Bây giờ là bảy giờ hai mươi phút, thứ sáu.
Hôm nay Triệu Hướng Vãn không có lớp, lát nữa Hứa Tung Lĩnh sẽ tới đón cô đến cục cảnh sát thành phố để thực tập.
Vụ án tài xế cướp của g.i.ế.c người đã được giải quyết xong, đội trinh sát vốn tương đối yên tĩnh, nhưng bởi vì Triệu Hướng Vãn nên mọi người đều có chung một mối thù, ai nấy đều bận rộn tìm điểm yếu của Từ Tuấn Tài. Chiều hôm qua, Hà Minh Ngọc cẩn thận tìm ra một vụ án có liên quan tới Từ Tuấn Tài trong phòng lưu trữ hồ sơ, vừa khéo hôm nay cô sang xem thử một chút, tiện thể thảo luận xem nên giải quyết thế nào.
Triệu Hướng Vãn vừa vào phòng làm việc, Hà Minh Ngọc đã nhanh chân tới tiếp đón: “Hướng Vãn, em đến xem này, vụ án này kỳ lạ thật đấy.”
Cô mở hồ sơ vụ án ra xem, đây là một vụ án đầu độc vẫn chưa được giải quyết, bởi vì cô gái bị đầu độc đã từng là người tình của Từ Tuấn Tài, vậy nên cả Từ Tuấn Tài và Chu Kinh Dung đều đã bị điều tra.
Năm 1983, Tần Nguyệt Ảnh là sinh viên năm cuối của trường Cao đẳng Xây Dựng Đô Thị Hồ Nam. Cô ấy quen biết Từ Tuấn Tài trong giai đoạn thực tập, hai người nhanh chóng rơi vào bể tình.
Mùa xuân năm 1984, Tần Nguyệt Ảnh đang bận rộn làm đồ án tốt nghiệp trong phòng vẽ thì đột nhiên cảm giác đầu óc choáng váng, hoa mắt, cả người tê cứng. Nghĩ đến việc kỳ sinh lý của mình mãi vẫn chưa có, cô ấy cho rằng mình đang mang thai, Tần Nguyệt Ảnh mừng rỡ như điên, muốn lập tức báo tin tốt này cho Từ Tuấn Tài.
Từ Tuấn Tài và Chu Kinh Dung kết hôn đã mười năm, nhưng mãi vẫn chưa có con, điều này khiến Từ Tuấn Tài rất sốt ruột. Ông ta và Mai Tâm Tuệ kết hôn mới hai tháng, Mai Tâm Tuệ đã mang thai một cậu con trai, điều nói chứng minh cơ thể ông ta không có vấn đề gì, thế là ông ta vừa an ủi Chu Kinh Dung, vừa ra ngoài tìm người tình. Ông ta tìm kiếm suốt bốn, năm năm nhưng chẳng người nào mang thai khiến ông ta cảm thấy buồn rầu. Bây giờ nghe nói Tần Nguyệt Ảnh mang thai đã hai tháng, ông ta vội vàng đưa cô ấy đến bệnh viện kiểm tra thử.
Kết quả kiểm tra HCG vừa có, Tần Nguyệt Ảnh vội vàng hỏi bác sĩ: “Là mang thai sao?”
Bác sĩ liếc mắt nhìn kết quả kiểm tra, lắc đầu một cái: “Từ kết quả kiểm tra cho thấy, cô không có thai.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tần Nguyệt Ảnh sửng sốt: “Không thể nào, kỳ kinh nguyệt của tôi đã không tới suốt hai tháng qua.”
Bác sĩ nói: “Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến việc kỳ kinh nguyệt không đến đều, không nhất thiết là phải mang thai.”
Bác sĩ ngẩng đầu nhìn Tần Nguyệt Ảnh, nhìn thấy sắc mặt cô ấy vàng vọt, khẽ nhíu mày: “Hay là cô đi lấy m.á.u làm xét nghiệm những bệnh khác thử xem?”
Tần Nguyệt Ảnh nghe thấy mình không có thai, cảm thấy chán nản, nào còn tâm trạng làm những kiểm tra khác nữa, thế là cô ấy từ chối bác sĩ, ôm mặt chạy như bay ra khỏi bệnh viện. Từ Tuấn Tài đuổi theo, không ngừng an ủi cô ta, thế nhưng Tần Nguyệt Ảnh vẫn không ngừng rơi nước mắt.
Đến buổi chiều, Tần Nguyệt Ảnh đột nhiên ngất xỉu, được đưa đến bệnh viện.
Ba mẹ Tần Nguyệt Ảnh cũng vội vàng chạy tới, nhìn thấy sắc mặt con gái vàng vọt, tứ chi co giật, không ngừng nôn mửa, hai ông bà bị dọa tới hồn siêu phách tán. Đến khi có kết quả kiểm tra, cô ta bị trúng độc!
Nồng độ kim loại thallium trong cơ thể đã vượt quá mức cho phép một cách trầm trọng, cho dù bây giờ có dùng thuốc xanh Prussian, Natri Thiosulfat và các loại thuốc khác để thúc đẩy quá trình bài tiết muối thallium, nhưng bởi vì đã bỏ lỡ thời gian chữa trị tốt nhất, thế nên vẫn xuất hiện tình trạng các bắp thịt co rút lại, gan và thận đều bị tổn thương. Một người con gái trẻ tuổi, tốt bụng như vậy, cứ như thế trở thành một bệnh nhân ngày ngày nằm trên giường bệnh, gần như tàn tật.
Ba mẹ của Tần Nguyệt Ảnh báo án, trường họ cũng rất coi trọng vụ này, kiểm tra từng vật phẩm bên trong ký túc xá của Tần Nguyệt Ảnh, vô cùng nghi ngờ đã có ai bỏ độc vào trong ly nước của cô ấy, nhưng ở phòng vẽ và ký túc xá đều không tìm thấy ly nước của Tần Nguyệt Ảnh.
Đó là một ly nước tinh xảo được Từ Tuấn Tài mua về từ nước ngoài, ly nước có màu hồng, tràn đầy cảm giác thiếu nữ.
Vô tình uống, hay là có người đầu độc đây?
Ba mẹ của Tần Nguyệt Ảnh là giáo viên ở một trường trung học nào đó ở thành phố Tinh, hai người họ chỉ có một người con gái duy nhất là Tần Nguyệt Ảnh, vậy nên cô ấy lớn lên trong tình yêu thương. Tưởng rằng sau khi tốt nghiệp, cô ấy có thể đi làm, kết hôn rồi sinh con, cuộc sống hạnh phúc, nào ngờ một cô gái tốt đẹp như thế lại trúng độc nằm một chỗ như vậy. Nếu không phải Tần Nguyệt Ảnh vẫn còn thở, cần phải có người chăm sóc, nếu không e rằng bọn họ cũng không còn dũng khí để sống tiếp nữa.