Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 121: Có Một Số Việc Nói Dễ Hơn Làm





Tim Triệu Thanh Vân đột nhiên đập nhanh hơn, không để ý đến lòng tự trọng hay mặt mũi nữa, nhỏ giọng nói với Ngụy Mỹ Hoa: "Mỹ Hoa, đúng là chúng ta sinh ra nó nhưng nó chưa được một tháng chúng ta đã bỏ con bé lại là thật. Con bé oán giận chúng ta cũng rất bình thường. Có oán giận mới là chuyện tốt, không phải điều này nói rõ nó vẫn còn kỳ vọng vào chúng ta sao? Em đối tốt với con bé chút, nói năng nhẹ nhàng, chân thành với nó, thì tự nhiên nó sẽ gần gũi với chúng ta hơn, đúng không?"

Ngụy Mỹ Hoa suy nghĩ đôi chút.

Triệu Thanh Vân rèn sắt khi còn nóng: "Em xem xem, bây giờ chúng ta muốn cầu cạnh con bé mà con bé còn có khả năng giúp. Chúng ta tất nhiên phải hạ thấp mình, tạo quan hệ với con bé. Trước đây khi em đi thăm lãnh đạo với anh, chẳng phải lúc nào cũng phải nhẫn nhịn, lựa ý hùa theo, nịnh nọt sao? Em cứ xem con bé như là một cấp trên cần phải xây dựng mối quan hệ, có phải mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn không?"

Ngụy Mỹ Hoa không tình nguyện quay đầu đi: "Vừa nãy tôi làm nó tức giận, giờ lại phải đi nhờ vả sao? Dù sao tôi cũng là mẹ ruột của nó! Tôi không mở miệng được."

Triệu Thanh Vân nói: "Mỹ Hoa, coi như anh xin em, vì anh... em có thể nhịn một chút được không? Triệu Hướng Vãn học đại học Công an, mới năm thứ nhất mà có thể đi thực tập ở tổ trọng án, điều này chứng minh cái gì? Nói rõ con bé có thực lực, là một nhân tài điều tra. Chúng ta có người nhà mà không cầu, chẳng lẽ còn muốn đi cầu người ngoài không biết rõ ngọn ngành sao?"

Ngụy Mỹ Hoa vẫn không muốn như cũ.

Triệu Thanh Vân có hơi gấp gáp, ông hận không thể mở đầu của Ngụy Mỹ Hoa ra nhét suy nghĩ của mình vào đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Hiện tại anh đang rất bị động, rõ ràng anh không phải người g.i.ế.c người nhưng lại trở thành nghi phạm duy nhất. Nếu như cảnh sát lơ là không điều tra kỹ có thể sẽ phải trải qua nửa đời còn lại trong tù. Nếu anh ngồi tù, ngay cả khi chúng ta ly hôn, em cũng không được lợi gì, mà Thừa Tổ cũng sẽ bị liên lụy. Bây giờ, người duy nhất có thể giúp chúng ta điều tra vụ án chính là Triệu Hướng Vãn. Em là mẹ ruột của con bé, có gì mà không nói được? Chỉ cần con bé chịu giúp, chắc chắn có thể khiến Hứa Mặt Đen dành nhiều công sức hơn để điều tra."

Ngụy Mỹ Hoa nghe thấy điều này cũng thấy hợp lý. Bà ta từng nghĩ đến chuyện ly hôn, nhưng giờ cả hai giống như châu chấu đứng trên một sợi dây, không ai có thể chạy thoát. Bà ta có thể làm trưởng phòng ở nhà máy Cơ khí Xây dựng, nhàn nhã chơi mạt chược, chẳng phải nhờ có Triệu Thanh Vân chống lưng sao? Nếu ông ngã xuống, e rằng bà ta sẽ không thể sống những ngày tháng sung túc như hiện tại.

Nghĩ tới đây, Ngụy Mỹ Hoa cắn răng nói: "Được, tôi đi nhờ vả nó!"

Có một số việc nói dễ hơn làm.

Dù Ngụy Mỹ Hoa đã quyết định mở miệng nhờ Triệu Hướng Vãn giúp điều tra vụ án, rửa oan cho Triệu Thanh Vân, nhưng vừa rồi bà ta còn hừng hực khí thế mắng cô trở mặt vô tình, giờ lại phải hạ mình nói lời mềm mỏng, Ngụy Mỹ Hoa cảm thấy mặt mình như nóng bừng lên.

Triệu Thanh Vân khi mới bắt đầu, Ngụy Mỹ Hoa cũng từng theo ông đi biếu quà, nhờ vả người khác, lời khéo léo bà ta biết nói, nịnh hót bà ta cũng làm được. Nhưng sau này, khi Triệu Thanh Vân dần dần thăng tiến, mọi người đều đến nhà biếu quà, trước mặt và sau lưng Ngụy Mỹ Hoa chỉ toàn nghe những lời dễ chịu khiến bà ta gần như quên mất cách hạ mình.

Bối rối hết lần này đến lần khác, Ngụy Mỹ Hoa ra khỏi phòng thẩm vấn, bà ta cứ đi đi lại lại trên hành lang trước cửa đội trọng án.

Trong phòng, Hứa Tung Lĩnh đang họp với các thành viên trong đội.

"Từ những gì chúng ta có đến bây giờ, Triệu Thanh Vân là nghi phạm duy nhất, nhưng động cơ g.i.ế.c người của ông ta chưa rõ. Ông ta chỉ thừa nhận có quan hệ nam nữ không chính đáng với Ông Bình Phương suốt một thời gian dài, tối ngày 11 đã ở trong khách sạn với cô ấy ba tiếng, nhưng phủ nhận việc g.i.ế.c người.”