Tay phải Triệu Hướng Vãn giơ lên thật cao rồi hạ xuống thật mạnh.
“Rầm!”
Âm thanh nặng nề này đập vào trái tim Hạng Đông, khiến bả vai anh ta run lên.
Đây là bí mật.
Là bóng ma trong lòng Hạng Đông.
Từ nhỏ lỗ tai của Hạng Đông đã rất nhạy bén, những âm thanh mà người khác cảm thấy bình thường, đối với Hạng Đông lại ồn ào vô cùng.
Cha anh ta là công nhân nhà máy khăn mặt, mẹ là dân quê, sau khi được người khác giới thiệu gả cho cha anh ta thì vẫn luôn cảm thấy bản thân kém hơn người ta một bậc, lúc nào cũng hèn mọn thận trọng.
Có một người mẹ hèn mọn như vậy nên cha anh ta lại trở nên kiêu căng, chiều nào tan làm về nhà cũng hô tới quát lui với mẹ anh ta. Nếu như trong người có chút cồn thì cha anh ta lại phách lối cực kỳ, thậm chí còn ra tay đánh người.
Tuổi thơ của Hạng Đông đi đôi với âm thanh da thịt bị đánh đập, còn có âm thanh tiếng chậu rửa mặt, ghế ngồi rơi xuống mặt đất.
“Rầm!”
“Ầm!”
“Choang —”
Chỉ cần cha về đến nhà, vừa nghe thấy tiếng chìa khóa mở cửa truyền tới, Hạng Đông sẽ lo lắng đề phòng, dựng lỗ tai lên nghe ngóng động tĩnh bên ngoài.
Vừa nghe thấy tiếng động vang lên đột ngột thì Hạng Đông sẽ bị dọa đến giật mình, bụm lỗ tai mà trốn trong góc phòng run lên lẩy bẩy.
Thế nên, Hạng Đông muốn vĩnh viễn thoát khỏi cái nhà đó, vĩnh viễn thoát khỏi cuộc sống phải trải qua sự lo lắng đề phòng như vậy.
Anh ta muốn kiểm soát cuộc đời chính mình.
Vốn dĩ anh ta đã thoát khỏi nó rồi.
Anh ta lấy Tiền Diễm Diễm làm vợ như ý nguyện, cha vợ là thợ nguội cấp tám duy nhất trong nhà máy, hai người anh vợ ở trong nhà máy vừa có quyền lực lại vừa có mạng lưới giao thiệp rất lớn, anh ta đã có gia đình của riêng mình.
Nhưng giọng người trong nhà họ Tiền ai nấy đều oang oang.
Gia đình công nhân, mọi người đều nói chuyện rất nhanh, vui vẻ thì cười, mất hứng thì vỗ bàn chửi tục mấy câu, cuộc sống tình cảm nồng nàn nóng bỏng là vậy, nhưng Hạng Đông lại cảm thấy ồn ào không chịu nổi.
Hạng Đông thích Trình Hân Như, nguyên nhân là vì giọng nói mềm mại của cô ta.
Ở chung với Trình Hân Như, lỗ tai của Hạng Đông rất thoải mái.
Chuyện Hạng Đông sợ những tiếng động, tiếng vang bất ngờ chỉ có người cùng là thanh niên trí thức Ngải Linh Lan biết được.
Ngải Linh Lan có tính cách dịu dàng, nói chuyện cũng nhỏ nhẹ, cử chỉ mềm mại chậm rãi, ở chung một chỗ với cô ta khiến cả người Hạng Đông cảm thấy cực kỳ thoải mái.
Trong thế giới của Ngải Linh Lan, hương thơm, lời nói nhỏ nhẹ, âm nhạc,... Tất cả đều cực kỳ tao nhã, Hạng Đông muốn bước vào thế giới của cô ta.
Nhưng hiện tại, bí mật này lại bị Triệu Hướng Vãn phát hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hạng Đông bị tra tấn trong phòng thẩm vấn.
“Rầm!”
“Rốt cuộc anh và Ngải Linh Lan có quan hệ gì?”
“Rầm!”
“Tại sao anh lại muốn hại c.h.ế.t Tiền Diễm Diễm?”
“Rầm!”
“Năm ngàn đồng anh cho Trình Hân Như là lấy từ đâu ra?”
Hết câu này đến câu khác, như gió lốc bão tố ập đến khiến Hạng Đông căn bản chẳng thể chống đỡ nổi.
Từng tiếng động lớn vang lên hành hạ lỗ tai của Hạng Đông, khiến tinh thần anh ta gần như sụp đổ.
Bốp!
Tiếng cốc trà đập mạnh xuống bàn sắt vang lên, nghe cực kỳ chói tai.
Sợi dây trong đầu Hạng Đông càng lúc càng căng chặt, cả người anh ta cũng trở nên mơ màng.
Hạng Đông cảm thấy bản thân như quay lại thời thơ ấu, khi đó anh ta trốn trong góc, không dám ngẩng đầu, cũng không dám nhìn.
Hạng Đông giơ tay lên, cố gắng muốn che tai mình lại.
Nhưng lúc này hai tay anh ta đang bị còng, cổ tay bị buộc chặt lại, chỉ che được mỗi tai trái, còn tai phải thì không thể.
Hạng Đông nghe thấy Triệu Hướng Vãn hỏi một câu: "Năm nghìn tệ... Từ đâu mà có?"
[Giải thưởng cải tiến kỹ thuật của nhà máy, phần thưởng hai nghìn, mình đã đưa hết cho Trình Hân Như.]
[Đồng hồ là do anh cả tặng mình, mình lén lút mang đi bán được ba nghìn.]
[Để mình và Ngải Linh Lan được hạnh phúc, chút tiền lẻ này cũng không đáng là gì.]
Hạng Đông vô thức lặp lại câu hỏi của Triệu Hướng Vãn: "Tại sao lại g.i.ế.c Diễm Diễm?"
[Bởi vì cô ấy không chịu ly hôn.]
[Còn bản thân mình lại không thể chủ động đề nghị ly hôn, không thể chịu tội vô tình vô nghĩa, không thể để nhà họ Tiền lan truyền tin đồn làm hại danh tiếng của mình, càng không thể gây ảnh hưởng đến sự nghiệp của Linh Lan được.”
[Vậy nên, cô ấy chỉ có thể chết.]
Nghe thấy thế giới nội tâm của Hạng Đông, sự tức giận của Triệu Hướng Vãn dần tích tụ trong lồng ngực.
“Chát!”
Triệu Hướng Vãn không chút lưu tình giơ tay vỗ một cái, tiếng da thịt ma sát với nhau phát ra tiếng giòn tan.
Âm thanh đó đã khơi dậy những ký ức ám ảnh trong tâm trí Hạng Đông.
Cha đánh mẹ, hung hăng tát vào mặt: “Đồ đàn bà vô dụng! Chỉ biết nấu cơm, giặt quần áo, sinh con, không kiếm được chút tiền lương gì về cho gia đình, cũng chẳng giúp đỡ được gì, bà chính là một người phụ nữ vô dụng!”