Nhớ năm xưa, khi Đào Thị thử vai lần đầu tiên, mọi người đều tưởng không thành công, dẫn đến việc chị Lam khi nhận được điện thoại còn thất thố hỏi đi hỏi lại một lần, thật sự rất mất mặt. Cho nên, giờ nhìn Tiểu Kỳ, chị mạc danh nhớ tới bản thân mình trước kia, cái người rõ ràng đã không còn trẻ nhưng vẫn đơn thuần như thế : )
Kể từ khi Đào Thị rời đi, đạo diễn đã xem qua rất nhiều thí sinh đến thử vai khác, nhưng không biết có phải trúng lời nguyền gì không mà khi xem họ biểu diễn, ông luôn cảm thấy không nhập tâm nổi. Trong đầu ông cứ hiện lên nụ cười rạng rỡ của Đào Thị lúc rời đi, cùng với dáng vẻ cầm d.a.o của cô.
Mãi đến khi buổi thử vai kết thúc, ba người ngồi quây quần lại bàn bạc xem nên chọn ai cho vai diễn này. Có rất nhiều người kỹ năng diễn xuất quá lố, cũng có nhiều người hình tượng không phù hợp. Chọn đi chọn lại, cuối cùng trên giấy của mọi người đều viết tên cùng một người.
Đạo diễn nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, cảm thấy khá thú vị: "Tôi làm đạo diễn bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên thấy có người dám uy h.i.ế.p đạo diễn ngay tại hiện trường thử vai đấy."
Người bên cạnh cũng nói đùa: "Cái này thì phải xem là an toàn tính mạng quan trọng hay bộ phim quan trọng hơn. Ông là một đạo diễn giỏi, chắc chắn sẽ đưa ra lựa chọn sáng suốt."
Nghe vậy đạo diễn cười ha hả, nhưng cười xong lại cảm thấy hình như có chỗ nào đó sai sai...
Trở lại công ty, Đào Thị được chị Lam lấy lý do "làm việc và nghỉ ngơi phải kết hợp", đặc cách cho nghỉ vài ngày để thả lỏng thể xác và tinh thần. Một tháng liên tục vừa tập hát nhảy, vừa quay quảng cáo, lại nghiên cứu kịch bản khiến Đào Thị luôn trong trạng thái làm việc không ngừng nghỉ, chị Lam sợ cô bé mệt c.h.ế.t nên bảo cô nhân cơ hội này nghỉ ngơi thật tốt.
Vân Cảnh cũng không phải là công ty lòng dạ hiểm độc chuyên bóc lột nghệ sĩ. Ngoài chế độ phúc lợi dịp lễ tết, họ đối xử với nghệ sĩ cũng không hề hà khắc. Đào Thị cứ thế cuộn mình trong nhà, bắt đầu cuộc sống hạnh phúc "ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn", lúc tỉnh thì xem vài bộ phim điện ảnh, phim truyền hình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cuộc sống này rất giống những ngày tháng trong tộc trước kia, mỗi con Thao Thiết nhỏ đều có một cái hang, hoạt động thường ngày chính là ngủ và ăn cơm, còn hoạt động giải trí là đi tranh giành đồ ăn với những con Thao Thiết khác, vô cùng an vui, chỉ nghĩ thôi đã thấy tuyệt vời rồi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cùng lúc đó, Tiểu Kỳ nhận một phần công việc liên quan đến lịch trình của Đào Thị từ chỗ chị Lam. Hộp thư tràn ngập email chưa đọc, tất cả đều là lời mời hợp tác, có quảng cáo, show giải trí, còn có một số kịch bản phim, nhìn mà hoa cả mắt.
Việc Tiểu Kỳ cần làm là lọc ra những tài nguyên tốt, sau đó chị Lam sẽ xem qua và lựa chọn. Vì số lượng quá nhiều, lúc mới bắt đầu không tránh khỏi luống cuống tay chân. Đúng lúc này, điện thoại trên bàn làm việc vang lên.
Tiểu Kỳ bắt máy, kẹp điện thoại giữa tai và vai, hai tay vẫn gõ lạch cạch trên bàn phím. Sau khi hỏi thăm theo thói quen, cả người cô bỗng cứng đờ tại chỗ, phản xạ có điều kiện ghi lại thời gian và địa điểm được nói trong điện thoại. Đợi đến khi đầu dây bên kia cúp máy, Tiểu Kỳ vẫn chưa hoàn hồn, công việc đang làm dở đến đâu cũng quên béng mất.
Chị Lam trở về nhìn thấy Tiểu Kỳ đang ngẩn người, còn tưởng cô bé bận đến mức ngốc luôn rồi. Mãi đến khi Tiểu Kỳ nắm lấy tay chị Lam, giọng nói khó giấu được sự kích động: "Chị Lam, Đào Đào thử vai thành công rồi!"
Nghe được tin tốt này, chị Lam cũng sững sờ một chút, sau đó cả người cũng cười theo. Chị biết ngay là Đào Đào làm được mà, cô bé chưa bao giờ khiến chị thất vọng.
Thế là, kỳ nghỉ của Đào Thị kết thúc. Cô chui ra khỏi chăn ấm, thu dọn hành lý, mang theo Tiểu Kỳ lao tới đoàn làm phim. Đây cũng là lần thứ hai Đào Thị gia nhập đoàn phim, trong lòng tràn đầy khao khát đối với công việc mới!
Ngày quay đầu tiên, Đào Thị và Tiểu Kỳ đến từ rất sớm. Ở thành phố này, nhiệt độ buổi sáng và buổi tối khá thấp, có chút se lạnh, nhưng ban ngày vào buổi trưa và chiều lại rất nóng. Tiểu Kỳ đã tìm hiểu trước, chu đáo chuẩn bị nước ấm và áo khoác cho Đào Thị.