Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 1103: Nóng Bỏng, Lưu Luyến, Triền Miên





Ba người Lưu Lương Câu đang chờ trong văn phòng, hớn hở chào đón

"Nghe nói các em lại phá được một vụ án lớn? Ngay cả cảnh sát Thủ đô cũng khen ngợi các em đấy."

"Vụ án g.i.ế.c người sáu năm trước mà các em phá được, thật tuyệt vời."

"Đến đây kể cho chúng tôi nghe đi."

Người kể chuyện là Chu Phi Bằng.

Chu Phi Bằng ăn nói rất trôi chảy, kể chuyện rất sinh động, tay chân đều hoạt bát.

Triệu Hướng Vãn mỉm cười, lật hồ sơ ra.

Nhìn một lúc, cô rơi vào trạng thái suy tư.

Đầu tháng ba năm nay, ở thành phố Châu đã xảy một vụ án g.i.ế.c người, nạn nhân là một người phụ nữ trung niên cao lớn, đầy đặn, mặc một chiếc áo bành tô đỏ dài.

Hung thủ đã bị bắt ngay tại hiện trường, dấu vân tay trên d.a.o găm, vết máu,... Tất cả manh mối đều chỉ ra người nọ là hung thủ, nhưng đối phương lại từ chối không nhận tội.

Người phụ trách phá án, Hoắc Chước biết được Triệu Hướng Vãn là một chuyên gia thẩm vấn, không có một tội phạm nào có thể trốn thoát khỏi ánh mắt của cô, vì vậy anh ấy đã nhờ đến sự giúp đỡ của cục cảnh sát thành phố Tinh. Hy vọng có thể mời Triệu Hướng Vãn đến thành phố Châu một chuyến để thẩm vấn nghi phạm đó và ép đối phương khai ra chi tiết phạm tội.

Điều khiến Triệu Hướng Vãn phải cân nhắc chính là, tên của nghi phạm này nghe rất quen.

Mẫn Thành Hà.

Anh ta là bạn thân lớn lên cùng nhau từ nhỏ của Mẫn Thành Hàng trong cô nhi viện, đã thầm mến Mẫn Gia Hòe nhiều năm, hiện tại vẫn chưa kết hôn, trước mắt đang làm thợ nguội ở một nhà máy tại thành phố Châu.

Đến tận bây giờ Triệu Hướng Vãn vẫn nhớ rất rõ ràng.

Mẫn Thành Hàng nói rằng hắn ta đã gặp Lưu Thương Quân và ghi âm lại cuộc nói chuyện, băng ghi âm đó được gửi cho một người bạn ở thành phố Châu. Nếu như sau này Mẫn Thành Hàng vào tù thì Mẫn Thành Hà có thể dùng nó để uy h.i.ế.p Lưu Thương Quân, lấy tiền rồi đưa Mẫn Gia Hòe đi chữa bệnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Mẫn Thành Hàng còn nói, hắn ta và Mẫn Thành Hà có tình bạn thân thiết, nếu như hắn ta c.h.ế.t thì chỉ có thể giao Gia Hòe cho Mẫn Thành Hà, như vậy hắn ta mới có thể yên tâm.

Ngay cả một người ích kỷ và cẩn trọng như vậy mà cũng sẵn lòng giao lại vợ mình cho Mẫn Thành Hà, vậy cái người tên Mẫn Thành Hà này chắc chắn có chỗ nào hơn người, vì sao anh ta lại trở thành nghi phạm g.i.ế.c người thế này?

Nhưng dù sao, mọi chuyện cứ chờ đến ngày mai gặp Hoắc Chước rồi hẵng hao tâm tốn sức đi, bây giờ… Triệu Hướng Vãn chỉ muốn về nhà, tắm rửa rồi ngủ một giấc thật ngon thôi.

Đối với quyết định này của Triệu Hướng Vãn, Quý Chiêu tán thành hai tay hai chân.

Sau khi Triệu Hướng Vãn nghe xong báo cáo của Lưu Lương Câu và những người khác, hiểu rõ được nội dung công việc gần đây của tổ trọng án, Triệu Hướng Vãn đã giao lại hồ sơ vụ án g.i.ế.c người ở thành phố Châu cho Chu Phi Bằng: “Nếu như anh muốn tham gia thì trước tiên làm quen với vụ án trước đi.”

Chu Phi Bằng vui vẻ nhận lấy: “Được!”

Triệu Hướng Vãn nói: “Nghi phạm trong vụ án này là Mẫn Thành Hà, là một người bị bỏ rơi ở trại trẻ mồ côi tại huyện La, thuộc thế hệ đã trưởng thành, hẳn là bị bỏ rơi vào mùa xuân. Anh và Chúc Khang cùng đi tìm Mẫn Thành Hàng để điều tra về Mẫn Thành Hà đi. Nhớ đừng để lộ chi tiết vụ án đấy nhé.”

Chu Phi Bằng và Chúc Khang cùng đứng nghiêm: “Được!”

Sau khi sắp xếp công việc xong, Triệu Hướng Vãn lập tức đường hoàng “rút lui sớm”.

Cô đi về nhà cùng với Quý Chiêu, rửa sạch bụi bẩn trên người, thay bộ áo bông sạch sẽ vào rồi vùi mình trên sofa ở trong nhà. Cô rúc vào lòng Quý Chiêu, trò chuyện câu được câu không.

Quý Chiêu nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

Nóng bỏng, lưu luyến, triền miên.

Rèm cửa sổ bằng lụa mỏng nhẹ nhàng phe phẩy, trong nhà ấm áp như gió mùa xuân, cơ thể của những người có tình yêu ôm lấy nhau thật chặt, hết thảy đều đẹp như một giấc mơ.

Tất cả những tội ác, tàn nhẫn, m.á.u me đều biến mất không còn chút tăm hơi…

Buổi sáng ngày hôm sau, Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu mặc đồng phục, cùng nhau đi vào phòng làm việc của tổ trọng án, trong ánh mẳt hai người đều tràn đầy hạnh phúc.

Chu Phi Bằng vừa nhìn thấy Triệu Hướng Vãn thì lập tức đi tới báo cáo.

“Hôm qua tôi và Chúc Khang cùng nhau đến nhà tù chiến trường, Mẫn Thành Hàng đang chịu án ở đó. Mẫn Thành Hàng rất cảnh giác, chỉ giới thiệu một chút về tình hình cơ bản của Mẫn Thành Hà, cũng không nói quá nhiều thông tin. Theo lời hắn ta nói, tính cách của Mẫn Thành Hà rất khó hiểu, không thích giao du với những người khác. Sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở, anh ta lập tức vào nhà máy cơ khí học nghề. Đầu óc anh ta thông minh, chăm chỉ học hỏi nên giờ đã đạt đến trình độ kỹ sư rồi.”

Triệu Hướng Vãn hỏi: “Anh ta đang làm việc ở nhà máy cơ khí nào? Tiền lương bao nhiêu?”