Ôn Như Ý nghĩ lại cũng phải, kết hôn được mấy tháng nay, Tần Trí Viễn biểu hiện khá tốt, chỉ là nấu cơm hơi khó ăn một chút, những cái khác thì cũng đáng khen, vốn dĩ cô còn dự định dạy người đàn ông cách nấu cơm, để sau này cho anh làm chủ phòng bếp, nhưng nể tình anh bị ốm nghén, chuyện này tạm thời bỏ qua vậy.
Ôn Như Ý cũng cười nói: “Tham mưu trưởng Bao cũng rất tốt mà, nếu không sao chị lại muốn sinh ba được?”
Kim Quế Hoa cười cười, Bao Trung Hoa ngoại trừ không làm việc nhà, những cái khác đều rất tốt, nhưng mà con người mà, cứ muốn so sánh này kia: “Thế bây giờ em có thai rồi có đi làm nữa không?”
Ôn Như Ý vừa nghe thấy lời này thì lập tức thẳng người lên nói: “Đương nhiên là phải đi làm rồi, cho dù có chuyện động trời, sự nghiệp của phụ nữ chúng ta không được dừng.”
Đứa bé vẫn còn nhỏ, Ôn Như Ý cũng không có ốm nghén, cho nên đi làm đối với cô không hề có áp lực gì, ngày hôm sau cô đi làm đúng giờ, vừa đến văn phòng cô lập tức hỏi tình hình bán hàng ngày hôm qua.
Không thể không nói, thông thường đều là chuyện vui nhân đôi, có lẽ là đang trong dịp Lạp Bát, hôm qua cháo bát bảo của họ được bán rất chạy tại quầy hàng của tòa nhà bách hóa ở đây, nhiệm vụ đặt một trăm hộp lúc đầu đã trực tiếp bán hết ngay trong ngày, trái cây đóng hộp có thể đắt hơn một chút, cho nên bán hơi kém hơn một chút, nhưng đối với một nhà máy mới như họ mà nói thì như vậy đã vô cùng tốt.
Phùng Ngọc Phân rất vui mừng, điều này cho thấy sản phẩm mới của họ bán được, đến lúc đó tiền thưởng cuối năm lại có thể thêm được một ít.
Số lượng tiêu thụ này đối với một người ở kiếp trước thường xuyên nhìn thấy lượng tiêu thụ trên mười ngàn hộp như Ôn Như Ý mà nói vẫn là con số nhỏ, nhưng mà sự việc phát triển theo hướng tốt vẫn tốt hơn, cô cũng khá vui mừng, chỉ là rất nhanh, cô có chút phát sầu.
May
Ngày tháng dần dần bước vào tháng thứ hai, đứa con trong bụng cô dần dần phát triển, cô không có triệu chứng gì, chỉ là đi vệ sinh có hơi thường xuyên, nhưng mà triệu chứng trước đây của Tần Trí Viễn cũng vẫn không khỏi, thậm chí hình như có chút tệ hơn, ngoại trừ anh ngửi không được mùi dầu khói, gần đây hình như anh cũng không ngửi được mùi mồ hôi thối của đàn ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Mỗi ngày sau khi anh tập luyện về, nhất định phải tắm rửa mình thật sạch sẽ, nếu không bản thân ngửi thấy mùi mồ hôi sẽ buồn nôn, mặc dù Ôn Như Ý có chút muốn cười, nhưng khi nhìn thấy anh ói thì cô cũng có chút xót, nên đi thỉnh giáo Kim Quế Hoa cách chống ói.
Kim Quế Hoa cũng không hiểu, lúc trước cô ấy mang thai cũng có ói, nhưng hình như chỉ có thể chịu đựng và vượt qua, tình trạng giống như Tần Trí Viễn cô ấy chưa gặp qua bao giờ: “Cậu ấy ói dữ dội như vậy, không phải là em mang thai đôi đấy chứ? Lúc trước đại đội chúng ta có một bà bầu, cũng ói như c.h.ế.t đi sống lại, cuối cùng là sinh đôi!”
Ôn Như Ý vẫn chưa đáp lại Tần Trí Viễn đã thò đầu ra nói trước: “Sao có thể được, thật sự mà thai đôi là muốn mạng cô ấy hay là muốn mạng tôi?”
Ôn Như Ý cũng bật cười ha ha, đúng vậy, không thể muốn mạng anh rồi còn muốn mạng cô nữa, cô cũng đâu phải nữ chính trong kịch bản ngôn tình, mới mang thai là thai đôi luôn: “Em cảm thấy không có khả năng lắm, mấy đời nhà em cũng không có ai sinh đôi.”
Tần Trí Viễn ra sức gật đầu: “Nhà tôi cũng không có.”
Kim Quế Hoa nói: “Chị cũng không rành mấy cái này lắm, dù sao thì chị cảm thấy sự việc không thể nói quá tuyệt đối được, chuyện gì cũng sẽ có ngoại lệ mà.”
Ôn Như Ý mím môi: “Qua vài ngày đến lúc đó kiểm tra là em biết ngay thôi.”
Nhưng mà chưa đợi Ôn Như Ý đi kiểm tra, ngày hôm sau khi tan làm về nhà, cô phát hiện trong nhà có một vị khách hơi quen thuộc mà lại xa lạ.
Vị khách đó hơi nghiêng đầu, Ôn Như Ý không nhìn thấy rõ khuôn mặt của người đó, chỉ là cảm giác quen thuộc, ông đang cùng với Tần Trí Viễn dọn dẹp lại vườn rau trong nhà, không biết Tần Trí Viễn nói gì với ông và ông bật cười ha ha, cách ăn mặc và hình tượng của ông trông không giống đồng chí trong đại đội.
Ôn Như Ý vội vàng đẩy cửa vào, nhìn Tần Trí Viễn rồi cười hỏi: “Hôm nay có khách đến nhà à?”
Nghe thấy động tĩnh hai người đó cũng lập tức ngẩng đầu lên nhìn qua, ba người mặt đối mặt, lúc này Ôn Như Ý mới nhìn rõ khuôn mặt của vị khách kia, bỗng chốc cô đơ người, khuôn mặt của người này trông quen thuộc, hình như có hơi giống Ôn Vệ Quốc ở nông trường xa xôi.