Thao Thiết Nổi Đình Đám Trong Giới Giải Trí Nhờ Ăn Uống

Chương 149



 

Sự tương phản hình thành từ trước khi vào cửa đến sau khi vào cửa, bao gồm cả cảnh tượng trước mắt này, rõ ràng là diễn không có đạo cụ thật nhưng lại như thể người xem đang ở trong cảnh đó. Người bên cạnh đạo diễn đã bắt đầu cảm thấy hơi lạnh, lặng lẽ chỉnh nhiệt độ điều hòa lên cao. Ba người cũng đều ngồi thẳng dậy, tim thót một cái khi nhìn thấy ánh mắt chưa thoát vai của Đào Thị, đặc biệt là tay cô còn đang làm tư thế cầm dao.

 

Đạo diễn: "……" Cô muốn làm gì!

 

Trầm mặc một lát, nhìn thấy Đào Thị cúi người nói mình diễn xong rồi, đạo diễn dùng tay sờ mũi, rồi nhắm mắt lại. Khi nhìn về phía Đào Thị lần nữa, cô lại biến thành một cô bé đơn thuần đáng yêu.

 

Không khí hiện trường có chút quỷ dị. Đào Thị tưởng mình diễn không tốt liền muốn tìm thêm cơ hội cho mình, chủ động nói: "Đạo diễn, tôi còn có thể diễn thêm hai đoạn nữa!"

 

Đạo diễn: "???"

 

Đạo diễn: "Không cần, cô có thể về chờ tin tức."

 

Không nhận được bất kỳ đ.á.n.h giá nào, câu nói này nghe cứ như đang nói "cô bị loại rồi", khiến Đào Thị ít nhiều có chút hụt hẫng. Cô đã chuẩn bị cho vai diễn này rất lâu, muốn tranh thủ thêm cho mình chút nữa, không nhịn được bước lên trước một bước.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Đạo diễn nheo mắt phải: "Dừng! Bỏ d.a.o xuống! Có gì thì đứng đó nói, đừng lại gần quá, tôi nghe được."

 

Đào Thị mới phản ứng lại tay mình vẫn đang giơ lên, có chút ngại ngùng giấu tay ra sau lưng, người cũng cười ngây ngô một cái: "Đạo diễn, tôi chỉ muốn nghe ý kiến của ngài thôi ạ!"

 

Đạo diễn: "Ừm... Khá tốt, không có ý kiến."

 

Vừa dứt lời, đạo diễn liền làm động tác mời rời đi với Đào Thị, còn chỉ tay về hướng cửa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thấy vậy, Đào Thị vẫy tay chào đạo diễn. Vừa ra đến cửa còn quay đầu lại cười một cái. Tuy rằng mình có thể không qua, nhưng nhận được đ.á.n.h giá "khá tốt" cũng rất vui rồi!

 

Tiểu Kỳ thấy Đào Thị hớn hở đi ra, trong phòng rất nhanh lại gọi người tiếp theo, nhất thời cũng phân vân. Bởi vì cô phát hiện Đào Thị ra rất nhanh, thời gian dùng cũng tương đương với những người trước, mà Đào Thị cũng không có biểu hiện gì bất thường.

 

Fan mẹ hay lo - Tiểu Kỳ liền kéo Đào Thị ngồi xuống, hỏi thăm tình hình thế nào, quy trình đại khái ra sao để phân tích giúp cô. Đào Thị liền kể lại sự thật: diễn một đoạn, đạo diễn bảo cô ra ngoài, cho ba chữ "khá tốt".

 

Thí sinh thử vai bên cạnh nghe thấy không nhịn được cười khúc khích, dường như cảm thấy Đào Thị rất ngốc, bị người ta qua loa lấy lệ mà cũng không biết. Người nọ nhận ngay một cái lườm của Tiểu Kỳ: "Cô cười cái gì đấy?"

 

Thí sinh thử vai: "Vừa nhìn là biết các cô không có kinh nghiệm. Tôi chuyên nghiệp thử vai một trăm năm nay rồi, lần nào đạo diễn cũng bảo tôi diễn không tồi, diễn cũng được, diễn khá tốt, bảo tôi về chờ tin, kết quả thì sao? Tôi chờ đến lúc người khác quay xong phim rồi cũng chẳng nhận được cuộc điện thoại nào!"

 

Thí sinh thử vai: "Tôi còn tưởng đạo diễn danh tiếng thì sẽ có chút uy tín, không ngờ cũng là kẻ thích lừa người. Tốt là tốt, không tốt là không tốt, cứ phải câu giờ người ta làm gì, có ý nghĩa không? Tôi khuyên các cô đừng ôm hy vọng quá lớn, cơ bản là tạch rồi."

 

Biết Đào Thị thử vai thất bại, Tiểu Kỳ định an ủi Đào Thị, lại phát hiện Đào Thị cũng không buồn lắm: "Không sao nha, đã nỗ lực, đã thử rồi thì sẽ không hối tiếc!" Cùng lắm chỉ có chút không nỡ thôi QAQ.

 

Đào Thị còn quay sang trấn an Tiểu Kỳ, ôm cô một cái: "Đừng buồn, bộ này không thành thì còn bộ sau, chúng ta rồi sẽ thành công thôi!"

 

Tiểu Kỳ cũng phấn chấn trở lại: "Được, chị sẽ luôn ở bên em!"

 

Hai người thu dọn đồ đạc rời khỏi hiện trường, ngồi lên xe chị Lam. Biết Đào Thị thử vai thất bại, chị Lam cũng không có phản ứng gì lớn, dường như đã quen nhìn sóng to gió lớn, chút chuyện nhỏ này chẳng qua chỉ là mưa bụi, khiến Tiểu Kỳ vô cùng kính nể, cô còn rất nhiều điều cần phải học hỏi!

 

Trên thực tế, chị Lam căn bản không nghe lọt tai. Trước khi có kết quả, mọi chuyện đều khó nói. Có lẽ diễn viên khác thất bại là thật sự không có cơ hội, nhưng trên người Đào Thị luôn có vô hạn khả năng... Cô bé có linh khí (năng khiếu bẩm sinh) mà!