Chương 103: Vạn Pháp Trì
Vừa bước vào Vạn Pháp Quy Nhất Trì, Lâm Minh đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động.
Đây không phải là một cái hồ, mà là một không gian riêng biệt. Trong không gian này, không có trời đất, chỉ có một màn sương mù ngũ sắc lấp lánh. Trong màn sương, có vô số đốm sáng bay lượn như những con đom đóm. Mỗi một đốm sáng, lại là một mảnh vỡ pháp tắc tinh thuần. Có mảnh vỡ của Hỏa pháp tắc nóng rực, có mảnh vỡ của Thủy pháp tắc mềm mại, có mảnh vỡ của Kiếm đạo pháp tắc sắc bén...
Lâm Minh ngồi xếp bằng giữa không trung, thả lỏng tâm thần.
Ngay lập tức, những mảnh vỡ pháp tắc xung quanh như tìm thấy một điểm đến, bắt đầu bay về phía cậu.
Một tu sĩ bình thường, khi vào đây, chỉ có thể cẩn thận lựa chọn những mảnh vỡ pháp tắc phù hợp với công pháp của mình để hấp thụ và lĩnh ngộ. Nếu hấp thụ những pháp tắc xung đột nhau, sẽ rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng Lâm Minh thì khác.
Hỗn Độn là khởi nguồn của vạn vật, là nơi tất cả các pháp tắc sinh ra. Công pháp của cậu, không phải là lựa chọn, mà là thôn phệ tất cả!
Hỗn Độn Nguyên Anh trong đan điền của cậu mở miệng ra, tạo thành một vòng xoáy nhỏ. Tất cả các mảnh vỡ pháp tắc, bất kể là thuộc tính gì, đều bị hút vào trong vòng xoáy, bị nghiền nát, phân giải thành những hiểu biết nguyên thủy nhất về Đạo, rồi dung nhập vào Nguyên Anh của cậu.
Lâm Minh tiến vào một trạng thái đốn ngộ sâu sắc. Cậu không chỉ học về một loại pháp tắc, mà là đang chứng kiến cảnh tượng vạn pháp diễn sinh từ Hỗn Độn.
Lĩnh vực Hỗn Độn của cậu bắt đầu có những sự thay đổi kỳ diệu. Nó không còn chỉ là một màu xám tro đơn điệu, mà thỉnh thoảng lại lóe lên một tia lửa, rồi lại ngưng kết thành một giọt nước, rồi lại biến thành một luồng kiếm khí... Cậu đã có thể từ pháp tắc Hỗn Độn của mình, mô phỏng và diễn sinh ra các loại pháp tắc khác!
Đây là một sự lột xác về chất!
Sự lĩnh ngộ sâu sắc về pháp tắc, kết hợp với nền tảng hùng hậu sẵn có, đã đẩy tu vi của cậu tăng lên với tốc độ kinh người.
Một năm trôi qua. Khi Lâm Minh mở mắt ra, khí thế trên người cậu đã hoàn toàn khác.
Nguyên Anh hậu kỳ!
Chỉ trong một năm, cậu đã từ Nguyên Anh trung kỳ đột phá đến hậu kỳ. Tốc độ này nếu truyền ra ngoài, đủ để dọa chết người.
Cậu vừa bước ra khỏi Vạn Pháp Trì, Linh Lung Tử đã vội vàng chạy tới, vẻ mặt vô cùng khẩn trương.
"Lâm lão tổ, ngài xuất quan thật đúng lúc! Vừa có tin tức khẩn!"
Bà đưa cho Lâm Minh một thẻ ngọc. "Mạng lưới tình báo vừa báo về. Mục tiêu Huyết Lệ đã một mình rời khỏi Vạn Ma Sơn Mạch, đang tiến về phía Hắc Uyên Ma Lâm ở phía Tây. Dường như hắn đang đi tìm một loại ma dược nào đó để chuẩn bị cho Thông Thiên Tháp."
Linh Lung Tử nói tiếp, giọng đầy kích động: "Hắn đã rời khỏi sự bảo vệ của tông môn. Đây là cơ hội ngàn năm có một để phục kích!"
Lâm Minh đọc tin tức, trong đôi mắt vốn tĩnh lặng như vực sâu, một ngọn lửa báo thù lạnh lẽo và tàn khốc bùng lên. Cậu vừa xuất quan, thực lực đại tăng, kẻ thù lớn nhất lại vừa tự mình chui đầu vào lưới.
Đây không phải là cơ hội, đây là thiên ý!
Cậu nhìn Linh Lung Tử, chỉ nói một chữ.
"Bản đồ."
Cuộc đi săn, chính thức bắt đầu.