Tư thế ăn thịt của các khách mời khựng lại, cơm suýt nữa thì phun ra. Mọi người nhìn nhau vài lần, trong lòng đều nghĩ: Thảo nào khung cảnh lại hoang vu như vậy. Rồi sôi nổi nhìn về phía Đào Thị, đơn giản là nhớ ra người đưa thư là Đào Thị...
Có một số việc không thể suy xét kỹ, càng nghĩ càng thấy kinh khủng. Tiểu viện Cư Ân rõ ràng không có người, vậy thư đưa cho ai? Lại nghĩ đến cảnh Đào Thị một chân giẫm lên cái đầu, không kìm được rùng mình. Chẳng lẽ Đào Thị có vấn đề? Cẩn thận người bên cạnh? Đào Thị chính là người bên cạnh! Hình như cũng không ai nhìn thấy quá trình cô đưa thư. Tạ Hiến cũng vì thế mà sinh nghi.
Tạ Hiến chăm chú nhìn Đào Thị vài giây, dường như muốn tìm ra sơ hở trên mặt cô, nhưng chỉ thấy một khuôn mặt nhỏ trắng nõn đang ra sức ăn, cái miệng nhỏ hồng nhuận hoạt động không ngừng, thịt cứ miếng này nối tiếp miếng kia, ăn nhanh như bay! Chẳng những không nhìn ra được gì mà còn khiến anh nhìn đến phát thèm...
Đường Du huých tay Tạ Hiến: "Chú nghĩ gì thế? Không ăn là hết đấy!"
Tạ Hiến khó hiểu buột miệng: "Hả? Không phải có một đĩa to sao?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Hoàn hồn lại, Tạ Hiến tình cờ nhìn thấy cái đĩa trống không đặt ở giữa, Đào Thị vừa vặn gắp đi miếng cuối cùng!
Tạ Hiến: "???"
Trên thế giới này quả nhiên có ma pháp, có thể biến đồ ăn ngon thành không khí : )
Đường Du: "Chú mà ngẩn người thêm lúc nữa thì rau xanh cũng chẳng còn mà ăn đâu, cứ đợi húp canh đi!"
Tạ Hiến lập tức nhập cuộc. Anh còn chưa ăn được mấy miếng, không muốn chịu đói! Anh cũng phát hiện ra người thi triển ma pháp nào đó - Đào Thị. Tốc độ gắp thức ăn của cô là nhanh nhất Tạ Hiến từng thấy, hoàn toàn có thể dùng từ "hack game" để hình dung. Lần đầu tiên thấy ăn cơm mà như nạp tiền thế này! Quá vô đối!
Các khách mời cũng bị Đào Thị kéo theo sự tích cực, ăn cơm đặc biệt năng suất, cũng chẳng màng kén chọn, bởi vì Đào Thị không hề kén ăn, món nào cũng ăn, lại ăn rất ngon lành! Thấy cô gắp cái gì, mọi người theo bản năng cũng gắp một chút nếm thử!
Bà chủ thấy mọi người ăn như tranh cướp, cảm giác thỏa mãn bùng nổ, chứng tỏ tay nghề của bà không tồi: "Buổi chiều các cô cậu có kế hoạch gì không? Tôi gợi ý nên đi xem miếu cổ, coi như là điểm tham quan tiêu biểu trong trấn."
Nhận được tiếng "Vâng" bớt chút thời gian trả lời của các khách mời, bà chủ cũng không nán lại nữa, im lặng bĩu môi rồi quay về quầy lễ tân ngồi. Nhìn người ta ăn cơm cũng là một sự dày vò, cho dù cơm đó là do bà tự nấu...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khoảng chưa đến hai mươi phút, Đào Thị là người đầu tiên đặt bát đũa xuống. Cô lấy khăn giấy lau miệng, phía sau cũng vang lên tiếng đặt đũa đồng loạt. Mọi người đều ăn xong rồi. Nếu là bình thường, mọi người có thể ăn hơn một tiếng đồng hồ, giờ sớm hơn hẳn ba bốn mươi phút, tất cả là nhờ sự "trợ lực" của Đào Thị.
Ăn cơm xong, mọi người trở về phòng 201, tiến hành thảo luận tập trung. Tạ Hiến lại nhớ tới chuyện lúc ăn cơm, mục tiêu rõ ràng nhìn về phía người mình nghi ngờ: "Đào Thị, lúc em đưa thư có ai nhìn thấy không?"
Đào Thị: "Em đứng ở chỗ cổng lớn, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một bà lão, nói là chủ nhân của tiểu viện Cư Ân, nên em đưa thư cho bà ấy."
Tạ Hiến: "Anh nhớ là em và Sầm Nhã Mạn phụ trách khu vực sân."
Thấy Tạ Hiến dùng ánh mắt dò hỏi nhìn sang, Sầm Nhã Mạn lắc đầu: "Em không để ý lắm, sân rất rộng, bọn em chia nhau ra tìm."
Lúc này, Đường Du nhận ra điều không ổn: "Tiểu Hiến, chú đang nghi ngờ Đào Đào à?"
Tạ Hiến: "Không loại trừ khả năng cô ấy có vấn đề."
Vân Hạc Minh: "Sao cậu ai cũng nghi ngờ thế, tôi thấy Đào Đào không có vấn đề gì cả..."
Mạnh Hạ Trình: "Cậu nghĩ nhiều rồi, không thể nào là Đào Đào được, tin tức chính là do Đào Đào nói cho mọi người biết mà."
Tạ Hiến: "Làm sao xác định tin tức là thật? Lại không có nhân chứng và vật chứng."
Hạ Triết: "Cậu quên rồi sao, nếu không nhờ đạo cụ của Đào Đào thì tối qua chúng ta đã phải đi đưa thư rồi. Là Đào Đào phá vỡ nhịp điệu của tổ chương trình, cậu đừng trúng kế của đạo diễn."
Đạo diễn bị vạch trần phũ phàng: "???"