Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 523: Một Mùi Tanh Nồng Của Máu





Hà Minh Ngọc đỏ mặt: "Vâng."

Chu Phi Bằng cười toe toét: "Yên tâm đi, đội trưởng Hứa, tôi và Minh Ngọc vẫn sẽ như trước đây, là đồng đội tốt trong công việc."

Chu Phi Bằng nói được làm được, ngày hôm sau, khi Hứa Tung Lĩnh thuận lợi tiếp nhận vụ cướp tại nhà họ Phí, anh ta cùng Hà Minh Ngọc và Triệu Hướng Vãn đến đồn cảnh sát đường Ngũ Phúc để tìm hiểu tình hình.

Hoàng Kiên nghe nói tổ trọng án số một sẽ tiếp nhận vụ án này, lập tức phấn chấn, lấy hồ sơ báo án hôm qua ra, giới thiệu tình hình với ba người.

"Lúc 2:06, chúng tôi nhận được cuộc gọi báo án, người gọi là Phí Tư Cầm. Cô ấy nói có ba người đột nhập vào nhà, dùng d.a.o c.h.é.m gia đình cô ấy."

Triệu Hướng Vãn cầm hồ sơ báo án, từ bản ghi âm cuộc gọi nghe được cuộc đối thoại giữa Phí Tư Cầm và cảnh sát.

"Xin chào, tôi cần giúp đỡ, có người đột nhập vào nhà tôi."

"Cô tên là gì?"

"Phí Tư Cầm."

"Cô sống ở đâu?"

"Khu 3, tòa nhà số 2, phòng 302, học viện âm nhạc tỉnh Tương."

"Tình hình của cô thế nào?"

"Tay tôi bị thương. Chúng đã đi rồi, cha mẹ và em trai tôi đều bị chém, tôi sợ lắm, các anh mau đến đi!"

Giọng của Phí Tư Cầm trên điện thoại lúc đầu rất bình tĩnh, không có chút run rẩy nào, nhưng về sau, rõ ràng đã có tiếng khóc, hiển nhiên là thực sự sợ hãi.

Chu Phi Bằng và Hà Minh Ngọc nghe xong bản ghi âm, thở dài một tiếng.

Hoàng Kiên giới thiệu: "Sau khi chúng tôi hỏi rõ tình hình và địa chỉ, chỉ trong vòng năm phút đã có cảnh sát đến hiện trường. Khi chúng tôi đến khu ký túc xá học viện âm nhạc, xe cứu thương cũng vừa tới, vậy là xe cảnh sát và xe cứu thương cùng chạy đến bệnh viện số ba gần nhất. Tại sảnh khám bệnh, chúng tôi gặp được cảnh sát Hà và đàn em Hướng Vãn, nói với nhau vài câu. Lúc đó tình huống rất khẩn cấp, chúng tôi cũng muốn cố gắng cứu lấy giáo sư Phí và cô Khuất, nhưng mà…"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hà Minh Ngọc hỏi: "Khi các anh đến phòng 302, khu ba, tòa nhà 2 của học viện âm nhạc, Phí Tư Cầm đã mở cửa rồi phải không?"

Hoàng Kiên gật đầu: "Đúng vậy, xe cứu thương gần như đến cùng lúc với chúng tôi. Dưới tòa nhà đã có rất nhiều người tụ tập, chúng tôi cùng nhau lao lên lầu, Phí Tư Cầm đã mở cửa."

Hà Minh Ngọc hỏi: "Lúc đó trạng thái của Phí Tư Cầm thế nào?"

Hoàng Kiên cố gắng nhớ lại: "Vừa bước vào, một mùi tanh nồng của m.á.u xộc vào mũi, kèm theo một mùi xạ hương sau khi dục vọng được giải tỏa. Phí Tư Cầm mặc một chiếc váy đỏ ôm sát không tay, khuôn mặt tái nhợt, hai tay chi chít vết cắt, m.á.u vẫn đang nhỏ xuống, trông rất đáng sợ."

Hà Minh Ngọc tiếp tục hỏi: "Cô ấy mang giày gì?"

Hoàng Kiên suy nghĩ một lúc lâu: "Lúc tôi vừa vào, cô ấy đứng chân trần ở lối vào. Tôi cùng với thầy tôi và nhân viên y tế đi vào, trước tiên đưa giáo sư Phí và giáo sư Khuất từ giường chính ra cáng, rồi đưa Phí Tư Chương từ cửa phòng ngủ phụ lên cáng, vội vàng chuyển đến bệnh viện. Phí Tư Cầm bị thương nhẹ hơn, nhưng vết thương trên người cũng cần được xử lý. Thêm nữa, cô ấy còn lo lắng cho gia đình nên đi cùng xe cứu thương đến bệnh viện. Sau khi chúng tôi phong tỏa hiện trường, để lại hai đồng nghiệp ở lại thu thập chứng cứ, tôi và thầy đi theo đến bệnh viện để hiểu rõ tình hình hơn."

Hà Minh Ngọc nhắc lại câu hỏi vừa rồi: "Cô ấy đi giày gì?"

Hoàng Kiên ồ lên một tiếng: "À, giày. Tôi nhớ trước khi ra ngoài cô ấy cúi xuống xỏ giày, sau đó đi theo cáng xuống dưới. Lúc đó tôi còn nghĩ, cô gái này thật là bình tĩnh, hoàn toàn không giống một nạn nhân vừa bị cưỡng hiếp."

Chu Phi Bằng vừa ghi chép vừa xen vào một câu: "Anh có nhớ lúc vào nhà anh đã nói gì với Phí Tư Cầm không?"

Hoàng Kiên làm cảnh sát nhiều năm, kinh nghiệm khá phong phú. Anh ta lặp lại cuộc đối thoại với Phí Tư Cầm, chỉ là những câu hỏi như: cô có phải là người báo cảnh sát không? Chuyện gì đã xảy ra? Hiện trường ở đâu?

"Cô gái Phí Tư Cầm này thực sự rất bình tĩnh, trả lời tất cả câu hỏi một cách rõ ràng và ngắn gọn. Cô ấy còn biết phải bảo vệ hiện trường, không di chuyển bất kỳ thứ gì. Tôi nhớ trong phòng ngủ chính có dấu hiệu bị lục lọi, tủ đầu giường bị cạy mở, có lẽ có tài sản đã bị mất."

"Cửa ra vào có dấu vết bị cạy không?"

"Không."

"Tại sao?"

"Tôi cũng đã hỏi Phí Tư Cầm về vấn đề này, cô ấy cũng không biết. Cô ấy nói người cuối cùng về nhà vào trưa nay là em trai, có lẽ cậu ấy đã quên khóa cửa."

"Hiện tại tình trạng của Phí Tư Cầm như thế nào?"

"Vết cắt trên người cô ấy không sâu, cô ấy khai rằng đã có quan hệ tình dục. Đêm qua cô ấy ở trong bệnh viện, bác sĩ lo lắng cô ấy bị kích động quá độ, có thể gặp vấn đề về tâm lý nên đã tiêm một liều thuốc an thần nhẹ. Hôm nay nhân viên đồn cảnh sát định đến để hỏi chi tiết về vụ án, đúng lúc các anh đến, vậy thì nhờ các anh giúp đỡ."