Triệu Hướng Vãn cụp mắt xuống, dịu giọng, bộc lộ chút ngây thơ như một cô bé, mỉm cười nói: “Tôi có một bí mật, muốn đổi lấy một bí mật của anh, được không?”
Hùng Thành Phong có chút hứng thú, hơi ngả người về phía trước.
[Con nhóc này chẳng hiểu gì, cũng có thể làm cảnh sát sao? Cảnh sát bây giờ đúng là ai cũng nhận vào đội. Còn đòi đổi bí mật? Cô ta nghĩ đây là trò chơi à.]
Triệu Hướng Vãn không để ý đến sự im lặng của hắn ta, tiếp tục nói: “Trong quá trình điều tra vụ mất tích của Trạm Hiểu Lan, tôi đã tìm hiểu rất kỹ về quá khứ của cô ấy từ dì Trạm Bình. Anh có biết không? Hiểu Lan từng bị lừa, sau đó đã mang thai. Đứa trẻ đó, chắc là của anh nhỉ?”
Mặt Hùng Thành Phong giật giật, mắt hắn ta lập tức đỏ bừng lên.
[Chết tiệt, đứa con đó là giống nòi duy nhất của mình, vậy mà cô ta lại dám phá nó! Thân thể mình khỏe mạnh, cường tráng, lên giường với hơn hai mươi người phụ nữ, mà chẳng ai mang thai. Ban đầu mình nghĩ chắc là mấy cô ả đó đã uống thuốc tránh thai, nhưng sau khi cha mình chết, mẹ mình đã khóc lóc van xin mình phải sinh con, nên mình đã quyết định lấy vợ. Mình cưới một cô gái trẻ ở quê, sống với nhau nửa năm mà chẳng có mống nào! Mình lại tìm đến một góa phụ đã sinh hai con trai, nhưng vẫn không có!
Mẹ mình thấy không ổn, khóc lóc cầu xin mình đừng để nhà họ Hùng tuyệt tự. Hết cách, mình đành đến bệnh viện lớn trong tỉnh kiểm tra, c.h.ế.t tiệt, bị yếu tinh trùng bẩm sinh! Khó có khả năng làm phụ nữ mang thai. Lúc đó mình hối hận… hối đến xanh ruột. Biết thế mình đã cố gắng dỗ Hiểu Lan, để cô ta sinh con rồi mới bỏ cũng được, sao lúc đó còn trẻ mà khờ dại quá!]
Triệu Hướng Vãn nhẹ giọng nói: “Trạm Hiểu Lan có nói với anh rằng đứa trẻ đã bị phá không?”
Hùng Thành Phong bị lời nói của cô cuốn hút hoàn toàn, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt cô, miệng hơi mở ra, rõ ràng đã d.a.o động.
Triệu Hướng Vãn khẽ nheo mắt, che giấu ánh nhìn sắc bén: “Thực ra… đứa trẻ chưa bị phá.”
“Cái gì?!” Hùng Thành Phong bật dậy khỏi ghế.
Tin tức này quá đỗi chấn động, khiến hắn ta chìm trong niềm vui sướng tột độ.
[Mình đã nói mà! Ông trời không tuyệt đường của nhà họ Hùng! Sinh con rồi thì tốt, sinh rồi thì tốt! Mình có con rồi, mình làm cha rồi! Hiểu Lan quả là không tệ, rất tốt.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Diêu Quốc Thành không ngờ rằng Triệu Hướng Vãn lại ngồi xuống trò chuyện thân mật với Hùng Thành Phong như thế. Hơn nữa bí mật này đã thành công khiến Hùng Thành Phong thay đổi thái độ, từ chống đối chuyển sang phấn khích.
Với kinh nghiệm thẩm vấn vô số nghi phạm, Diêu Quốc Thành nhận ra Triệu Hướng Vãn đã nắm quyền kiểm soát, thẩm vấn cuối cùng đã có tiến triển!
Hùng Thành Phong hỏi: “Là con trai hay con gái?”
“Là con trai.”
Cánh mũi Hùng Thành Phong phập phồng, hơi thở gấp gáp, thái độ gấp gáp: “Nó đâu rồi? Nó có giống tao không?”
Hắn càng sốt ruột, Triệu Hướng Vãn càng tỏ ra ung dung.
Triệu Hướng Vãn ngả người ra sau, mỉm cười: “Đây chính là điều tôi muốn đổi bí mật với anh.”
Con người chính là như vậy, luôn tin vào những gì mình mong đợi.
Rõ ràng Trạm Hiểu Lan đã nói với Hùng Thành Phong rằng đứa bé đã bị phá bỏ. Nhưng khi Triệu Hướng Vãn nói cho hắn ta biết rằng đứa bé vẫn còn sống, lòng nhớ con tha thiết khiến Hùng Thành Phong lập tức chọn tin theo cô.
Sau một hồi giằng co, Hùng Thành Phong hỏi Triệu Hướng Vãn: "Cô... cô muốn biết chuyện gì?"
Triệu Hướng Vãn hỏi: "Trạm Hiểu Lan ở đâu?"
Hùng Thành Phong im lặng.
[Thực ra nói cho cô ta biết cũng chẳng sao, để cảnh sát đưa Hiểu Lan đi, cùng lắm mình chỉ bị khép tội bắt cóc, ngồi tù bảy, tám năm rồi ra, vẫn là anh hùng hảo hán. Miễn cảnh sát đừng đào sau vườn thì sẽ không phát hiện ra xác chôn dưới đó, tội danh cũng không nặng. Dù gì thì con trai cũng đã có, nhà họ Hùng có người nối dõi, mẹ già của mình cũng yên lòng, đời này mình cũng mãn nguyện rồi. Không đúng... chưa biết con đàn bà này nói thật hay giả, sao tao lại để cô ta dắt mũi dễ dàng thế chứ?]
"Chỉ cần cảnh sát không đào sau vườn thì sẽ không phát hiện xác chôn dưới đó" khiến trong lòng Triệu Hướng Vãn rùng mình. Gã này thật là kẻ m.á.u lạnh, g.i.ế.c người chôn xác, chỉ cần tìm được sào huyệt của hắn ta là có thể moi ra chứng cứ!
Triệu Hướng Vãn rũ mắt, âm thầm suy tính. Việc cần làm bây giờ là khiến hắn ta tin lời cô nói. Với khả năng đọc suy nghĩ, Triệu Hướng Vãn biết rất rõ phải làm sao để tạo ra một lời nói dối hoàn hảo.