Có phải các nạn nhân này đã phát hiện ra điều gì đó không?
Bành Tiền Trạch làm công việc kiểm tra thực phẩm và dược phẩm tại Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm, có thể sự việc này liên quan đến chất lượng dược phẩm hoặc thực phẩm.
Xét đến việc bác sĩ làm việc tại bệnh viện Nhi Đồng, những dược phẩm và thực phẩm này có thể ảnh hưởng đến nhóm đối tượng chủ yếu là trẻ em.
Và tất cả những thứ này đều bị phóng viên biết được, cũng bắt đầu tiến hành điều tra, báo cáo lại.
Nếu không phải Triệu Hướng Vãn phát hiện sự mờ ám của người lái xe mô tô, và nếu không có sự hiện diện của mô tô trong cả ba vụ tai nạn này, vậy thì chắc chắn sẽ chẳng ai để ý đến mối liên hệ giữa ba người bọn họ.
Tất cả chỉ là tai nạn.
Thủ đoạn của đôi tay này quá tài tình!
Sau khi tiễn một vài lãnh đạo, nhóm hành động đặc biệt tiếp tục cuộc họp nội bộ.
Khi chỉ có các thành viên nội bộ, có thể thấy rõ thái độ của Chu Phi Bằng trở nên linh hoạt hơn. Tay anh ta gõ gõ trên bàn họp, ánh mắt nhìn quanh bàn làm việc, sau đó mở tủ hồ sơ, máy quay, tivi, tỏ ra rất tò mò với môi trường làm việc lạ lẫm này.
Hiện giờ chỉ có năm thành viên của tổ hành động đặc biệt, đều là người mình.
Miêu Huệ đã đồng ý với Triệu Hướng Vãn, các thành viên nòng cốt của tổ hành động đặc biệt này sẽ do cô lựa chọn, thế là Triệu Hướng Vãn lập tức lựa chọn Chu Phi Bằng, Chúc Khang, và cả Chu Như Lan, họ đều là những cộng sự thân thiết của cô trong tổ trọng án, bên cạnh đó còn cô và cả Quý Chiêu, năm người hành động nhanh nhẹn, hiệu quả làm việc sẽ cao hơn.
Cái gọi là tổ hành động đặc biệt chính là chỉ khi gặp phải một vụ án đặc biệt, cần sự hỗ trợ của nhiều bên, và sử dụng các kênh đặc biệt để hoàn thành việc điều tra và thu thập chứng cứ.
Giống như ba vụ tai nạn giao thông trước mắt này, trông thì có vẻ chỉ là tai nạn ngoài ý muốn, nhưng thật ra đây lại là một âm mưu g.i.ế.c người được sắp xếp cẩn thận.
Ngụy trang một vụ g.i.ế.c người thành một vụ tai nạn giao thông ngoài ý muốn, đây chính là một lời khiêu khích cũng như xem thường hệ thống công an.
Nhất định phải diệt cỏ tận gốc!
Sở tỉnh cũng đặc biệt chú ý đến vụ án này, vậy nên giao vụ án này cho Triệu Hướng Vãn, đây cũng là vụ án đầu tiên của tổ hành động đặc biệt, vậy nên phải hoàn thành vụ án thật hoàn hảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Triệu Hướng Vãn đứng lên bục cao, cầm lấy một cây bút lông màu đen, viết tên ba người lên chiếc bảng trắng.
Tạp chí Pháp Lý: Thích Uyển Quyên.
Cục quản lý Thực phẩm và Dược phẩm: Bành Tiền Trạch.
Bệnh viện Nhi Đồng: Hoàng Cự.
Lưng Triệu Hướng Vãn thẳng tắp, mặt mày nghiêm túc, thái độ lạnh lùng, ánh mắt lướt qua mỗi một thành viên của đội điều tra đặc biệt đang ngồi quanh bàn họp.
“Có lẽ ba người này có liên quan đến nhau, hoặc không có liên quan gì, nhưng chắc chắn sau lưng bọn họ có một tổ chức sát thủ đang âm mưu mọi chuyện. Bây giờ, chúng ta sẽ lấy người lái mô tô làm điểm đột phá. bắt lấy tổ chức sát thủ này.”
Chu Phi Bằng giơ tay: “Chúng ta có nên tiến hành điều tra danh tính của các nạn nhân không?”
Triệu Hướng Vãn gật đầu chắc chắn: “Chúng ta sẽ chia nhau hành động. Tôi và Quý Chiêu sẽ đến cục điều tra thành phố, gặp người lái chiếc mô tô đó. Ba người các anh tự phân công với nhau, tiến hành điều tra mối quan hệ xã hội của các nạn nhân.”
Tổ điều tra đặc biệt bắt đầu hành động.
Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu đi tới cục cảnh sát thành phố, gặp gỡ một người có vẻ rất kiêu căng, phách lối, Cẩu Trường An.
Cấu Trường An năm nay hai mươi bốn tuổi, mái tóc nhuộm vàng sáng, anh ta lười biếng ngồi trên ghế, dáng vẻ vênh váo, đôi chân bắt chéo, mũi chân đưa qua đưa lại.
“Đồng chí cảnh sát, tôi cũng đã nói rất rõ ràng rồi, chuyện tông c.h.ế.t người này không liên quan gì tới tôi cả, tôi cùng lắm chỉ phạm tội chạy quá tốc độ thôi. Ai bảo tài xế lái chiếc BMW đó lái nhanh như thế, thấy đèn đỏ cũng không thèm giảm tốc độ. Tôi nói với các người, bây giờ tài xế lái mấy chiếc xe sang đó rất giàu, cứ bảo tên đó bồi thường đi!”
Triệu Hướng Vãn theo dõi mọi nhất cử nhất động của anh ta, đột nhiên đặt câu hỏi: “Thế anh có biết vì sao cảnh sát lại đến tìm anh không?”
Lúc này Cấu Trường An mới đưa mắt nhìn thẳng Triệu Hướng Vãn, lông mày nhướng lên: “Tại sao?”
[Ông đây làm việc luôn cẩn thận, chắc chắn không để lộ sơ hở.]
[Lần trước lúc mình cản tên lãnh đạo kia trong con ngõ nhỏ kia hoàn toàn không ai để ý đến. Lần này kỳ lạ thật đấy, cảnh sát hình sự còn đích thân tìm đến tận nơi!]
Vậy thì vụ án của Bành Tiền Trạch cũng là do Cẩu Trường An làm.
Tim Cẩu Trường An bắt đầu đập mạnh như đánh trống, vì để che giấu cảm giác chột dạ, anh ta bắt đầu lớn tiếng: “Này, nếu cô thích nói, vậy thì tôi nói với cô, tôi không phải tội phạm, các người cũng không thể cứ nhốt tôi ở đồn cảnh sát như thế này, các người mau thả tôi ra! Nếu không tôi sẽ tìm phóng viên lên bài, nói rằng cảnh sát các người tra tấn tôi!”