Chính là bởi nguyên nhân này nên sau khi Hạng Đông thay lòng thì không dám đề nghị ly hôn mà lựa chọn một thủ đoạn hiểm ác hơn, trực tiếp đoạt đi tính mạng của Tiền Diễm Diễm.
Trong mắt Tiền Dân Cường thoáng qua lửa giận, anh ta liên tục phát tiết sự bất mãn với Hạng Đông.
“Hạng Đông đó có cái quyền gì mà đòi ly hôn? Năm đó khi cậu ta được phân công về nhà máy, ngoài một cái vali rách nát thì chẳng còn thứ gì cả. Nếu không phải bởi vì Diễm Diễm thích cậu ta, kiên quyết muốn kết hôn với cậu ta thì căn bản chúng tôi sẽ không đồng ý gả Diễm Diễm cho cậu ta đâu.”
“Cậu ta là sinh viên, có văn hóa, bề ngoài cũng đẹp, văn hay chữ tốt, quả thực rất ưu tú. Nhưng Diễm Diễm nhà tôi cũng không kém, trẻ trung, xinh đẹp, sáng sủa, tài nấu nướng cũng xuất chúng, trong nhà máy có không biết bao nhiêu chàng trai theo đuổi con bé. Khi đó chúng tôi cũng đã khuyên bảo Diễm Diễm, nói trình độ học vấn của con bé và Hạng Đông chênh lệch quá lớn, sợ hai đứa nó không có tiếng nói chung. Hơn nữa điều kiện gia đình của Hạng Đông không tốt, cậu ta lại là con trai trưởng trong nhà nên gánh nặng trong tương lai sẽ rất lớn.”
“Nhưng khi đó Diễm Diễm rất sùng bái Hạng Đông, con bé nghe vậy vẫn rất vui vẻ, thề thốt nói bản thân không thèm để ý đến gia cảnh Hạng Đông, nói trong tương lai con bé nhất định sẽ cố gắng làm một người vợ tốt, một đứa con dâu tốt, còn nói tiền lương của con bé có thể dùng để hỗ trợ Hạng Đông, chúng tôi nghe mà đứng tim.”
“Hạng Đông cũng vỗ n.g.ự.c bảo đảm, nói cậu ta chưa bao giờ để ý đến trình độ học vấn thấp của Diễm Diễm, nói cậu ta chỉ thích Diễm Diễm vì con bé đơn thuần, dễ thương, nói cậu ta sẽ dạy Diễm Diễm học văn hóa, cố gắng xây dựng tiếng nói chung. Cậu ta còn nói cả đời này sẽ đối tốt với Diễm Diễm, sẽ coi gia đình Diễm Diễm như người thân của mình mà đối đãi.”
“Nhìn hai đứa nó yêu nhau sâu sắc như vậy nên cả gia đình chúng tôi cũng chỉ biết chúc phúc.”
“Lúc Hạng Đông và Diễm Diễm kết hôn, người nhà họ Hạng cái gì cũng không giúp đỡ được, ngoại trừ một bộ áo gối, một bộ bình nước sôi, còn lại cái gì cũng không có. Một đại gia đình như vậy ở khách sạn vừa ăn vừa uống, khi về còn phải mua quà, tất cả đều là nhà chúng tôi lo liệu.”
“Lúc hai đứa nó tân hôn, sửa sang nhà cửa, bố trí đồ đạc trong nhà, mua sắm ga trải giường,... Về sau nữa thì phân chia phòng tân hôn, sinh con, thăng chức, làm trưởng phòng, mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà Hạng Đông đều do cha mẹ tôi, anh cả và tôi tận lực giúp đỡ, chỉ cần Diễm Diễm vui vẻ thì chúng tôi chỉ hận không thể m.ó.c t.i.m ra trao cho bọn họ. Thế mà hiện tại, cánh Hạng Đông cứng cáp rồi nên cũng không cần người vợ tào khang* nữa à?”
*Tào khang: chỉ tình nghĩa vợ chồng gắn bó từ thuở nghèo khó.
Tiền Dân Cường càng nói càng căm phẫn, cần cổ cũng nổi đầy gân xanh, hốc mắt đỏ bừng. Nói đến đoạn sau, anh ta đưa tay lên rồi hung hăng nện vào đầu mình.
“Tôi hận! Tôi thật hận! Tại sao tôi lại không sớm nhận ra dã tâm chó sói của Hạng Đông cơ chứ, tại sao tôi lại hết lòng hết dạ với cậu ta như vậy, tại sao lại buộc Diễm Diễm trở thành hiền thê lương mẫu, tác thành con bé cho cái thằng lòng lang dạ sói đó! Lẽ ra tôi nên gửi Diễm Diễm đi học, học bổ túc, bồi dưỡng cho con bé thật tốt. Dựa núi thì núi đổ, dựa nước thì nước chảy, Diễm Diễm còn không bằng tự dựa vào chính mình!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hoắc Chước vỗ vỗ bả vai đồng đội của mình, thở dài một hơi: “Dân Cường, đừng tự trách mình nữa. Anh và Diễm Diễm không có sai, người sai chính là Hạng Đông. Nếu như đó là lỗi của Hạng Đông thì anh hối hận cái gì?”
Chu Phi Bằng cũng an ủi anh ta: “Đúng vậy! Phải khiến tên khốn họ Hạng đó phải hối hận.”
Bất kể là ai, trải qua sự phản bội tình cảm như vậy thì cũng sẽ tức giận.
Bỏ ra mười mấy năm, cuối cùng tất cả đều là sai lầm.
Lòng người dễ đổi.
Đã từng hứa hẹn bên nhau đến tuổi già tóc bạc, thế nhưng nửa đường lại di tình biệt luyến.
Đã từng cảm kích sự giúp đỡ của nhà họ Nhạc, nhưng một ngày nào đó lại coi phần nghĩa tình này thành gánh nặng.
Ích kỷ, tham lam, không bao giờ biết đủ, đó chính là bản chất của con người.
Triệu Hướng Vãn rủ mắt nhìn xuống, im lặng không nói gì.
Đạo đức Hạng Đông suy đồi, vứt bỏ người vợ tào khang, coi sự quan tâm bảo vệ của người nhà họ Tiền như không, đương nhiên sẽ bị xã hội lên án khiển trách, cục cảnh sát không can thiệp được.
Nhưng nếu như Hạng Đông coi thường pháp luật, xúi giục, thuê người khác sát hại vợ mình thì Triệu Hướng Vãn tuyệt không nương tay.
Ngày hôm sau, Chúc Khang lấy được lý lịch của phó trưởng phòng cục xúc tiến đầu tư Ngải Linh Lan.
Không ngoài dự đoán, Ngải Linh Lan cùng tuổi với Hạng Đông, đều là thanh niên trí thức tại cùng một nơi.