Ngu Sơ Hiểu nắm tay Đàm Học Nho, giọng nói trong trẻo tuyên bố: "Mẹ, con yêu anh ấy. Người nông thôn thì sao? Bố con cũng là người nông thôn, chẳng phải vẫn trở thành kỹ sư sao? Con muốn kết hôn với anh ấy, con tin rằng anh ấy sẽ mang đến hạnh phúc cho con."
Ngụy Thanh Uyển nhìn con gái, im lặng một lúc lâu.
Ngu Sơ Hiểu thấy mẹ hình như không hài lòng với bạn trai của mình, liền chạy đến bên cạnh bà ấy làm nũng, kéo tay bà ấy lắc lắc.
"Mẹ ơi, tình yêu thiêng liêng vĩ đại, không nên bị ảnh hưởng bởi tiền bạc. Dù Học Nho chỉ học hết trung học, nhưng lúc học cấp ba anh ấy học rất giỏi, còn là lớp trưởng môn Văn. Chỉ là gia đình anh ấy nghèo nên không thể tiếp tục học đại học, nếu không với tài năng và cách hành văn của anh, chắc chắn sẽ trở thành một nhà văn xuất sắc."
Đàm Học Nho được Ngu Sơ Hiểu khen có hơi xấu hổ, nhưng không khỏi có thêm chút can đảm, ngẩng đầu thành khẩn nói với Ngụy Thanh Uyển: "Cô ơi, gia đình cháu nghèo, có thể không giúp được gì nhiều. Nhưng cháu sẵn sàng nỗ lực vì Sơ Hiểu, nhất định sẽ làm cho cô ấy hạnh phúc. Xin cô hãy đồng ý cho hai chúng cháu ạ."
Ngụy Thanh Uyển thở dài một hơi, không tiếp tục làm khó Đàm Học Nho nữa, bà ấy mời anh ta ngồi xuống, còn rót rượu gạo nhẹ, tiếp đãi anh bằng những món ăn ngon.
Lần đầu tiên Đàm Học Nho được ăn vịt quay giòn, cơm bát bửu, sườn xào dưa, tôm chiên vàng, tuyệt vời đến mức không thể tưởng tượng nổi, ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Ngụy Thanh Uyển: "Tay nghề của cô thật sự là quá tuyệt vời! Từ nhỏ đến lớn cháu chưa bao giờ ăn được những món ăn ngon như thế này."
Ngụy Thanh Uyển cười cười, gắp thêm nhiều đồ vào bát anh ta: "Thích thì ăn nhiều một chút." Con gái nhà mình từ nhỏ đến lớn được nâng trong lòng bàn tay yêu thương, không ngờ lại yêu một chàng trai nông thôn làm công nhân tạm thời, thật đáng tiếc!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đàm Học Nho cảm thấy lần đầu gặp gỡ mình thể hiện rất tốt, trò chuyện vui vẻ với mẹ vợ tương lai, nghĩ rằng việc kết hôn với Ngu Sơ Hiểu chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, tự tin nói chuyện.
Sau khi ăn xong, Đàm Học Nho một lần nữa đề nghị kết hôn với Ngu Sơ Hiểu, nhưng Ngụy Thanh Uyển đã rõ ràng bày tỏ quan điểm: "Xin lỗi, con gái tôi từ nhỏ đã được nuông chiều, điều kiện bây giờ của cậu quá kém, tôi không yên tâm giao con gái tôi cho cậu. Việc kết hôn này cần phải bàn bạc kỹ hơn."
Đàm Học Nho nghe xong thì rất lo lắng, gần như muốn quỳ xuống trước Ngụy Thanh Uyển: "Cháu thật lòng yêu Sơ Hiểu."
Tính tình Ngụy Thanh Uyển dịu dàng, lời nói cũng nhỏ nhẹ, nhưng một khi bà ấy đã đưa ra quyết định thì không thể thay đổi.
"Tôi tin rằng cậu thật lòng. Tình yêu có thể không quan tâm đến ánh mắt thế tục, nhưng hôn nhân thì không thể. Sơ Hiểu nhà tôi có công việc ổn định, thu nhập khá tốt, lại tốt nghiệp trung cấp, với điều kiện của con bé thì hoàn toàn có thể tìm được một người tốt nghiệp đại học tại nhà máy cơ khí tỉnh. Bố của Sơ Hiểu là người nông thôn, tôi cũng không có ý coi thường người nông thôn, nhưng ông ấy là sinh viên ngành cơ khí của Đại học Kyoto, rất được đơn vị coi trọng, việc nhà ở và chức danh rất nhanh được giải quyết. Nhưng cậu thì sao? Là công nhân tạm thời, thu nhập thấp, không có nhà, chỉ có một trái tim yêu thương, thì là vô dụng."
Lòng tự trọng mong manh của Đàm Học Nho bị đả kích mạnh mẽ, mặt anh ta đỏ bừng: "Cháu còn trẻ, cháu có thể tạo ra điều kiện tốt hơn. Nếu cô chê cháu học vấn thấp, cháu, cháu sẽ học thêm vào buổi tối, nỗ lực nâng cao bản thân, được không?"
Ngụy Thanh Uyển mỉm cười gật đầu: "Vậy thì tốt, nếu cậu có ý chí như vậy, tôi ủng hộ. Chờ cậu có được bằng cao đẳng, tôi sẽ đồng ý cho hai đứa kết hôn."
Lần này hoàn toàn khiến Đàm Học Nho thất bại.
Mình có bao nhiêu cân lượng, Đàm Học Nho hiểu rõ. Anh ta nói với Sơ Hiểu gì mà lớp trưởng môn Văn, thành tích xuất sắc,… đều là khoác lác. Anh ta không tham gia kỳ thi đại học không chỉ vì gia đình nghèo, mà thực sự là do anh ta học dốt, điểm môn toán với tiếng Anh chỉ ở mức đơn vị, căn bản là không thể thi đỗ.
Nhưng Đàm Học Nho thực sự yêu thích các tác phẩm văn học, từ văn học ngược, tiểu thuyết võ hiệp, tiểu thuyết tình cảm, anh ta đọc rất nhiều, như “Đương Đại”, “Tháng Mười”, “Thu hoạch”, “Mầm Non”, “Cổ Kim Truyền Kỳ”… Các loại tạp chí văn học anh ta đều thích xem, vì vậy mới vì thế đã nuôi dưỡng cho mình một phong thái văn chương độc đáo.