“Cô ấy được nuông chiều từ nhỏ, anh và anh cả, các chị dâu đều cưng chiều cô ấy. Anh nói đi, có một người vợ như thế, một cuộc hôn nhân như thế, tôi phải làm sao để thoát ra đây?"
Tiền Dân Cường tức giận đập mạnh vào song sắt, tiếng "rầm" vang vọng trong phòng giam.
Hạng Đông giật mình, cả người run rẩy, sắc mặt càng thêm tái nhợt.
Tiền Dân Cường lớn tiếng mắng: "Cái đồ vô liêm sỉ! Vô liêm sỉ!"
Triệu Hướng Vãn lạnh lùng nhìn Hạng Đông, thấy anh ta đang rất khó chịu, nhưng cô không hề cảm thấy thương xót: "Lúc hai người mới kết hôn, Diễm Diễm đã kiểm soát anh như thế rồi sao? Không phải đúng không? Hạng Đông, là do anh ngoại tình trước, làm tổn thương Diễm Diễm trước, vậy mà giờ anh lại trách cô ấy kiểm soát anh, anh không thấy bản thân quá đê tiện sao?"
Hạng Đông bị lời của Triệu Hướng Vãn làm nghẹn lời, ánh mắt anh ta chuyển sang nhìn cô.
Hạng Đông nhớ Triệu Hướng Vãn, chính là cô cảnh sát này, không ngừng nói những lời khó nghe trước mặt anh ta, quấy nhiễu đến cảm xúc của anh ta, khiến anh ta không nhịn được nói ra những suy nghĩ trong lòng mình.
“Cô là ai? Tại sao cô lại ở đây? Rốt cuộc cô biết bao nhiêu chuyện của nhà chúng tôi? Dựa vào cái gì mà đến đây chất vấn tôi?”
Triệu Hướng Vãn còn chưa kịp mở miệng, Tiền Dân Cường đã nhảy cỡn lên: “Cô ấy đại diện cho Diễm Diễm, là tôi mời cô ấy tới, cậu có ý kiến gì?”
Triệu Hướng Vãn lấy nhật ký của Tiền Diễm Diễm ra, lật tới trang cuối cùng rồi đưa đến trước mặt Hạng Đông.
“Mở mắt chó của anh ra nhìn cho kỹ, Tiền Diễm Diễm đã nghĩ tới việc sẽ chia tay với anh trong hòa bình. Cô ấy chỉ đang cố gắng giữ gìn vẻ ngoài êm đẹp, hài hòa trước khi con trai thi trung học xong, tránh làm ảnh hưởng tới việc học hành và thi cử của cậu bé.”
Tim Hạng Đông đập như đánh trống, anh ta cảm thấy cổ họng mình khô khốc, ánh mắt kinh ngạc nhìn quyển nhật ký.
Trong quyển nhật ký thật sự là nét chữ của Tiền Diễm Diễm, kiểu chữ tròn trịa, hơi hướng lên trên.
“Chờ tới khi Thừa Tự hoàn thành kỳ thi của nó, mình sẽ ly hôn. Nhà và con trai sẽ thuộc về mình, con lại… Mình cũng không cần gì nữa. Hạng Đông thích ai, thế thì cứ đi cùng người đó đi, mình thật sự không thể cố gắng được nữa rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
[Diễm Diễm còn viết cả nhật ký sao, thế mà sao từ trước đến giờ mình lại chẳng biết gì hết vậy?]
[Cô ấy đã nghĩ thông suốt moi chuyện, muốn ly hôn với mình, thế tại sao không chịu nói sớm?]
[Cô ấy thật sự sẽ không ầm ĩ sao? Người nhà họ Tiền thật sự sẽ đồng ý bỏ qua cho mình sao? Nếu như biết được ý định của Diễm Diễm, cần gì phải tìm người g.i.ế.c cô ấy chứ…]
Cảm giác hối hận mãnh liệt dâng lên trong lòng Hạng Đông, giống hệt như thủy triều, nuốt chửng cả người anh ta.
Hạng Đông chậm rãi giơ hai tay lên, muốn chạm vào quyển nhật ký của Tiền Diễm Diễm, nhưng hay tay đang bị còng lại, điều này khiến hành động của anh ta không thuận tiện lắm.
“A…”
Cảm xúc của Hạng Đông đột nhiên trở nên kích động, anh ta giơ tay lên, hung hăng đánh vào đầu mình.
Chiếc còng tay vừa lạnh lẽo vừa cứng rắn, đập vào huyệt thái dương khiến đầu anh ta đau đớn, nhưng cơn đau này cũng giúp Hạng Đông tỉnh táo hơn một chút.
Con ngươi Hạng Đông trừng lớn, nhìn chằm chằm vào quyển nhật ký trước mặt, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ nhẹ, nửa ngày sau anh ta mới điên cuồng gào lên: “Không phải vậy, không phải vậy, hoàn toàn không phải như thế…”
Triệu Hướng Vãn đứng dậy, kiêu ngạo nhìn gương mặt trở nên vặn vẹo vì kích động của Hạng Đông, thái độ khinh thường.
“Từ đầu tới cuối, anh vẫn luôn tự đề cao bản thân mình.”
“Anh cho rằng, Tiền Diễm Diễm yêu anh đến c.h.ế.t đi sống lại, cho dù có c.h.ế.t cũng không chịu buông tay. Vậy nên luôn ra vẻ gương dương tự đắc trước mặt Trình Hân Như đúng không? Cho dù biết anh ngoại tình, cho dù biết anh không còn tình cảm vẫn không thể ly hôn với anh, điều này đúng là đáng tự hào nhỉ!”
“Thật ra, Tiền Diễm Diễm đã viết rất rõ trong nhật ký rằng, mỗi khi nhìn thấy anh, cô ấy đều chỉ thấy buồn nôn! Anh phản bội lại cuộc hôn nhân giữa hai người, anh cũng phản bội lại lòng tin của người nhà họ Tiền, cũng là một người không đáng làm cha, một người đàn ông như thế nào đáng để Tiền Diễm Diễm phải luôn để tâm đến bản thân anh chứ?”
“Anh cho rằng, rời khỏi anh, Tiền Diễm Diễm sẽ không sống được đúng không? Cô ấy có một công việc ổn định, có anh trai và chị dâu yêu thương, còn có một cậu con trai ngoan ngoãn, nghe lời, sở dĩ Diễm Diễm không chịu ly hôn chỉ là bởi vì sợ ảnh hưởng đến kỳ thi của con trai, và cũng thấy tiếc thanh xuân thôi.”
“Cô ấy không nỡ bỏ quãng thời gian hơn mười mấy năm gắn bó, bên nhau, cũng không nỡ từ bỏ tổ ấm mà mình đã dốc sức vun vén từng chút, từng chút một, càng không nỡ từ bỏ tình cảm mà bản thân đã dốc lòng trao đi mà không cần nhận lại.”