Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 1155: Rốt Cuộc Là Tai Nạn, Hay Là Sự Sắp Đặt Có Chủ Ý?





Hứa Tung Lĩnh nhìn Chúc Khang, trong mắt mang theo vẻ khích lệ: “Nói thử xem.”

Chúc Khang đi lên bục, chỉ vào bức ảnh trên màn hình rồi nói: “Mọi người nhìn xem, nếu như không có chiếc xe mô tô này lướt qua bên người thì Bành Tiền Trạch cũng sẽ không vì né tránh mà va vào mấy cây tre cao kia, chậu hoa cũng không rơi trúng, anh ấy cũng sẽ không bị té ngã.”

Chu Phi Bằng tiếp lời: “Nếu anh ấy không ngã xuống thì chiếc xe tải nhỏ kia cũng không cán qua, anh ấy cũng sẽ không chết!”

Chúc Khang nói tiếp: “Tôi biết loại tre đó, chúng dựa vào tường nhưng nếu đổ một cái thì những cái còn lại cũng sẽ đổ xuống theo, lăn ra khắp nơi. Tai nạn xảy ra quá nhanh, chắc tài xế xe tải cũng không kịp nhìn rõ tình hình, ánh mắt chỉ nhìn chăm chăm vào mấy cây tre nên không chú ý đến có người ngã xuống đất.”

Chu Phi Bằng lắc đầu: “Tài xế xe tải đó cũng thật xui xẻo, phải chịu trách nhiệm hoàn toàn. Mặc dù người lái chiếc xe mô tô kia là kẻ đầu têu nhưng cũng vì chỉ chạy sát qua bên người, hơn nữa cũng không bắt được tại chỗ nên không bị trừng phạt.”

Chu Như Lan cũng bày tỏ ý kiến: “Vụ tai nạn của Hoàng Cự cũng là do người lái mô tô cướp ví da, ví da mắc vào cánh tay nên mới khiến anh ấy lao ra đường lớn.”

Một mạng sống cứ thế biến mất.

Dựa theo thứ tự thời gian, Bành Tiền Trạch, Hoàng Cự, Thích Uyển Quyên, ba mạng người đều tử vong do tai nạn giao thông.

Trong mỗi một vụ tai nạn đều có bóng dáng của một người lái xe mô tô.

Rốt cuộc là tai nạn, hay là sự sắp đặt có chủ ý?

Nếu như là tai nạn thì chuyện này cũng quá trùng hợp!

Nếu như Bành Tiền Trạch không đi vào con hẻm thời điểm đó, nếu như anh ấy ngã xuống đất mà chiếc xe tải nhỏ kia không chạy tới.

Nếu như trưa đó Hoàng Cự không ra khỏi bệnh viện, nếu như người phụ nữ cầm ví da không ra khỏi ngân hàng, nếu như Hoàng Cự lao ra đường mà taxi kịp tránh.

Nếu như chủ xe BMW chạy chậm một chút, phanh xe tốt hơn một chút, nếu như hai mẹ con Thích Uyển Quyên đi nhanh thêm một bước, hoặc đi chậm hơn một bước…

Thì tất cả những tai nạn đó đều sẽ không xảy ra.

Nếu như là sắp đặt có chủ ý thì quá đáng sợ.

Mỗi bước đều chính xác đến từng giây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Mỗi một yếu tố bất ngờ đều được sắp xếp một cách hoàn hảo.

Tất cả mọi thứ đều được một tay người lái xe mô tô thúc đẩy xảy ra.

Mà cuối cùng tài xế gây tai nạn lại trở thành con dê thế tội.

Mọi người trong tổ hành động đặc biệt đều nín thở.

Nếu như là tai nạn thì không khỏi quá trùng hợp.

Một chuyện là ngẫu nhiên, hai chuyện là ý trời, vậy ba chuyện thì sao? Đây đâu phải là tai nạn? Đây rõ ràng là một g.i.ế.c người có kế hoạch, có tổ chức, là một vụ mưu sát cực kỳ tỉ mỉ!

Nghe đến đây, Triệu Hướng Vãn đứng dậy, nhìn về phía Hứa Tung Lĩnh đang đứng trên bục: “Cục trưởng Hứa, ý thầy là, ba vụ tai nạn giao thông này sẽ hợp lại để tổ hành động đặc biệt điều tra sao ạ?”

Hứa Tung Lĩnh tán thưởng gật đầu: “Đúng vậy! Mọi người đã thảo luận nội bộ rồi, ba vụ tai nạn này có liên quan chặt chẽ, phương pháp giống nhau, rất có thể là do một nhóm người thực hiện hành động mưu sát. Mặc dù hiện tại đã tìm thấy một người lái xe mô tô, nhưng manh mối cũng không nhiều, độ khó vụ án này lớn nên giao cho tổ của em điều tra, thế nào?”

Hứa Tung Lĩnh có tư tâm.

Triệu Hướng Vãn vừa mới mang thai, không thích hợp chạy đi chạy lại khắp nơi, thế nên công việc đầu tiên sau khi nhậm chức sẽ hoàn thành bên trong thành phố.

Triệu Hướng Vãn đứng nghiêm, lớn tiếng nói: “Rõ!”

Buổi họp kết thúc.

Miêu Huệ mỉm cười nói: “Hướng Vãn, cháu không cần cảm thấy áp lực, đội giao thông và cả đội hình sự sẽ cố hết sức phối hợp với công việc của mọi người, cháu cứ từ từ điều tra thôi. Tình hình hiện giờ của cháu khá đặc biệt, cơ thể vẫn là quan trọng nhất.”

Hứa Tung Lĩnh cũng ôn hòa nhìn Triệu Hướng Vãn: “Đúng, em cứ từ từ điều tra thôi, không vội. Bình thường em cứ ngồi trong phòng làm việc nghỉ ngơi là được rồi, để nhóm Tiểu Chu chạy đi lo các công việc bên ngoài, lúc nào cần vẽ tranh thì nhờ Quý Chiêu, khi nào cần thẩm vấn thì sẽ nhờ đến em, tóm lại tôi chỉ muốn nói một câu thôi, đừng để bản thân vất vả.”

Nhìn hai vị tiền bối lo lắng cho mình, trong lòng Triệu Hướng Vãn cảm thấy vô cùng ấm áp.

Trong công việc, gặp được những lãnh đạo quan tâm, yêu mến mình như thế, đây thật sự là may mắn của cô.

Lãnh đạo nói không vội, cứ từ từ điều tra, nhưng Triệu Hướng Vãn lại có một cảm giác gấp gáp vô hình.

Nhân viên Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm, bác sĩ bệnh viện nhi, và phóng viên của "Tạp chí Pháp lý", ba người này lần lượt gặp tai nạn giao thông vào các tháng 8, 9 và 10. Nếu đặt ba danh tính của những người c.h.ế.t này cạnh nhau, người ta sẽ dễ dàng nghi ngờ rằng: Có một đôi tay vô hình đang cố gắng che giấu điều gì đó.