Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão

Chương 84: Ngất xỉu



Ngày hôm sau.

Trước đây khi Hướng Quế Liên chưa dậy, công việc trong phòng bếp đã có người xử lý rồi. Nhưng mà hôm nay lại không có chút động tĩnh nào.

“Người đâu? Đều đi đâu hết rồi! Không nấu cơm à?”

Trương Lệ Phân chui ra từ phía sau: “Mẹ, con vừa đi hái rau ở đất phần trăm, bây giờ đang cho gà ăn đây! Sao thế mẹ, em dâu vẫn chưa dậy à?”

Thôn Thượng Thủy có tập tục, ngày đầu tiên khi mới gả tới, cô dâu mới phải dậy sớm nấu cơm cho cả nhà.

Hướng Quế Liên liếc mắt nhìn về phía cửa phòng Chu Ái Quân, nhíu mày lại, nhấc chân đang định qua đó thì trông thấy cửa phòng mở ra. Chu Ái Quân đỡ Phương Giai Giai ra ngoài.

“Không nhìn xem mấy giờ rồi? Làm gì có con dâu nhà ai lại ngủ đến mặt trời lên cao thế này! Mau nấu cơm đi!”

Mới sáng sớm, vừa bước chân ra khỏi cửa đã bị dạy dỗ một trận, Phương Giai Giai gần như choáng váng,

Nấu cơm? Nấu cơm! Vậy mà bắt cô ta nấu cơm!

Vân Chi

Phương Giai Giai há mồm, lời còn chưa nói ra khỏi miệng, đã cảm giác được cổ tay bị Chu Ái Quân bóp chặt.

“Mẹ, Giai Giai lớn lên trong thành phố, không biết quy củ của thôn Thượng Thủy chúng ta. Hôm qua là do con vui quá, quên nói với cô ấy. Trong thành kết hôn, con gái vào cửa ba ngày đầu không cần làm gì cả, quy củ cô ấy học được không giống bên này.”

Nghe thấy thế sắc mặt Hướng Quế Liên mới tốt hơn một chút, giọng nói cũng dịu xuống: “Được rồi, đi nấu cơm đi.”

Phương Giai Giai kéo góc áo Chu Ái Quân. Chu Ái Quân âm thầm khẽ vỗ vào tay cô ta trấn an, sau đó đi tới bên cạnh Hướng Quế Liên, ghé sát vào tai bà ta, nhỏ giọng nói gì đó.

Hướng Quế Liên hỏi lại: “Thật sao?”

Chu Ái Quân gật đầu.

Khuôn mặt già của Hướng Quế Liên lập tức cười nở hoa, nếp nhăn đều hiện hết lên, nhanh chóng dứt khoát đẩy Trương Quế Phân một cái: “Cô đi nấu đi!”

“Mẹ! Những ngày khác con đều có thể làm, nhưng bữa cơm sáng nay thì khác, cô dâu mới vào cửa nhóm bếp thổi lửa, ngụ ý sau này gia đình sẽ càng ngày càng rực rỡ.”

Lông mày Hướng Quế Liên nhăn lại: “Lúc cô nấu cơm, để con bé ở bên cạnh thêm hai nhánh củi, cũng rực rỡ vậy thôi.”

Trương Lệ Phân:……

Dù là như vậy, Phương Giai Giai vẫn có chút không tình nguyện như cũ, Chu Ái Quân phải khuyên can mãi mới vào phòng bếp.

Chưa đến mười phút, khói đặc đã bốc lên cuồn cuộn trong phòng bếp.

Phương Giai Giai kêu a a chạy ra ngoài, Trương Lệ Phân bị sặc khói ho khan chạy sát theo sau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hướng Quế Liên bị dọa nhảy dựng: “Làm sao vậy, chúng mày định đốt nhà à? Trương Lệ Phân, cô làm cái gì thế hả? Bảo cô nấu cơm, cô không thích cứ việc nói thẳng, cần gì phải giở trò này trước mặt tôi.”

Trương Lệ Phân cảm thấy bản thân còn oan hơn cả Đậu Nga: “Khụ khụ, mẹ! Con cũng không ngờ ngay cả nhóm lửa em dâu Tư cũng không biết!”

Phương Giai Giai rất ấm ức: “Chúng con ở trong thành phố đều dùng bếp than, con đã bao giờ trông thấy bếp củi kiểu này đâu.”

