"Vợ anh năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Năm nay... ba mươi tư, ba mươi lăm, ba mươi sáu gì đó."
"Anh còn không chắc tuổi của cô ấy à?"
"Tôi là đàn ông, ngày nào cũng bận công tác, mấy chuyện nhỏ này sao mà nhớ nổi." Lại Khoan cười ngượng ngùng, đánh trống lảng, bắt đầu né tránh ánh nhìn của Triệu Hướng Vãn.
Giọng của Triệu Hướng Vãn rất lạnh lùng: “Xem ra, tình cảm giữa anh và vợ không tốt lắm.”
Nghe thấy một người xa lạ đánh giá tình cảm vợ chồng mình như vậy, người có tình tính rất tốt như Lại Khoan cũng bỗng không hiểu sao lại thấy bực bội, quay mặt sang chỗ khác: “Không có, chúng tôi rất tốt.”
Triệu Hướng Vãn tiếp tục khích tướng hắn ta: “Tình cảm tốt, sao anh lại không nhớ tuổi của cô ấy chứ? Nếu quan tâm đến cảm giác của vợ, anh sẽ không cảm thấy hứng thú khi đi công tác nhiều như vậy.”
Lại Khoan cố gắng kiềm chế cơn giận đang dâng lên, nhưng giọng nói đã không còn khách khí như lúc trước, trở nên cứng rắn hơn nhiều: “Tôi làm công việc bán hàng, không đi công tác sao mà được? Tôi cũng là vì cuộc sống, không có cách nào khác. Tôi phải nuôi sống gia đình, thưa đồng chí cảnh sát ạ."
[Cô cảnh sát này đang làm gì thế? Không hiểu gì mà cứ nói lung tung. Tình cảm giữa tôi và Vệ Hồng không tốt chỗ nào chứ? Tiền lương của tôi đều giao cho cô ấy, về nhà lại vất vả làm việc, nói thẳng ra, nước rửa chân buổi tối của Vệ Hồng cũng là do tôi đổ. Như vậy còn không tốt sao? Chỉ là không nhớ tuổi thôi mà, có gì quan trọng đâu? Vợ chồng già rồi, ai mà nhớ rõ như vậy!]
Sau khi thành công làm rối loạn cảm xúc của Lại Khoan, ánh mắt Triệu Hướng Vãn lập tức trở nên sắc bén: “Anh đi công tác ở thành phố Châu, tại sao phải che đậy cho Đàm Học Nho? Có phải anh đang bị anh ta nắm thóp không?”
Nghe câu nói này của Triệu Hướng Vãn, Lại Khoan khoanh tay trước ngực, mắt mở to, nhíu mày, môi trễ xuống, cả người vào trạng thái phòng thủ.
Trong đầu Chu Phi Bằng hiện lên hai từ...Sợ hãi.
Lại Khoan đang sợ, Triệu Hướng Vãn đã đoán đúng!
Triệu Hướng Vãn liền tăng thêm áp lực: “Anh đang bị Đàm Học Nho nắm thóp điều gì thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Không có, tôi không có.” Lại Khoan liên tục phủ nhận.
Triệu Hướng Vãn chăm chú quan sát biểu cảm của Lại Khoan, tốc độ nói dần nhanh hơn.
“Hai người cùng đi công tác, anh có thể làm việc gì khuất tất? Cờ bạc?”
“Không, tôi không có.” Lại Khoan thở dài, một lần nữa phủ nhận.
Triệu Hướng Vãn gật đầu: “Ừ, xem ra không phải cờ bạc. Hối lộ?”
Không đợi Lại Khoan trả lời, Triệu Hướng Vãn lập tức phủ nhận: “Xem ra cũng không phải. Các anh là nhân viên bán hàng, dù có đưa tiền hoa hồng hay tặng quà cũng là đồng cam cộng khổ, không có gì gọi là nắm thóp cả.”
Triệu Hướng Vãn mỉm cười mỉa mai: “Liên quan đến mại dâm thì sao?”
Mồ hôi trên trán Lại Khoan nhỏ giọt không ngừng. Trong văn phòng có quạt trần đang quay vù vù, rõ ràng có gió, nhưng hắn ta vẫn cảm thấy cả người nóng bức không chịu nổi.
“Tình cảm vợ chồng tốt, sự chung thủy là trên hết. Vừa vào nhà khách, anh đã gọi gái mại dâm, e rằng không chỉ một lần hai lần, mà là thường xuyên. Nếu tôi kể chuyện này cho vợ anh biết…”
Nghe giọng nói lạnh lùng của Triệu Hướng Vãn, Lại Khoan vô thức bị dẫn dắt vào tình huống mà cô tạo ra, sợ đến mức run lên, hét to: “Đừng, đừng nói với cô ấy!”
“Nếu không muốn tôi nói ra, thì anh hãy nói thật với cảnh sát đi!” Giọng nói của Triệu Hướng Vãn đột nhiên cao lên, lạnh lùng và cứng rắn.
Lại Khoan đã bị cô phá vỡ phòng tuyến tâm lý, hoàn toàn không còn sức chống cự, gục mặt xuống ghế, mặt giật giật. Hắn ta đưa tay lên lau mồ hôi trên trán, ánh mắt đầy vẻ cầu xin nhìn Triệu Hướng Vãn.
“Tôi sẽ nói, tôi sẽ nói, chỉ là… Các người đừng kể chuyện này với vợ tôi. Cô ấy là giáo viên tiểu học, học vấn cao hơn tôi, vốn dĩ đã không coi trọng tôi rồi. Nếu cô ấy biết tôi từng quan hệ với phụ nữ bên ngoài, dù chỉ là với gái mại dâm, cô ấy cũng tuyệt đối sẽ không tha thứ cho tôi. Tôi, tôi chỉ tò mò, tôi bị mờ mắt, tôi đáng chết!”
Hắn ta tự tát vào mặt mình một cái, tiếng bạt tai vang lên khiến Triệu Hướng Vãn giật mình.
Cuộc đối đầu gay cấn vừa rồi khiến Chu Phi Bằng nắm c.h.ặ.t t.a.y vì căng thẳng, nghe thấy tiếng bạt tai của Lại Khoan, anh ta biết cuộc thẩm vấn đã sắp kết thúc, liền đập mạnh tay xuống bàn, để lại một dấu tay ướt át trên mặt bàn láng bóng.