Người khác suy nghĩ thì tốn não, Thao Thiết suy nghĩ thì tốn năng lượng gây đói bụng...
Ngay sau đó, Đào Thị mở to hai mắt, chiếc mũi nhỏ xinh khẽ động. Cô ngửi thấy mùi thơm, mùi thịt, đặc biệt nồng đậm. Sắp được ăn cơm rồi sao!
Phòng 201 tại nhà trọ.
Các khách mời cố định có sự tin tưởng rất cao dành cho nhau. Suy nghĩ nửa ngày, họ quyết định tán thành quan điểm của Vân Hạc Minh.
Đường Du: "Đạo diễn gian xảo như vậy, biết đâu chừng là cố ý muốn đ.á.n.h lạc hướng chúng ta?"
Vân Hạc Minh: "Những manh mối tìm được ở giai đoạn đầu đều như thế này cả. Nếu chỉ một hai manh mối là có thể đưa ra phán đoán thì chẳng phải quá đơn giản sao?"
Tạ Hiến: "Vậy cứ nghe theo anh Minh đi, chúng ta cứ cẩn thận với bà chủ trước đã, sau đó tìm cơ hội gặp ông chủ xem sao."
Ngay khi hướng đi của manh mối vừa được xác định sơ bộ, cửa phòng đột nhiên bị gõ vang. Âm thanh đột ngột và nặng nề, dường như người gõ cửa dùng sức rất lớn, tiếng "rầm rầm rầm" như đòi mạng vang lên không ngớt.
Động não một chút là biết ngay ai đang gõ cửa. Trong nhà trọ ngoài khách mời ra chỉ còn ông bà chủ. Nghe tiếng gõ này, chẳng lẽ ông chủ đã về?
Mấu chốt là các khách mời vừa mới bàn bạc chuyện nghi ngờ đối phương xong thì đã có người gõ cửa! Cứ có cảm giác bất an như thể nội dung cuộc thảo luận đã bị nghe thấy. Hơn nữa, cách âm của phòng hình như không tốt lắm, khiến ai nấy đều chột dạ vô cớ. Những khách mời gan bé bị dọa giật mình, suýt chút nữa buột miệng c.h.ử.i thề. Quay cái loại show kinh dị này, lúc nào cũng phải đề cao cảnh giác, đặc biệt là những người có khả năng chịu đựng tâm lý kém, không biết sẽ bị dọa lúc nào!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đường Du lập tức túm lấy Vân Hạc Minh đang ở gần nhất. Sầm Nhã Mạn cũng dịch về phía Đào Thị, nửa đường đụng phải Mạnh Hạ Trình liền vô tình đẩy anh sang một bên, ánh mắt ra hiệu: Chỗ ngồi có hạn, xin lỗi nhé người anh em!
Mạnh Hạ Trình: "......?"
Vốn dĩ có một Hạ Triết tranh giành với anh đã đành, tại sao lại mọc thêm một đối thủ cạnh tranh khó hiểu thế này?
Tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục. Người phản ứng đầu tiên là Hạ Triết, anh đứng dậy đi về phía cửa. Đào Ngôn Đông cũng im lặng đi theo sau. Với vóc dáng cao to, anh chính là "cảm giác an toàn di động" của cả đội. Bình thường anh ít nói, nhưng khi cần thì luôn có mặt.
Cuối cùng, Hạ Triết là người mở cửa. Đứng ngoài cửa là một người đàn ông, không phải bà chủ, chắc hẳn là ông chủ. Ông ta dáng người không cao, trên người toát ra một mùi tanh nồng nặc xộc vào mũi, khiến người ta không nhịn được mà cau mày. Nhưng ngay sau đó, mùi tanh bị thay thế bởi mùi cơm thơm phức bay lên từ dưới lầu. Mùi thịt len lỏi vào phòng, câu dẫn con sâu ăn trong bụng mọi người réo gọi.
Ánh mắt người đàn ông lờ đờ, liếc nhìn vào trong phòng hai cái, khiến người ta rất khó chịu. Hạ Triết tùy ý giơ tay lên, chống vào khung cửa, vừa vặn chặn lại ánh mắt dò xét của ông ta. Thấy mình không nhìn được gì, người đàn ông thu hồi tầm mắt, giọng nói hơi đờ đẫn: "Cơm tối xong rồi, xuống lầu ăn cơm."
Nghe thấy được ăn cơm thật, Đào Thị vui vẻ đi ra cửa. Các khách mời còn lại ngửi thấy mùi cơm thơm phức thì làm sao ngồi yên được nữa? Cũng lần lượt đứng dậy chuẩn bị xuống lầu. Ông chủ vẫn chưa rời đi, khi nhìn thấy Đào Thị và Sầm Nhã Mạn xuất hiện liền cười khà khà một tiếng, nụ cười có chút rợn người.
Hai cô gái không nhìn thấy cảnh này, nhưng Hạ Triết đang đứng chắn ở cửa lại chú ý tới. Anh quay đầu lại, thấy mọi người đều rất hào hứng nên cũng buông tay xuống. Rất nhanh, mọi người lần lượt xuống lầu, ngồi vào bàn ăn.
Khác với bữa trưa món ăn được bưng lên từng món, bữa tối các món ăn đã được bày biện đầy bàn tròn từ sớm. Một vòng các món chay mặn kết hợp, trình bày rất đẹp mắt. Duy chỉ có chiếc đĩa lớn nhất đặt ở chính giữa là bị úp lồng bàn, không nhìn thấy bên trong là gì.
Không ít khách mời đã cầm đũa lên, chuẩn bị "chiến đấu". Đào Thị cũng xoa xoa tay nhỏ, dùng đũa gắp một quả đậu cô ve ở gần nhất, c.ắ.n từng chút một từ đầu này sang đầu kia, cuối cùng ăn thêm một miếng thịt xào. Vừa thơm vừa ngon, đôi mắt to sáng ngời chớp chớp, ánh lên vẻ thỏa mãn.