Trương Lệ Phân tức giận đến mức trợn trừng mắt: “Lửa tôi đã đốt sẵn rồi, cô chỉ việc thêm mấy cây củi thôi, thế mà vẫn dập tắt được cả bếp lửa.”

Lần này sợ là cưới phải thiên kim tiểu thư mười ngón tay không dính nước rồi!

Sắc mặt Hướng Quế Liên rất khó coi, bà ta tốn không ít tiền cho hôn lễ này, hại bà ta thiếu chút nữa táng gia bại sản, cuối cùng cưới về được thứ gì thế này? Mặc dù là con gái trong thành phố thật, cũng không cần phải vô dụng như vậy chứ?

Nào ngờ, bà ta còn chưa mở miệng mắng chửi, Phương Giai Giai đã khóc trước: “Ở nhà, cha mẹ con chưa bao giờ bắt con vào bếp, đừng nói nấu cơm, ngay cả bát đũa cũng không cần rửa.”

Dáng vẻ ấm ức kia, giống như lỗi ở nhà họ Chu vậy,

Trương Lệ Phân trợn mắt khinh bỉ: “Cô cũng nói đó là lúc ở nhà mẹ đẻ, con gái đã gả chồng làm con dâu nhà người khác sao có thể giống con gái còn ở nhà? Cho dù là người thành phố, có con dâu nhà ai lại không phải làm việc? Không nói người khác, nói ngay hai người chị dâu của cô thôi, chẳng lẽ bọn họ cũng giống cô à?”

Phương Giai Giai nghẹn lời, hai chị dâu nhà cô ta tất nhiên không được đối xử giống cô ta rồi, phải ôm đồm rất nhiều việc, nếu dám lười biếng, mẹ cô ta cũng sẽ không dễ dàng tha cho.

Cô ta hoảng hốt một lúc lâu, cuối cùng cũng ý thức được, mình đã gả chồng rồi, cuộc sống sẽ không giống trước kia nữa. Nghĩ tới hai chị dâu, chẳng lẽ sau này cô ta cũng phải học nấu cơm, xào rau, giặt quần áo, quét rác…

Không chỉ như thế, ở nông thôn còn phải cho gà cho lợn ăn……

Phương Giai Giai hít sâu một hơi, cảm thấy cả người lạnh lẽo, thân mình lay động, đột nhiên ngã quỵ vào lòng Chu Ái Quân.

Chuyện này khiến cả nhà đều choáng váng, vừa vào cửa hôm trước, hôm sau đã xảy ra chuyện ở nhà họ Chu, nhà họ Phương có thể buông tha cho bọn họ sao?

Chu Ái Quân run lập cập, vội vàng bảo Hướng Quế Liên đi mời thầy thuốc Lý trong thôn.

Thầy thuốc Lý ngồi một bên bắt mạch, mười mấy con mắt ở bên cạnh nhìn chằm chằm, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

“Có tin vui. Đây là chuyện tốt!”

Vừa vào cửa đã có tin vui, chắc chắn là có thai trước khi kết hôn, nếu truyền ra ngoài sợ là không dễ nghe, nhưng nói thế nào cũng là có thêm con cháu, cũng tính là chuyện tốt. Trong lòng thầy thuốc Lý thầm nghĩ.

Chu Ái Quân là đàn ông, hoàn toàn không hiểu chuyện này, mang thai dễ ngất xỉu như vậy sao?

Thật ra Hướng Quế Liên hiểu được, nhưng Phương Giai Giai ngất xỉu quá đột ngột, Chu Ái Quân lập tức luống cuống, khiến bà ta luống cuống theo, không nghĩ ra được điểm này.

Hiện giờ có chút hối hận rồi, nếu biết trước bị ngất vì mang thai, thì gọi thầy thuốc tới làm gì.

Sắc mặt người trong nhà mỗi người một khác. Chu Ái Quân lấy lại tinh thần đầu tiên, đánh mắt ra hiệu cho mẹ mình. Hướng Quế Liên hiểu ý, vừa tiễn thầy thuốc Lý ra ngoài, vừa đưa cho ông ta năm mao tiền. Khám bệnh một mao, bốn mao còn lại là tiền bịt miệng. Dù sao truyền ra ngoài không phải chỉ ảnh hưởng tới thanh danh của một mình Phương Giai Giai.

Cuối cùng cơm sáng ngày hôm ấy, vẫn do Trương Lệ Phân làm.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com