Chương 114: Tam Đại Thiên Tài
Đối mặt với Chiến Hồn Tướng Quân có thực lực Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, không khí trở nên vô cùng căng thẳng. Hoàng Phủ Kinh Vân ở phía xa khoanh tay đứng nhìn, khóe miệng nở một nụ cười chờ xem kịch vui.
"Tấn công!"
Lăng Phong là người đầu tiên đưa ra chiến thuật. "Lãnh Nguyệt tiên tử dùng hàn băng pháp tắc để hạn chế tốc độ của nó. Ta sẽ dùng kiếm trận để quấy nhiễu và tìm sơ hở. Mọi đòn tấn công chính diện, phải nhờ vào Quyền Vương đạo hữu."
Cả Lâm Minh và Lãnh Nguyệt Tiên Tử đều gật đầu. Đây là chiến thuật hợp lý nhất.
Lãnh Nguyệt Tiên Tử khẽ niệm thần chú, lĩnh vực Quảng Hàn Nguyệt Giới lan tỏa, một lớp sương băng mỏng bao phủ mặt đất, khiến cho tốc độ di chuyển của tên Tướng Quân to lớn kia lập tức chậm lại.
"Thiên Tinh Kiếm Trận!" Lăng Phong cũng ra tay, bảy thanh phi kiếm của hắn bay ra, hóa thành chòm sao Bắc Đẩu, kiếm quang đan vào nhau như một tấm lưới, liên tục tấn công vào các khớp nối trên bộ chiến giáp của tên Tướng Quân, tạo ra những tiếng "keng keng" chói tai.
"GÀOOOOO!"
Chiến Hồn Tướng Quân bị chọc giận. Nó gầm lên một tiếng, tiếng gầm mang theo sát khí và oán niệm kinh người, hóa thành một đòn tấn công tinh thần, khiến cho Lăng Phong và Lãnh Nguyệt Tiên Tử đều cảm thấy thần hồn chấn động.
Nó giơ cao thanh chiến phủ khổng lồ của mình lên. Trên lưỡi búa, một luồng Sát Lục pháp tắc màu đỏ máu ngưng tụ lại, rồi chém xuống một đường kinh thiên động địa. Một đường chém này, dường như có thể bổ đôi cả trời đất!
Lăng Phong và Lãnh Nguyệt Tiên Tử đều biến sắc. Bọn họ biết rằng, một đòn này, không ai trong hai người họ có thể đỡ được.
Đúng lúc này, Lâm Minh bước lên một bước, đứng chắn trước mặt hai người họ.
Cậu mở ra Hỗn Độn Lĩnh Vực của mình.
Luồng Sát Lục pháp tắc màu đỏ máu kia vừa tiến vào lĩnh vực của cậu, một cảnh tượng kinh người đã diễn ra. Nó không chỉ bị chặn lại, mà như bị một sức mạnh còn nguyên thủy và bá đạo hơn phân giải, tan rã. Luồng pháp tắc hủy diệt đó cứ như vậy mà biến mất vào trong không khí, như thể chưa từng tồn tại.
Vạn Pháp Tịch Diệt!
"Đây... đây là lĩnh vực gì?!" Lăng Phong và Lãnh Nguyệt Tiên Tử ở phía sau đều trợn mắt há mồm. Lĩnh vực có thể trực tiếp làm tan rã pháp tắc của đối thủ, loại năng lực này đã vượt ra khỏi sự hiểu biết của họ.
Hoàng Phủ Kinh Vân ở phía xa, nụ cười trên mặt cũng cứng lại.
Lâm Minh không cho tên Tướng Quân có cơ hội ra đòn thứ hai. Cậu đã tìm thấy sơ hở của nó sau khi tung ra đòn tấn công mạnh nhất. Thân hình cậu như một viên đạn pháo, lao thẳng về phía trước.
Một quyền, đơn giản, nhưng lại ẩn chứa sức mạnh hủy diệt của Hỗn Độn.
Nắm đấm của cậu đánh trúng vào viên ngọc màu đỏ ở giữa ngực của bộ chiến giáp, nơi được cho là hạt nhân của Chiến Hồn Tướng Quân.
"RẮC!"
Viên ngọc vỡ nát. Cả thân hình khổng lồ của tên Tướng Quân khựng lại, rồi từ từ tan rã thành vô số đốm sáng, để lại một viên Chiến Hồn Châu to bằng nắm tay, tỏa ra ánh sáng màu vàng kim nhàn nhạt.
Trận chiến kết thúc.
Liên minh ba người, với sự phối hợp hoàn hảo và sức mạnh tuyệt đối của Lâm Minh, đã dễ dàng tiêu diệt một đối thủ mà ngay cả một nhóm mười mấy Nguyên Anh trung kỳ cũng phải bỏ chạy.
Hoàng Phủ Kinh Vân ở phía xa hừ lạnh một tiếng, biết rằng kế hoạch của mình đã thất bại, hắn quay người dẫn thuộc hạ rời đi