Nhưng mà ông có dáng vẻ khác biệt quá lớn so với Ôn Vệ Quốc trong ký ức Ôn Như Ý, Ôn Vệ Quốc lúc trước có thân hình cao ráo rắn rỏi, tướng mạo đường đường, khí chất nổi bật, nhưng người trước mặt, ngũ quan trông rất giống, nhưng thân hình gầy yếu, làn tóc mai hoa râm, nhìn dáng vẻ trông cũng không phải rất cao, cả người nhìn giống như một ông già đã trải qua nhiều năm tháng gian khổ.
Tần Trí Viễn nhìn vợ ngây người mà cười nói: “Em nhìn kỹ xem thử hôm nay rốt cuộc là khách nào đến nhà chúng ta?”
Ôn Như Ý khẽ mở miệng, thăm dò gọi người đó một tiếng: “Cha?”
Ôn Vệ Quốc từ lâu đã mong chờ cuộc gặp gỡ ngày hôm nay, từ lúc mà Tần Trí Viễn liên lạc với ông, mặc dù lần trước đã nhận được hình kết hôn của hai người họ, nhưng dẫu sao cũng chỉ là hình ảnh, còn là trắng đen, bây giờ mặt đối mặt nhìn thấy người ngoài đời đã nhiều năm không gặp, trong lòng ông vẫn rất là kinh ngạc.
Năm mà ông xuống nông thôn, Ôn Như Ý mới mười một tuổi, đứa trẻ trông như vầng trăng khuyết nhỏ giờ đã lớn thành một cô gái cao ráo xinh đẹp, thay đổi nhiều đến mức nếu gặp ở nơi khác chắc chắn ông sẽ không nhận ra.
Đôi mắt hơi đục của ông đang tỏa sáng, nhìn Ôn Như Ý, đáp một tiếng: “Là cha đây.”
Ôn Như Ý nghe vậy hơi nghẹn họng, không ngờ thật sự là Ôn Vệ Quốc, cả người ông thay đổi rất nhiều, giọng nói cũng trở nên khàn đặc hơi, tinh thần cũng không giống như lúc trước, nếu như gặp ở ngoài đường, cô chắc chắn không nhận ra.
“Cha, thật sự là cha sao.” Cô bước tới trước, quan sát Ôn Vệ Quốc: “Cha đến đây bằng cách nào?”
Ôn Vệ Quốc gật đầu: “Là lúc trước Trí Viễn liên lạc với cha.”
Ôn Như Ý lập tức nhìn Tần Trí Viễn, quở trách: “Anh đón cha đến từ lúc nào vậy? Sao em không hề biết gì hết vậy?”
Từ sau lần trước gọi điện thoại về nhà báo tin Ôn Như Ý mang thai, Tần Trí Viễn đã bắt đầu liên hệ với nông trường bên kia, ban đầu Ôn Vệ Quốc không muốn có quá nhiều liên quan đến bọn họ bên này, dù sao ông cũng không muốn ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại của họ, nhưng sau đó biết Ôn Như Ý mang thai cũng rất lo lắng đến ông nên ông mới động lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Tần Trí Viễn ban đầu cũng lo sẽ không thuyết phục được Ôn Vệ Quốc, cũng không chắc rằng bộ đội liệu có phê duyệt cho đơn xin của anh không, cho nên không có nói với Ôn Như Ý, anh chỉ cười một tiếng: “Chính là lần trước khi em nhắc với anh, sau đó anh đã liên lạc với cha, không nói cho em biết cũng là vì muốn cho em một bất ngờ mà.”
Ôn Như Ý quả thực rất bất ngờ, nhiều ngày như vậy, anh lặng lẽ làm chuyện lớn như thế, vậy mà cô không hề phát giác được gì cả, xem ra một lần mang thai, ba năm ngốc nghếch là có thật.
Ôn Vệ Quốc cũng cười nói: “Lúc đó đơn xin của cha không chắc có thể được phê duyệt, cho nên cậu ấy không có nói với con, sợ con thất vọng.”
Tần Trí Viễn cong khóe môi cười nói: “Mau vào nhà đi, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi.”
Ba người đi vào nhà, trên bàn trong phòng khách đã bày sẵn mấy món ăn, có thịt xào, có hải sản, còn có gà luộc mà nguyên chủ thích ăn nhất, kỹ thuật dùng d.a.o rất xuất sắc, sắp xếp cũng rất ngay ngắn, nhìn trông có đủ sắc, hương, vị.
Ôn Như Ý thắc mắc nhìn những món ăn này, hỏi Tần Trí Viễn: “Những món này đều là do anh làm sao? Sao hôm nay anh trở nên lợi hại như vậy rồi sao?”
Tần Trí Viễn đưa tay gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nói: “Em thấy anh có tay nghề nấu nướng đó sao?”
May
Ôn Như Ý nhìn Ôn Vệ Quốc: “Cha, là cha làm sao?”
Ôn Vệ Quốc cười cười: “Không phải cha, là mẹ con làm đấy.”
Ông nói xong rồi nói vọng vào trong phòng: “Tú Hoa, em vẫn chưa thu dọn xong sao? Ra ăn cơm thôi.”
Lúc này Ôn Như Ý mới nhận ra trong phòng phụ có động tĩnh, không lâu sau, Triệu Tú Hoa từ trong phòng đi ra, bà nhìn Ôn Như Ý cười nói: “Sao vậy, không nhận ra mẹ con nữa à?”
Ôn Như Ý xoa xoa mắt, sau khi xác nhận không có nhìn nhầm người, cô lập tức chạy tới ôm chầm lấy mẹ cô: “Mẹ, sao mẹ đi cùng với cha đến rồi?”
Cô nói rồi, mắt cũng đỏ theo, thời này gọi điện thoại không tiện, lần trước sau khi nói với Khương Nguyệt Anh chuyện mình có thai, Triệu Tú Hoa cũng không gọi điện cho cô, ngay cả thư cũng không có, hại cô tủi thân một thời gian đấy, không ngờ hôm nay vậy mà có thể nhìn thấy hai người họ cùng nhau đến.