Thao Thiết Nổi Đình Đám Trong Giới Giải Trí Nhờ Ăn Uống

Chương 162



 

Vụ án g.i.ế.c người liên hoàn xảy ra đã được một thời gian, tình hình ác liệt, tin tức không thể bưng bít được nữa, bị truyền thông phanh phui, dần dần lên men gây hoang mang cho người dân. Cấp trên tăng cường nhân lực, nữ chính cuối cùng cũng tìm được tung tích của nghi phạm là người đàn ông trung niên. Thân phận thật sự của người này bị đào bới, từng có tiền án, nghi ngờ là đang trả thù xã hội. Ngoài ra, ông ta còn một thân phận không ai biết: ông ta là chú của Thư Dạ, cũng là người nhận nuôi cô.

 

Nói là nhận nuôi nhưng thực tế không hề làm bất kỳ thủ tục liên quan nào. Ngày người chú ra tù, ông gặp Thư Dạ trên đường ở vùng ngoại ô. Cô ngồi một mình bên vệ đường, trước mặt là chiếc ô tô đang tự bốc cháy, cha mẹ đều đã bỏ mạng. Khác với những đứa trẻ bình thường, cô không khóc không nháo, nhìn thấy ông, cô chỉ nói một câu: "Chú ơi, chú có thể đưa cháu về nhà không?"

 

Thư Dạ là một cô gái xinh đẹp từ nhỏ, nhưng chính điều kiện ưu tú đó lại khiến cô gặp nhiều bất hạnh. Cô có vẻ như đang sống trong một gia đình giàu có hạnh phúc, nhưng đó chỉ là vỏ bọc giả dối. Cha ngoại tình từ khi Thư Dạ còn rất nhỏ, mẹ liền lấy cô ra để trút giận. Giấu dưới lớp quần áo là vô số vết bầm tím và vết thương.

 

Vì quá xinh đẹp, Thư Dạ thường xuyên bị bạn bè cùng trang lứa bắt nạt nhưng chẳng ai chống lưng cho cô. Mẹ chê cô vô dụng, cha thì vì đối phương là con trai út của quan lớn nên bắt cô phải chủ động lấy lòng, miệng nói trẻ con chỉ là đùa nghịch, có thể làm ra chuyện xấu gì chứ, cho dù có chuyện gì thật thì đó cũng là phúc khí của cô. Sự vô tâm của cha mẹ đã đẩy cô vào một tuổi thơ tăm tối mà người thường không thể tưởng tượng nổi.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Khi ý thức được không ai có thể bảo vệ mình, Thư Dạ học được cách tự vệ. Cô bắt đầu dùng thủ đoạn để trả thù những kẻ làm tổn thương mình. Sau đó, cô gặp người chú. Chú đưa Thư Dạ đến một thành phố mới, bắt đầu cuộc sống mới. Ban đầu mọi thứ đều tốt đẹp, nhưng ở đâu cũng sẽ có kẻ xấu...

 

Những nạn nhân kia c.h.ế.t là đáng đời. Cậu bạn học cấp ba lại càng kích động Thư Dạ sâu sắc hơn. Cậu ta liên tiếp có hành động động tay động chân quấy rối, lừa cô đến tiệc sinh nhật, chuốc rượu, muốn xâm hại cô. Cuối cùng, Thư Dạ đưa cậu ta về nhà, trói vào ghế suốt ba ngày, lăng ngược đến c.h.ế.t mới cảm thấy được an ủi phần nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Còn thám t.ử là một sự cố ngoài ý muốn triệt để. Thư Dạ vốn tưởng bọn đàn ông đều giống nhau, nhưng anh không làm gì cô cả, ngược lại còn dạy cô rất nhiều điều. Rằng nam nữ cần giữ khoảng cách, cô là học sinh, họ không thể quá thân mật, ảnh hưởng không tốt đến cô. Anh còn lấy đi con d.a.o của cô. Anh trông có vẻ là người không giỏi biểu đạt cảm xúc, nhưng cô có thể cảm nhận được sự dịu dàng của anh.

 

Đồng thời, Thư Dạ biết mục đích của anh không đơn thuần. Chú nói anh là thám tử, cô cần phải xử lý anh, nhưng mỗi lần định ra tay, cô đều do dự một cách khó hiểu.

 

Cuối cùng, người chú quyết định thay Thư Dạ giải quyết thám tử. Để bảo vệ Thư Dạ, ông đã để lộ bản thân trước tầm mắt công chúng, ông sắp bị bắt rồi. Trước khi c.h.ế.t, ông muốn giúp Thư Dạ tiêu diệt mối họa ngầm cuối cùng – chính là thám tử. Anh ta chắc chắn đã biết bí mật của Thư Dạ, chỉ cần cả hai người bọn họ đều c.h.ế.t, Thư Dạ sẽ an toàn.

 

Đáng tiếc, người chú đã thất bại. Thám t.ử sớm có phòng bị, anh không phải là tay mơ trói gà không chặt, thân thủ khá tốt. Sau khi khống chế được người chú, anh chất vấn ông ta rốt cuộc muốn làm gì, nguyên nhân liên tiếp tiếp cận Thư Dạ, và cấm ông ta làm tổn thương cô.

 

Cùng lúc đó, Thư Dạ nhìn thấy bức thư người chú để lại, biết ông muốn đồng quy vu tận với thám t.ử nên vội vàng chạy tới hiện trường. Thư Dạ bảo thám t.ử thả chú ra. Thấy Thư Dạ cầm ống tiêm đi về phía mình, thám t.ử tự tin có thể khống chế cô, nhưng anh không làm vậy mà im lặng lùi lại, nhường chỗ. Thư Dạ đỡ người chú dậy. Đôi mắt người chú vẫn luôn nhìn chằm chằm thám tử, xác nhận anh không có hành động nào khác mới thở dài, đột nhiên ông cũng hiểu ra đôi chút về những lời Thư Dạ từng nói...