh thầm nghĩ. "Có lẽ, mình sẽ không bao giờ biết được."
Đột nhiên, Tô Thanh cảm thấy có một luồng sức mạnh kỳ lạ đang xâm nhập vào cơ thể nàng. Nàng cảm thấy đau đớn vô cùng, như thể có ai đó đang xé toạc cơ thể nàng ra.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Tô Thanh thầm nghĩ, cố gắng chống chọi với cơn đau.
Nàng nhận ra rằng, luồng sức mạnh này đến từ chiếc trâm cài tóc bằng ngọc bích mà nàng đã tìm thấy trước đó. Chiếc trâm này không chỉ là một món đồ trang sức, mà còn là một pháp bảo ẩn chứa một sức mạnh khủng khiếp.
"Chiếc trâm này... nó có liên quan đến thân thế của mình." Tô Thanh thầm nghĩ. "Mình phải tìm hiểu về nó."
Tô Thanh quyết định quay trở lại Thanh Tâm Đạo, hy vọng tìm được thông tin về chiếc trâm cài tóc. Nàng biết, việc trở lại Thanh Tâm Đạo sẽ rất nguy hiểm. Nhưng nàng không còn lựa chọn nào khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khi đến Thanh Tâm Đạo, Tô Thanh nhận thấy sư môn đã thay đổi rất nhiều. Các đệ tử đều tỏ ra căng thẳng và lo lắng. Các tòa nhà đều bị hư hại, như thể vừa trải qua một trận chiến lớn.
"Chuyện gì đã xảy ra ở đây?" Tô Thanh thầm nghĩ.
Nàng trà trộn vào Thanh Tâm Đạo, cố gắng tìm hiểu tình hình. Nàng nghe được rằng, Thanh Tâm Đạo đã bị tấn công bởi một thế lực bí ẩn, và đã phải chịu thiệt hại rất lớn.
"Thế lực bí ẩn?" Tô Thanh thầm nghĩ. "Có lẽ, chúng có liên quan đến người đàn ông trung niên đã chết."
Tô Thanh tìm đến phòng của Mục Vân, hy vọng tìm được thông tin về chiếc trâm cài tóc.
Khi đến phòng của Mục Vân, Tô Thanh thấy ông đang ngồi trên giường, vẻ mặt mệt mỏi và đau khổ.
"Sư phụ." Tô Thanh gọi.
Mục Vân ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn Tô Thanh.
"Tô Thanh... con đã trở lại." Mục Vân nói, giọng run rẩy.
"Con muốn biết sự thật về chiếc trâm cài tóc này." Tô Thanh nói, đưa chiếc trâm cho Mục Vân xem.
Mục Vân nhìn chiếc trâm cài tóc, vẻ mặt trở nên hoảng hốt.
"Con... con đã tìm thấy nó ở đâu?" Mục Vân hỏi, giọng run rẩy.
"Con tìm thấy nó ở nơi mà Lâm Y Y đã chết." Tô Thanh đáp.
Mục Vân im lặng một lúc, rồi thở dài.
"Ta sẽ kể cho con nghe toàn bộ sự thật." Mục Vân nói. "Nhưng con phải hứa với ta, con sẽ không trả thù Thanh Tâm Đạo."
"Con không hứa." Tô Thanh nói. "Con muốn biết sự thật, rồi con sẽ quyết định."
Mục Vân gật đầu.
"Chiếc trâm cài tóc này là một bảo vật của Thanh Tâm Đạo." Mục Vân nói. "Nó được truyền lại từ đời này sang đời khác, và chỉ có chưởng môn mới được biết về bí mật của nó."
"Bí mật gì?" Tô Thanh hỏi.
"Chiếc trâm này có liên quan đến thân thế thật sự của con." Mục Vân nói. "Con không phải là một đứa trẻ mồ côi. Con là con gái của một vị cao nhân, người đã có công lớn với Thanh Tâm Đạo."