Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 1145: Tôi Có Thể Ly Hôn Được Sao?





Thấy Tiền Dân Cường đến gặp, Hạng Đông gượng cười, khàn giọng gọi: "Anh hai..."

Tiền Dân Cường vốn tưởng rằng khi gặp Hạng Đông, mình sẽ giận dữ, sẽ nghiến răng phỉ nhổ anh ta, nhưng khi thực sự nhìn thấy người đàn ông này, một kẻ đã mất hết mọi thứ, giống như một quả bóng xì hơi, nghe thấy anh ta gọi một tiếng “anh hai”, lòng Tiền Dân Cường ngổn ngang, không biết nên nói gì.

Hạng Đông chờ một lúc, thấy Tiền Dân Cường không đáp lại, anh ta lại mấp máy đôi môi khô nứt, cố gắng giơ tay bị còng lên, vuốt vuốt mái tóc mái lòa xòa trước trán, rồi thở dài: “Thật sự xin lỗi.”

Một câu “thật sự xin lỗi” của Hạng Đông đã nhanh chóng dấy lên ngọn lửa tức giận trong lòng Tiền Dân Cường, anh ta đột nhiên đứng bật dậy: "Diễm Diễm đối xử với cậu tốt như vậy, đối xử với cậu tốt như vậy..."

Anh ta có vô số lời muốn nói, nhưng giờ phút này đều bị kẹt lại ở cổ họng, chẳng nói ra được dù chỉ một chữ.

Cảm xúc chua xót xông tới khiến hốc mắt Tiền Dân Cường lập tức đỏ lên.

Triệu Hướng Vãn ngồi bên cạnh lạnh lùng lên tiếng: "Anh và Tiền Diễm Diễm đã quen nhau từ khi còn nghèo khó. Dù rằng trình độ học vấn của anh cao hơn cô ấy, nhưng điều kiện gia đình của cô ấy lại tốt hơn anh. Hai người đến với nhau là do tự nguyện, cũng không phải hôn nhân sắp đặt. Sau khi kết hôn, Tiền Diễm Diễm yêu thương, tôn trọng anh, người nhà họ Tiền cũng giúp đỡ anh rất nhiều. Vậy thì vì cớ gì mà anh phản bội lại lời thề hôn nhân, không thể cùng cô ấy sống đến răng long đầu bạc?"

Giờ phút này, Tiền Dân Cường cảm thấy vô cùng biết ơn Triệu Hướng Vãn.

Cô hỏi rất hay, cô đang giúp anh ta nói lên suy nghĩ trong lòng!

Hạng Đông bị bắt đã được mấy ngày, thật ra trong khoảng thời gian này anh ta đã suy nghĩ rất nhiều.

Đây cũng là lần đầu tiên anh ta biết hóa ra xúi giục phạm tội cũng có quan hệ đồng lõa với người thực hiện quá trình phạm tội.

Giờ anh ta mới hiểu, cây đổ bầy khỉ tan, những người từng là bạn bè ăn uống, vui chơi cùng nhau, người tình đã từng thề non hẹn biển, giờ đều biến mất không còn dấu vết.

Người đầu tiên đến thăm anh ta lại chính là Tiền Dân Cường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Dù Tiền Dân Cường đến để chất vấn, đòi lại công bằng, nhưng ít nhất anh ta cũng đến.

Còn Ngải Linh Lan, người từng tự xưng đã yêu anh ta suốt hai mươi mấy năm, vì anh ta mà giữ gìn trinh triết, giờ đây sau khi rút lui an toàn, cũng chẳng thấy bóng dáng cô ta đâu.

Nghe câu hỏi của Triệu Hướng Vãn, Hạng Đông chậm rãi lên tiếng.

Bởi vì lo lắng đến mất ngủ, thế nên giờ phút này đầu óc Hạng Đông có chút mơ màng, n.g.ự.c vừa khó chịu lại vừa đau đớn, tiếng nói cũng trở nên có chút uể oải. Tuy nhiên anh ta biết, nếu bây giờ không nói, tương lai sẽ không còn cơ hội để nói nữa.

"Anh hai, thật sự xin lỗi."

“Là tôi thật sự có lỗi với Diễm Diễm, thật sự có lỗi với con trai, cũng thật sự có lỗi với mọi người.”

“Anh hỏi tôi tại sao ư? Thật ra mấy ngày nay tôi vẫn luôn suy nghĩ, tại sao lại như thế. Tại sao một gia đình đang tốt đẹp như thế mà tôi lại không muốn, hết lần này tới lần khác lại muốn đi tìm những thứ mới mẻ, kich thích làm gì chứ?”

Nói tới đây, Hạng Đông cũng không nói ra câu trả lời, mà ngừng lại một chút, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Tiền Dân Cường: "Anh hai, cảm ơn anh, còn nhớ tới đây thăm tôi…"

Tiền Dân Cường không nhịn được cắt ngang lời anh ta: “Tôi không phải muốn tới thăm cậu, tôi chỉ muốn tới đòi lại công bằng cho Diễm Diễm thôi.”

Nói tới đây, khả năng nói chuyện của Tiền Dân Cường trở lại bình thường: "Diễm Diễm đã c.h.ế.t rồi, c.h.ế.t dưới lưỡi d.a.o của một gã đồ tể. Lưỡi d.a.o đ.â.m xuyên qua phổi trái, m.á.u tràn vào khí quản, khiến con bé không thể nói được một lời nào. Đến tận giây phút cuối cùng, con bé cũng không ngờ người muốn hại mình lại là người chồng mà nó yêu thương suốt mười mấy năm!"

Tiền Dân Cường nhìn chằm chằm Hạng Đông, tiếp tục truy hỏi: "Tại sao? Tại sao lại hại con bé? Nếu cậu thấy cuộc hôn nhân không hạnh phúc, cậu không còn yê con bé nữa, vậy thì ly hôn đi! Tại sao lại phải g.i.ế.c con bé?"

Sắc mặt Hạng Đông trắng bệch, môi tím tái, n.g.ự.c trái truyền tới cảm giác đau đớn.

Anh ta thở dốc, bắt đầu giải thích: "Tôi có thể ly hôn được sao? Anh nói cho tôi biết, nếu tôi thấy hôn nhân không hạnh phúc, tôi thật sự có thể ly hôn sao?"

Không đợi Tiền Dân Cường trả lời, Hạng Đông cười cay đắng: "Anh hai, chẳng lẽ anh còn không biết tình cách của Diễm Diễm sao? Trong mắt cô ấy, tôi là tài sản của cô ấy, là vật sở hữu của cô ấy. Cô ấy không cho tôi không gian riêng, tiền lương của tôi phần lớn đều phải nộp cho cô ấy. Dù tôi có đi đâu, có nói chuyện với ai, cô ấy cũng đều truy hỏi đến cùng. Nếu tôi dám đề nghị ly hôn, cô ấy sẽ liều mạng với tôi!”