Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 653: Ốc Sên Nhỏ, Thổi Te Tí





Triệu Hướng Vãn tiếp tục thuyết phục: "Thầy, thầy cứ để em thử xem. Em đã nghe Tưởng Đinh Lan kể chi tiết về vụ án này, bọn em cũng đã thảo luận ở ký túc xá rồi, nghiêng về giả thuyết đây là vụ g.i.ế.c người trong cơn tức giận. Thầy cũng biết, g.i.ế.c người do cảm xúc là loại vụ án khó điều tra nhất. Dù có ích hay không, em đi học hỏi thêm cũng có ý nghĩa, phải không? Chẳng phải thầy đã nói, em là thiên tài điều tra hình sự sao? Thiên tài thì càng cần mài giũa, phải không?"

"Trình độ vẽ chân dung của Quý Chiêu, thầy cũng biết rồi, hiện nay hệ thống hình sự của chúng ta không có nhiều họa sĩ vẽ chân dung tội phạm, dựa vào lời kể của nhân chứng để phác họa chân dung, một bức chân dung đen trắng mà giống được khoảng bảy, tám phần đã là rất tốt rồi. Nhưng Quý Chiêu thì khác, anh ấy là thiên tài vẽ siêu thực, có thể vẽ chân dung người này từ mười năm, hai mươi năm trước chỉ dựa vào cấu trúc xương, cũng có thể vẽ ra thần thái của người đó qua lời kể. Không chỉ giống về hình dạng, điều quý nhất là giống cả thần thái. Có anh ấy tham gia, biết đâu có thể lập công!"

Hứa Tung Lĩnh vẫn không chịu nhượng bộ: "Chúng ta chỉ là cấp địa phương, còn bên đó là thủ đô. Tôi không có khả năng mà tùy tiện cài người vào cục cảnh sát khu Tây Sơn được."

Triệu Hướng Vãn khi đã quyết làm việc gì thì thái độ rất kiên quyết: "Vậy thầy gọi điện cho trưởng phòng Miêu Huệ của sở tỉnh, để bà ấy ra mặt phối hợp. Bà ấy là người của trung tâm kỹ thuật hình sự sở tỉnh, cử em và Quý Chiêu ra ngoài thực tập hỗ trợ, chắc là được mà?"

Hứa Tung Lĩnh bị cô làm cho bật cười: "Em đúng là biết chỉ huy người khác, bảo tôi gọi cho trưởng phòng Miêu! Không phải em quen thân với bà ấy sao? Sao không trực tiếp đến sở tỉnh tìm bà ấy?"

Triệu Hướng Vãn mỉm cười: "Thầy là thầy của em, dĩ nhiên việc này phải để thầy ra mặt điều phối rồi."

Lời tâng bốc này vừa đúng lúc, Hứa Tung Lĩnh rất hài lòng, vẫy tay nói: "Em về trước đi, tối nay đến nhà tôi."

Cảnh này có chút quen thuộc, như trong Tây Du Ký phiên bản 1986, khi sư phụ gặp Tôn Ngộ Không giữa đêm và nói một câu đầy ẩn ý: "Ngươi, con khỉ này, nửa đêm không ngủ, đến đây làm gì?"

Có vẻ như có hy vọng rồi! Triệu Hướng Vãn đứng thẳng, nghiêm trang chào: "Rõ." Rồi quay về chuẩn bị.

Tối đến, Triệu Hướng Vãn đến nhà Chu Xảo Tú như đã hẹn.

Vẫn là căn hộ cũ của trường, với những món đồ nội thất đơn giản mà trường cấp. Bàn học, giường dây lò xo, tủ quần áo đều làm từ gỗ thông, sơn màu vàng và được đánh số, nhận từ phòng thiết bị hậu cần.

Vật xa xỉ nhất trong phòng chính là chiếc máy ghi âm đặt trên tủ ngay cửa ra vào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Vừa bước vào, Triệu Hướng Vãn nghe thấy tiếng nhạc vui tươi phát ra từ máy ghi âm.

"Nụ hôn của mẹ, nụ hôn ngọt ngào, khiến con nhớ nhung mãi đến bây giờ—"

Tiếng hát còn xen lẫn với giọng hòa âm non nớt của bạn nhỏ Hứa Trân Bảo.

Thấy Triệu Hướng Vãn, Hứa Trân Bảo dang tay chạy tới, giọng trong trẻo gọi: "Chị, chị!"

Triệu Hướng Vãn cúi người bế cô bé lên, mỉm cười hỏi: "Bảo bảo hôm nay học được gì ở trường mẫu giáo rồi?"

Hứa Trân Bảo cười tít mắt: "Ốc sên nhỏ, thổi te tí…"

Triệu Hướng Vãn khen: "Giỏi lắm!"

Chu Xảo Tú mang dép đến cho cô thay: "Hướng Vãn, thầy em nói em xin nghỉ một tuần, có thật không? Em vẫn là sinh viên, không thể lơ là việc học được."

Nghe Chu Xảo Tú nói vậy, Triệu Hướng Vãn biết Hứa Tung Lĩnh đã sắp xếp xong mọi việc, cô thở phào nhẹ nhõm: "Đúng ạ. Cô Chu yên tâm, nhất định em sẽ đi sớm về sớm, và sẽ học bù tất cả những bài học đã bỏ lỡ."

Chu Xảo Tú không phải là giáo viên chuyên nghiệp, cô ấy làm thư ký giáo vụ trong văn phòng khoa, kiêm giáo viên chủ nhiệm chuyên ngành điều tra hình sự khóa 91, rất chú trọng thành tích và biểu hiện hằng ngày của sinh viên. Nghe Hứa Tung Lĩnh nói rằng sẽ cử Triệu Hướng Vãn đi hỗ trợ điều tra một vụ án, cô ấy cũng đã phàn nàn vài câu, cho rằng lãng phí thời gian. Triệu Hướng Vãn chỉ là sinh viên năm hai, nên ưu tiên việc học là chính. Cả mùa hè bận rộn phá án đã đủ rồi, khai giảng rồi còn bắt cô tham gia, thật quá đáng.

Triệu Hướng Vãn nhìn Chu Xảo Tú, hiểu cô ấy đang lo lắng điều gì: "Chương Á Lan ghi chép rất đầy đủ, sau khi em về sẽ mượn để tự học theo sách giáo khoa. Nếu có gì không hiểu, em sẽ hỏi bạn bè, nếu họ cũng không biết thì em sẽ hỏi thầy cô."

Chu Xảo Tú nghe thấy cô sắp xếp đâu vào đấy thì mới yên tâm, sau khi dặn dò thêm vài câu, cô ấy mới để Triệu Hướng Vãn vào phòng nói chuyện với Hứa Tung Lĩnh.

Hứa Tung Lĩnh đưa cho cô một lá thư giới thiệu và hai vé giường nằm trên tàu: "Em đã kết được một mối duyên lành đấy, vừa nghe nói là ý tưởng của em, Miêu Huệ lập tức liên lạc với cảnh sát thủ đô và cấp một thư giới thiệu. Em và Quý Chiêu sẽ lấy danh nghĩa thực tập sinh của trung tâm kỹ thuật hình sự sở tỉnh để đi tham quan học hỏi. Đội trưởng đội hình sự cục cảnh sát khu Tây Sơn, đội trưởng tổ trọng án số một Tần Dũng Binh là bạn của Miêu Huệ, cũng là người phụ trách vụ án này. Em và Quý Chiêu sẽ theo ông ấy."