Tài xế ôm đầu, né tránh những lời mắng và những cú đ.ấ.m từ đám đông, giọng nói run rẩy: "Tôi… tôi không cố ý. Là chiếc xe máy lao tới, tôi muốn tránh nhưng không kịp, mới đ.â.m vào hàng rào."
[Tôi cũng không biết chuyện gì đã xảy ra!]
[Tôi không uống rượu, chỉ là xe đi hơi nhanh.]
[Tất cả là tại chiếc xe máy kia! Phải làm sao đây? Phải làm sao đây?]
Tài xế run rẩy lấy ra một chiếc điện thoại xếp bạc mới nhất, cầu xin đám đông: "Tôi, tôi sẽ gọi cảnh sát, tôi sẽ cứu người..."
Tài xế lúc này cũng hối hận vô cùng, không nên lái xe nhanh như vậy. Ai mà biết lại có một chiếc xe máy chạy nhanh như thế, khiến lúc đó anh ta sợ đến mức đầu óc trống rỗng, quẹo tay lái rồi lao thẳng vào hàng rào.
Xe cảnh sát và xe cứu thương lao tới, nhanh chóng xử lý hiện trường tai nạn.
Người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi bị đ.â.m c.h.ế.t tại chỗ, cô bé bị thương nặng, được đưa vào bệnh viện cấp cứu, còn vài đứa trẻ khác bị ngã cũng bị thương nhẹ, trầy xước, bầm tím.
Tài xế gây tai nạn bị đưa về đồn cảnh sát, hiện trường chỉ còn lại một mớ hỗn độn.
Đám đông vây xem vẫn tiếp tục bàn tán xôn xao về sự việc vừa xảy ra.
"Thật đáng sợ, một người chết, một người bị thương nặng, bốn người bị thương nhẹ, ai mà ngờ!"
"Tài xế phải bị phạt, lái xe kiểu gì vậy!"
"Tôi nhìn thấy, tài xế là muốn tránh một chiếc xe máy, mới đ.â.m vào hàng rào đối diện, rồi lao ra vạch qua đường."
"Đúng rồi, cái người lái xe máy kia cũng phải bị phạt, đường lớn như vậy mà chạy nhanh như thế, có phải đang muốn c.h.ế.t không?!"
Hiện trường quá đẫm máu, Triệu Hướng Vãn cảm thấy hơi buồn nôn.
Không hiểu sao, dù đã trải qua vô số vụ án m.á.u me, Triệu Hướng Vãn đã quen với cảnh tượng xác c.h.ế.t thảm thương, nhưng lúc này lại có một cảm giác nôn nao từ trong bụng dâng lên, không thể kiểm soát được nữa, cô vội vàng chạy ra bên ngoài, cúi xuống bắt đầu nôn mửa.
Tim Quý Chiêu suýt nữa dừng lại vì sợ, vội vàng bước tới, tay phải đỡ trán Triệu Hướng Vãn, tay trái vỗ nhẹ vào lưng cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chu Như Lan và Chu Phi Bằng cũng vội vàng chạy theo, sắc mặt lo lắng nhìn Triệu Hướng Vãn đang khom lưng nôn mửa.
Còn chưa ăn tối, đồ ăn trưa đã được tiêu hóa hết, lúc này Triệu Hướng Vãn nôn ra chỉ còn mấy ngụm nước chua.
Chờ sau khi nôn xong, Triệu Hướng Vãn thẳng lưng dậy, Quý Chiêu dùng khăn tay lau sạch vết bẩn trên khóe miệng cô.
[Em sao thế? Cảm thấy không khỏe ở đâu?]
Vẻ mặt Quý Chiêu lo lắng, anh nhìn chằm chằm vào biểu cảm trên khuôn mặt Triệu Hướng Vãn, như thể muốn qua ánh mắt cô để nhìn rõ xem cơ thể cô có vấn đề gì ở đâu.
Do nôn mửa nên sắc mặt Triệu Hướng Vãn tái nhợt, đôi mắt toàn là nước mắt sinh lý, hơi thở có hơi gấp gáp.
Lần đầu tiên Chu Như Lan thấy Triệu Hướng Vãn yếu đuối như vậy, cô ấy bất chợt lo lắng, đỡ sau lưng Triệu Hướng Vãn: "Em có sao không? Cảm thấy ổn chứ?"
Chu Như Lan cảm thấy lạ, trong ấn tượng của cô ấy, Triệu Hướng Vãn luôn mạnh mẽ, dũng cảm, không sợ gì cả, chưa bao giờ để lộ sự yếu đuối trước mặt người khác. Chỉ là một vụ tai nạn giao thông thôi, dù t.h.i t.h.ể có hơi kinh dị, nhưng không đến mức khiến Triệu Hướng Vãn sợ đến mức phải nôn mửa như vậy.
Chu Phi Bằng thì như có gì đó suy nghĩ, nhìn khuôn mặt Triệu Hướng Vãn, anh ta nhìn xuống bụng cô, dừng lại một lúc, vuốt vuốt đầu: "Hướng Vãn, em đến bệnh viện kiểm tra đi, có thể không phải chuyện nghiêm trọng?"
Quý Chiêu đột ngột quay đầu, nhìn Chu Phi Bằng.
Trong mắt anh, hiện lên đầy sự nghi ngờ, như muốn nói: Không phải chuyện nghiêm trọng? Là cái gì?
Chu Phi Bằng và Quý Chiêu làm việc cùng nhau nhiều năm, đã có sự ăn ý, dù Quý Chiêu không nói gì, anh ta vẫn có thể đoán được Quý Chiêu đang lo lắng điều gì, vì vậy anh ta an ủi: "Lúc Minh Ngọc mang thai, cũng hay nôn, trong sách bảo đó là triệu chứng nghén, là hiện tượng bình thường. Hai người cũng kết hôn đã hơn nửa năm rồi, có thể là..."
Quý Chiêu vừa nghe vậy thì đôi mắt anh lập tức sáng lên.
Như ánh sao trên bầu trời, lóe lên, rực rỡ, tràn đầy hy vọng và vui sướng.
Triệu Hướng Vãn im lặng không nói gì.
Kể từ khi giúp cảnh sát ở thành phố Châu phá án vụ g.i.ế.c người của Tiền Diễm Diễm, thời gian qua cô đã phải đi khắp nơi, giúp điều tra những vụ án lớn, vụ án chưa giải quyết, không có thời gian chú ý đến tình trạng sức khỏe của bản thân. Tính ra, đã hai tháng rồi cô không có kỳ kinh nguyệt, có lẽ... đúng là đứa bé đang đến.
Hôm qua, Miêu Huệ còn gọi điện cho cô, đề nghị điều cô vào sở cảnh sát tỉnh, thành lập một đội điều tra đặc biệt, điều kiện là nâng cấp quân hàm ba cấp, cô và Quý Chiêu sẽ có đãi ngộ cấp trưởng phòng, thành viên trong nhóm sẽ do cô tuyển chọn.
Đội điều tra đặc biệt, có nghĩa là trách nhiệm nặng nề hơn, những vụ án phức tạp hơn.