Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 754: Mẹ Tôi Là Tốt Nhất Thế Giới





Triệu Hướng Vãn lại tiếp tục hỏi: “Thế Thịnh Thừa Hạo đối xử với con trai lớn thế nào?”

Cư dân B nói: “Thật ra, nói một cách công bằng thì Thịnh Thừa Hạo rất nghiêm khắc với hai cậu con trai của mình, chỉ có thể nói bởi vì con trai nhỏ giỏi giang hơn, ưu tú hơn, lại giống ông ta hơn vậy nên Thịnh Thừa Hạo có khuynh hướng thích con trai út hơn một chút mà thôi. Tôi nghe nói con trai lớn của ông ta học hành không giỏi lắm, cho nên đã đến công ty xử lý công việc giúp cha từ sớm.”

Triệu Hướng Vãn có chút tò mò hỏi: “Thế quan hệ giữa hai anh em họ thế nào vậy ạ? Có xảy ra hiềm khích, ghen ghét nhau bởi vì sự thiên vị của cha không?”

Cư dân B cười cười khoát tay một cái: “Không có, không có chuyện đó đâu, mối quan hệ giữa hai anh em vô cùng tốt. Tôi thật sự rất bội phục chị Tạ ở điểm này nhé, chị ấy cân bằng mối quan hệ giữa hai anh em vô cùng tốt. Gặp ai cũng khoe rằng con trai lớn rất hiếu thảo, hiểu chuyện, thân thiết, muốn con trai nhỏ phải nghe lời anh trai, tương lai cả hai anh em sẽ trở thành cánh tay trái và cánh tay phải đắc lực cho cha mình.”

Từ lời nói của cư dân B có thể thấy, mặc dù Thịnh Thừa Hạo là một người đàn ông gia trưởng, có khuynh hướng thiên vị, nhưng bởi vì Tạ Tiêm Vân nhẫn nhịn, nhu nhược, ôn hoà, duy trì mối quan hệ trong gia đình vô cùng tốt.

Cư dân C là một học sinh học trung học, lúc nói với nhà họ Thịnh, cậu ấy đặc biệt chú ý tới Thịnh Tái Thiên: “Anh Tái Thiên cực kỳ lợi hại luôn ấy! Anh ấy không chỉ có thành tích học tập tốt, thành tích thể dục thể thao cũng tốt, mỗi cuối tuần khi về nhà, anh ấy đều chơi bóng tại sân bóng tổ ở khu dân cư của bọn em. Anh Thiên còn là một người vô cùng thân thiện, cho dù em có vừa tới nhà đã hỏi bài anh ấy chẳng hề tỏ ra khó chịu, từ tốn chỉ bài cho em suốt nửa tiếng đồng hồ. Mẹ của anh ấy còn lấy coca cho em uống nữa, mẹ của anh Tái Thiên vô cùng tốt.”

Lưu Lương Câu hỏi thêm: “Mối quan hệ giữa Thịnh Tái Thiên và mẹ cậu ấy thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cư dân C nói: “Vô cùng tốt, mẹ Thịnh nấu ăn rất ngon, còn biết làm cả bánh ngọt, không chỉ thế mà bà ấy còn biết cắm hoa. À đúng rồi, mẹ Thịnh còn hát hí kịch nữa đấy ạ, hát rất hay. Mỗi khi nhắc tới mẹ mình, anh Tái Thiên vô cùng kiêu ngạo, tự hào… Kiểu như mẹ tôi là tốt nhất thế giới ấy, mọi người hiểu không?”

Lưu Lương Câu hỏi tiếp: “Thế mẹ Thịnh đối xử với Thịnh Tái Thiên thế nào?”

Cư dân C trợn tròn hai mắt: “Đương nhiên là tốt vô cùng, anh Tái Thiên chỉ muốn ở nhà hoài hoài thôi. Chỉ cần ở nhà mẹ sẽ nấu cho anh ấy món ngon nhất, quần áo, giày dép của anh Thiên cũng là mẹ anh ấy mua cho. Lúc mẹ anh Thiên nói chuyện cũng vô cùng dịu dàng, ấm áp, tốt hơn mẹ em nhiều, mẹ em chỉ biết mắng em cả ngày lẫn đêm.”

Lưu Lương Câu tiếp tục đặt câu hỏi: “Thế còn Thịnh Tái Trung thì sao? Em có từng nói chuyện với anh ấy chưa?”

Cư dân C suy nghĩ một chút: “Anh Tái Trung ấy hả? Anh ấy là người ít nói, cũng không thường chơi với bọn em, em luôn có cảm giác như thể trên lưng anh ấy gánh vác một vật gì đó rất nặng nề ấy. Nhưng nói thế nào thì anh ấy vẫn là một người rất tốt, có thời gian sẽ cùng đi chơi bóng với bọn em. Nhưng mà anh Tái Trung không chơi, chỉ ngồi bên cạnh vừa xem vừa vỗ tay cổ vũ, đưa nước và đồ ăn vặt cho bọn em. Anh Tái Trung đối xử với anh Tái Thiên rất tốt, em cũng thường xuyên nhìn thấy hai anh em họ khoác vai nhau đi dạo trong khu dân cư này, vừa nói vừa cười vô cùng vui vẻ. Em có từng nghe anh Tái Thiên nói, lúc anh ấy đi học, anh Tái Trung thường sẽ lén cho anh ấy ít tiền tiêu vặt, mua đồ ăn vặt cho anh ấy, hơn nữa còn đưa anh Tái Thiên đi ăn món ngon. Em vẫn luôn rất hâm mộ anh Tái Thiên bởi vì có một người anh trai tốt như thế.”

Sau khi hỏi thăm một vòng, các thành viên của tổ trọng án cũng có được những thông tin cơ bản về nhà họ Thịnh.

Mấy tiếng đồng hồ trôi qua, việc điều tra hiện trường cũng đã kết thúc, t.h.i t.h.ể nạn nhân được đưa về cục cảnh sát thành phố để tiến hành khám nghiệm, Tạ Tiêm Vân ngơ ngác đứng đó nhìn t.h.i t.h.ể được bỏ vào túi đựng thi thể, sau đó được đặt lên cán, lúc này bà ta đột nhiên nhào tới, nước mắt như những viên ngọc thi nhau rơi xuống, bà ta nghẹn ngào lên tiếng: “Các người, các người để tôi nhìn anh ấy thêm một lúc nữa đi, để tôi nhìn anh ấy thêm một chút nữa.”

Cao Quảng Cường khuyên nhủ bà ta: “Bà Tạ à, người cũng đã c.h.ế.t rồi, mong bà nén bi thương.”

Mùi hôi thối từ t.h.i t.h.ể đột nhiên xông tới, Tạ Tiêm Vân vừa đến gần cán đã bắt đầu nôn mửa, hô hấp cũng trở nên dồn dập, suýt nữa đã nín thở ngất xỉu. Bà ta vội vàng lùi về sau một chút, run rẩy cầm lấy ống xịt hen suyễn, thế nhưng cả nửa ngày cũng không ấn xuống.