Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ nghiêm trị.
Mấy chữ lớn được viết trên vách tường trong phòng thẩm vấn đột nhiên khiến Phùng Lương Khang cảm thấy có hy vọng.
Phòng tuyến tâm lý hoàn toàn sụp đổ, Phùng Lương Khang vì muốn tránh án tử hình, đã liều mạng phân tích toàn bộ hành vi của mình.
Ruisen là người thế nào? Liên hệ ra sao? Đã đưa bao nhiêu tiền? Đã gặp mặt bao nhiêu lần?
Những manh mối mà trước đó đội của Triệu Hướng Vãn phải mất hơn một tháng tìm kiếm mà không có bất kỳ dấu hiệu nào, cuối cùng đã có bước đột phá quan trọng!
Trong khi khai ra một loạt hành vi phạm tội, Phùng Lương Khang còn tiết lộ thêm một chuỗi quan chức chính phủ liên quan đến mình.
Cục Công Thương, Cục Y Tế, Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm, Tòa soạn báo...
Người cần bắt quá nhiều, Chúc Khang viết đến mức tay tê mỏi.
Chu Phi Bằng đứng bên cạnh lắng nghe, trong lòng vừa phấn khởi vừa thắc mắc.
Phấn khởi vì một vụ án lớn đã được phá giải như vậy.
Thắc mắc là, rốt cuộc Triệu Hướng Vãn rốt cuộc làm thế nào để phán đoán Ruisen là sát thủ từ nước ngoài, và làm thế nào khiến Phùng Lương Khang tin rằng Ruisen đã bị bắt giữ?
Bức ảnh là do Quý Chiêu vẽ, sống động như thật, điểm này Chu Phi Bằng không cảm thấy nghi ngờ gì. Nhưng đoạn ghi âm đó là thế nào? Trước đó Triệu Hướng Vãn đâu có chuẩn bị đoạn ghi âm này?
Đến khi buổi thẩm vấn kết thúc, Phùng Lương Khang ngoan ngoãn ký tên vào biên bản lời khai và lăn dấu vân tay.
Chu Phi Bằng bước ra khỏi phòng thẩm vấn, còn đang đứng ở hành lang thì liền giữ chặt Triệu Hướng Vãn hỏi: "Đội trưởng, máy ghi âm này là thế nào?"
Triệu Hướng Vãn bấm nút phát trên máy ghi âm.
Trong máy, chỉ lặp đi lặp lại một câu: "Đúng vậy, tôi đã gặp ngài Phùng ở khách sạn..."
"Phụt" một tiếng, Chu Phi Bằng ngạc nhiên đến há hốc miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Cái này của em là...?"
Triệu Hướng Vãn biết anh ta muốn hỏi gì, nói: "Yên tâm, nếu Phùng Lương Khang không nhảy dựng lên, tôi cũng sẽ nhân cơ hội tắt máy."
Nhưng nhiều nghi ngờ của Chu Phi Bằng vẫn chưa được hóa giải: "Sao em biết được chuyện người dẫn mối ở nước ngoài? Còn biết bọn họ gặp nhau ở khách sạn nữa? Rõ ràng Phùng Lương Khang đâu có nói gì!"
Triệu Hướng Vãn vô cùng bình tĩnh trả lời: "Nếu trong nước không tìm được người, vậy thì khả năng cao là ở nước ngoài. Tôi chỉ hỏi thử, anh có chú ý thấy biểu cảm thay đổi trên mặt Phùng Lương Khang không?"
Chu Phi Bằng mở cuốn sổ ghi chú của mình, liên tục gật đầu: "Đúng vậy, lúc em bắt đầu nói chuyện về tên tuổi, công ty, khiến anh ts thả lỏng cảnh giác, cũng thử nghiệm được phản ứng cơ bản. Đến khi em bất ngờ hỏi anh ta về việc liên hệ với người dẫn mối thế nào, Phùng Lương Khang vô thức ho một tiếng. Sau đó, em lại nói tổ chức sát thủ này không ở trong nước, lông mày bên phải của anh ta bắt đầu động đậy, cơ mặt xung quanh mắt co giật. Điều này có nghĩa là anh ta đang căng thẳng, đúng không?"
Triệu Hướng Vãn gật đầu khen ngợi: "Đúng vậy."
Chu Phi Bằng vỗ đùi một cái: "Đỉnh thật! Đầu óc của em sao mà nhanh nhạy đến thế? Chỉ hai câu hỏi, vậy mà em đã xác định được Phùng Lương Khang có tiếp xúc với người dẫn mối, còn suy đoán ra người đó ở nước ngoài."
Triệu Hướng Vãn nói: "Trước đó, bên cạnh Phùng Lương Khang không hề có vụ tai nạn xe nào đáng ngờ, điều này chứng tỏ đây là lần hợp tác đầu tiên giữa anh ta và người dẫn mối. Trước đây công ty sữa Lương Nhi Khang chưa từng bị lộ có liên hệ với thế giới ngầm. Vậy thì anh ta tìm được một nhóm chuyên dàn dựng tai nạn để thực hiện nhiệm vụ ám sát từ đâu?"
Mắt Chu Phi Bằng sáng lên: "Đi nước ngoài, tình cờ gặp?"
Triệu Hướng Vãn liếc nhìn anh ta một cái: "Ra nước ngoài thì ở đâu? Tình cờ gặp ở đâu?"
Chu Phi Bằng phản ứng rất nhanh: "Khách sạn."
Triệu Hướng Vãn chỉ vào chiếc máy ghi âm trong tay anh: "Đúng vậy, nên vừa nãy tôi đi ra ngoài, nhờ đồng nghiệp thu âm một đoạn. Binh bất yếm trá* mà."
*Binh bất yếm trá: Ý nói trong chiến thuật không ngại dùng mưu mẹo để giành chiến thắng.
Trong lòng Chu Phi Bằng, sự kính nể đối với Triệu Hướng Vãn dâng lên như sóng cuộn trào, không dứt.
Bây giờ nghe thì có vẻ dễ dàng, nhưng để phán đoán chính xác, từng bước dẫn dắt, khiến Phùng Lương Khang ngoan ngoãn nói ra sự thật, bên cạnh đó còn không được phép mắc một sai lầm nào.
Dù lúc này Chu Phi Bằng đã biết đáp án, nhưng nếu bảo anh ta chủ trì cả quá trình thẩm vấn, vậy thì chắc chắn không thể có được sự quyết đoán và bình tĩnh như Triệu Hướng Vãn.
Nghĩ tới đây, Chu Phi Bằng không giấu được sự ngưỡng mộ, lập tức bắt đầu tâng bốc: "Đội trưởng, ban nãy khi em hỏi cung, khí thế của em thực sự quá đỉnh! Phùng Lương Khang thua toàn tập, cuối cùng cũng chịu nói thật..."
Triệu Hướng Vãn ngắt lời những lời khen tiếp theo của Chu Phi Bằng: "Tiếp theo cần làm gì, chắc hẳn anh biết rồi đúng không?"