Chương 102: Tân Vương Đăng Cơ
Luận Đạo Đại Hội kết thúc, nhưng dư âm của nó vẫn còn vang vọng khắp Trung Châu. Cái tên "Quyền Vương" đã trở thành một huyền thoại sống. Một tán tu không rõ lai lịch, xuất hiện như một vị sao chổi, đánh bại tất cả các thiên tài đỉnh cấp, bao gồm cả hoàng tử của đế quốc và Thánh nữ của Thánh Địa, để giành lấy ngôi vị quán quân. Mỗi một trận chiến của cậu đều được người ta phân tích, mổ xẻ, và kết luận cuối cùng chỉ có hai chữ: không thể địch nổi.
Sau đại hội, Lâm Minh được mời đến một buổi tiệc riêng trên tầng mây cao nhất của Vân Tiêu Đài. Người có mặt ở đây đều là những nhân vật đứng đầu của Trung Châu: các vị Thánh Chủ, các hoàng chủ, và những lão tổ của các siêu cấp tông môn.
Họ nhìn Lâm Minh bằng ánh mắt phức tạp, có sự tán thưởng, có sự tò mò, và có cả sự kiêng dè. Hoàng Phủ Chấn, đương kim hoàng chủ của Trung Châu Hoàng Triều, thậm chí còn ngỏ ý muốn mời Lâm Minh làm Quốc sư, nhưng đã bị cậu khéo léo từ chối. Cậu biết rằng, những vinh hoa phú quý này chỉ là phù du, con đường của cậu là bầu trời sao rộng lớn hơn.
Khi trở lại Vạn Bảo Lâu, Linh Lung Tử đã chờ sẵn, gương mặt bà tràn ngập niềm vui và sự tự hào. Vạn Bảo Lâu đã đặt cược vào Lâm Minh, và họ đã thắng lớn. Uy tín của họ tại Thái Cổ Thành, thậm chí là cả Trung Châu, đã tăng lên một tầm cao mới.
"Lâm lão tổ," Linh Lung Tử kính cẩn nói, "Để chúc mừng chiến thắng của ngài, cũng là để cảm tạ sự giúp đỡ của ngài đối với Vạn Bảo Lâu, chúng tôi xin tặng ngài một món quà."
Bà đưa cho Lâm Minh một tấm lệnh bài bằng pha lê. "Đây là chìa khóa của Vạn Pháp Quy Nhất Trì. Nơi đó là một trong những bí địa tu luyện cao cấp nhất của Vạn Bảo Lâu chúng tôi, bên trong chứa đựng vô số mảnh vỡ pháp tắc từ thời thượng cổ. Ở đó tu luyện một năm, sẽ giúp Lão tổ có những bước tiến vượt bậc trong việc lĩnh ngộ pháp tắc, là sự chuẩn bị tốt nhất cho Thông Thiên Tháp."
Lâm Minh nhận lấy lệnh bài, trong lòng không khỏi vui mừng. Đây chính là thứ cậu đang cần nhất. Cậu chắp tay cảm ơn: "Vậy thì ta không khách sáo nữa. Ngoài ra, ta còn một việc, muốn nhờ đến mạng lưới tình báo của Vạn Bảo Lâu."
"Lão tổ cứ nói."
"Ta muốn tất cả thông tin về Huyết Lệ, và Thiên Ma Cốc." Sát khí lạnh lẽo thoáng qua trong mắt Lâm Minh.
Hiệu suất của Vạn Bảo Lâu vô cùng kinh người. Chỉ nửa ngày sau, một bản báo cáo chi tiết đã được đưa đến tay Lâm Minh.
Bản báo cáo ghi lại, Huyết Lệ xuất hiện ở Bắc Cương khoảng bảy năm trước, không rõ làm cách nào hắn đã đến được Trung Châu từ Nam Hoang Châu xa xôi. Hắn gia nhập Thiên Ma Cốc, thể hiện ra thiên phú ma đạo kinh người, tu vi tăng tiến với tốc độ không thể tin nổi, và được Cốc chủ của Thiên Ma Cốc vô cùng trọng dụng, phong làm Huyết Ma Thánh tử. Lần này hắn đến xem đại hội, chính là với tư cách khách quý của Thiên Ma Cốc.
Lâm Minh đọc xong, trong lòng đã có quyết định. Huyết Lệ bây giờ đã có một thế lực khổng lồ chống lưng, không thể tùy tiện ra tay. Cậu cần phải mạnh hơn nữa.
"Ta sẽ bế quan một năm tại Vạn Pháp Trì. Trong thời gian này, hãy giúp ta giám sát mọi động tĩnh của Huyết Lệ." Lâm Minh nói với Linh Lung Tử.
"Tuân lệnh Lão tổ."
Ngày hôm sau, Lâm Minh bước vào Vạn Pháp Quy Nhất Trì. Cánh cửa nặng nề đóng lại sau lưng cậu. Một năm sau, khi cậu xuất quan, thực lực của cậu sẽ lại có một bước nhảy vọt. Và một năm sau, cũng là lúc cậu bắt đầu cuộc đi săn của mình.