Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm

Chương 797: Của Đi Thay Người Vậy





Đúng là… Cũng không nói rõ được cảm giác trong lòng lúc này.

Đau lòng sao? Cũng có một chút, dù sao sau khi kết hôn với Hà Minh Ngọc, Chu Phi Bằng và Ngô Nghĩa Tín đã dùng cơm chung với nhau mấy lần, cũng xem như có qua lại. Chu Phi Bằng cảm thấy Ngô Nghĩa Tín là một người ít nói, một người thật thà, biết điều, cũng rất yêu thương và quan tâm vợ mình.

Có cảm thấy căm phẫn không? Cũng có một chút. Một người trông có vẻ trung thành như vậy, thế mà lại ngoại tình, hơn nữa còn là kiểu ngoại tình cho dù có chín con trâu kéo lại cũng không thể quay đầu. Nghe nói ông ta đã tỏ thái độ rõ ràng, cho dù mất đi cả thế giới cũng không thể mất đi người mà ông ta thật sự yêu, thật sự khiến người ta tức chết. Vì một người đàn ông như thế, Hà Minh Ngọc và Chu Phi Bằng đã xảy ra tranh cãi mấy lần, Hà Minh Ngọc còn thẳng thắn tuyên bố, nếu như Chu Phi Bằng dám ngoại tình, thế thì cô ấy sẽ lập tức tố cáo anh ta mại dâm, khiến anh ta không thể tiếp tục làm cảnh sát hình sự được nữa, sau đó cũng sẽ lập tức ly hôn. Vì để trấn an Hà Minh Ngọc đang mang thai, Chu Phi Bằng đã thề độc vô số lần, bảo đảm tuyệt đối sẽ không thay đổi đổi dạ, lúc này mới có thể khiến Hà Minh Ngọc bình tĩnh lại.

Có đáng tiếc không? Cũng có một chút. Nếu như người này vẫn còn sống, cho dù chị cả thật sự ly hôn với ông ta, thế thì ít nhất Tiểu Hồng vẫn còn có một suy nghĩ, bản thân vẫn còn một người cha để dựa vào.

Bây giờ Ngô Nghĩa Tín vừa chết, lại còn c.h.ế.t theo cách chẳng vinh quang gì thế này, thật sự là… Đáng hận, nhưng cũng thật đáng tiếc, vô cùng đáng tiếc!

Đơn Chính Hào đặt m.ô.n.g ngồi xuống ghế, vẻ mặt tối sầm, u ám như màu đất, trong miệng lẩm nhẩm: “Sao lại c.h.ế.t chứ? Sao mới đó mà đã c.h.ế.t rồi? Tôi, tôi chỉ tiện tay đ.â.m một nhát thôi mà, chỉ có một chút xíu thế thôi.”

Hoành Nghị thật sự bị anh ta làm cho tức chết, lớn tiếng quát lên: “Anh còn muốn đ.â.m mấy cái nữa?” Trong khu vực nơi anh ấy làm việc xảy ra án mạng, phiền phức rồi đây.

Triệu Hướng Vãn nhìn anh ấy một cái: “Giao cho chúng tôi đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hoành Nghị mừng rỡ: “Tổ trọng án của mọi người muốn nhận vụ này sao?”

Nghe thấy ba từ “tổ trọng án”, sắc mặt Mâu Xuân Yến trở nên tái nhợt, tim cũng đột nhiên đập nhanh hơn, ánh mắt liếc sang bên này một chút, trong mắt lộ vẻ bối rối.

[Không phải ban nãy vừa nói sẽ đến đồn công an báo án sao? Nghĩ rằng cùng lắm cũng chỉ hoà giải, trả lại tiền, cũng chẳng có gì ghê gớm. Thế nhưng bây giờ sao lại tới tổ trọng án rồi? Đó cũng là nơi chuyên phụ trách những vụ án lớn, những vụ án quan trọng của địa phương đấy! Ngô Nghĩa Tín có quen biết với người trong tổ trọng án sao? Tiêu rồi, tiêu rồi, nếu như chị Mai Khôi biết chuyện này, chắc chắn sẽ đánh c.h.ế.t mình cho xem.]

[Đừng căng thẳng, đừng căng thẳng, cho dù có là tổ trọng án thì thế nào chứ? Mình cũng chẳng làm gì cả, g.i.ế.c người cũng là do “con d.a.o nhỏ” kia làm, người bị g.i.ế.c là heo mập, mình chỉ là một cô gái yếu đuối bị bọn họ tranh giành mà thôi. Cùng lắm, cùng lắm cũng chỉ nhận của Ngô Nghĩa Tín một ít đồ, bây giờ mình sẽ trả lại cho vợ của anh ta, xem như của đi thay người vậy, đúng là xui xẻo!]

Nghĩ đến việc bản thân đã dụ dỗ tên Ngô Nghĩa Tín mê gái này suốt gần nửa năm trời, thế mà bây giờ tiền cưới còn chưa kịp tới tay đã phải trả lại toàn bộ những món đồ trang sức bằng vàng, quần áo, túi xách mà Ngô Nghĩa Tín đã tặng mình, Mâu Xuân Yến vừa tức vừa oán hận, không nhịn được liếc nhìn Đơn Chính Hào một cái.

Bây giờ trong đầu Đơn Chính Hào chỉ có một suy nghĩ: Tiêu rồi, tiêu rồi, mình g.i.ế.c người rồi, có khi nào sẽ bị tử hình không? Trong lúc bất chợt lại nhìn thấy vẻ khinh thường của Mâu Xuân Yến, mấy câu chuyện cũ đều đồng loạt hiện lên trong đầu anh ta, cũng không biết vì sao, đầu óc mê muội đột nhiên tỉnh táo trở lại, anh ta đột nhiên nhảy cẫng lên, bởi vì hai tay đang bị còng nên không thể giơ tay hành động được, thế là quyết định siết chặt nắm đấm, hung hăng đập mạnh vào đầu Mâu Xuân Yến.

Chiếc còng tay trên tay Đơn Chính Hào đập trúng vào trán Mâu Xuân Yến.

Đơn Chính Hào là một người thô bạo, cả ngày lẫn đêm đều chỉ biết ra ngoài đánh nhau, trẻ tuổi sức lực lại lớn, chỉ một cú đập đã khiến Mâu Xuân Yến hoa mắt, chóng mặt, m.á.u tươi lập tức túa ra, chảy xuống dính vào mắt cô ta.

“Tao đập c.h.ế.t mày con đàn bà đê tiện này! Tao sắp bị tử hình tới nơi rồi thế mà mày còn dám trừng mắt với ông đây! Mày là cái thứ chó gì? Mày là một con đàn bà không biết xấu hổ. Từ…” Mấy từ mắng chửi thậm tệ cuồn cuộn tuôn ra ngoài, còn khó nghe hơn mấy câu của Hà Mỹ Ngọc gấp trăm lần.