Thất Sơn Tiên Lộ

Chương 128: Các Phương Chấn Động



Chương 128: Các Phương Chấn Động

Khi Lâm Minh xuất hiện trở lại trên Vân Tiêu Đài, cả thế giới như ngừng lại. Tòa Thông Thiên Tháp vĩ đại sau lưng cậu từ từ mờ đi rồi biến mất, như thể nó chỉ xuất hiện để chờ đợi một mình cậu.
Tất cả các vị Thánh Chủ, hoàng chủ đều đứng dậy. Ánh mắt họ nhìn cậu không còn là nhìn một hậu bối, mà là nhìn một người ngang hàng, thậm chí còn có một tia kiêng dè. Bọn họ không hỏi cậu đã nhận được gì ở tầng chín, vì họ biết rằng đó là bí mật của một cường giả đỉnh cao, không phải là thứ họ có thể dò hỏi.
Hoàng Phủ Chấn, hoàng chủ của Trung Châu Hoàng Triều, bước lên phía trước, cười lớn: "Lâm Thần Quân tuổi trẻ tài cao, quả là phúc của Trung Châu ta. Hoàng triều luôn mở rộng cửa, nếu Thần Quân có hứng thú, vị trí Quốc sư bất cứ lúc nào cũng dành cho ngài."
Lâm Minh chỉ mỉm cười, chắp tay đáp lễ một cách lịch sự nhưng không hề nhận lời. Cậu biết rằng, Trung Châu này, dù rộng lớn, cũng không phải là điểm cuối trên con đường của cậu.
Sau khi buổi lễ kết thúc một cách chóng vánh, Lâm Minh trở về Vạn Bảo Lâu. Linh Lung Tử cung kính đón tiếp, thái độ của bà còn tôn trọng hơn cả trước kia.
"Linh Lung không dám hỏi về cơ duyên của Lâm lão tổ trên tầng chín." Bà nói. "Chỉ xin báo cho Lão tổ một tiếng, từ nay về sau, toàn bộ tài nguyên của Vạn Bảo Lâu ở Trung Châu, Lão tổ có thể tùy ý sử dụng, không cần bất cứ điều kiện gì."
Đây là một lời hứa vô cùng nặng ký, thể hiện rõ Vạn Bảo Lâu đã quyết định đặt cược tất cả vào tương lai của Lâm Minh.
Ngày hôm sau, Lâm Minh hẹn gặp Lăng Phong và Lãnh Nguyệt Tiên Tử tại một ngọn núi có phong cảnh hữu tình bên ngoài Thái Cổ Thành.
"Chúc mừng hai vị đạo hữu đã có thu hoạch lớn." Lâm Minh nói.
"So với Lâm huynh, chúng ta còn kém xa lắm." Lăng Phong cười khổ. Hắn và Lãnh Nguyệt Tiên Tử đã kể cho nhau nghe về khảo nghiệm ở tầng tám. Họ biết rằng nếu không có sự tin tưởng tuyệt đối, họ đã không thể vượt qua. Sau khi ra ngoài, tu vi của cả hai đều đã đột phá đến Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong, một bước tiến khổng lồ.
Nhưng họ cũng hiểu rằng, cơ duyên mà Lâm Minh nhận được ở tầng chín, chắc chắn còn kinh khủng hơn gấp trăm lần.
Họ cùng nhau uống một vò rượu ngon, nói về những dự định trong tương lai. Lăng Phong sẽ quay về Bắc Đẩu Cung, bế quan để đột phá Nguyên Anh hậu kỳ. Lãnh Nguyệt Tiên Tử cũng sẽ trở về Quảng Hàn Thánh Địa để khổ tu.
Họ biết rằng, con đường của mỗi người sắp tới sẽ khác nhau.
"Con đường phía trước còn dài." Lâm Minh nâng chén. "Hy vọng sau này, chúng ta còn có cơ hội gặp lại ở một đỉnh cao hơn."
"Nhất định sẽ có ngày đó!" Lăng Phong và Lãnh Nguyệt Tiên Tử cùng nâng chén.
Sau buổi gặp mặt, Lâm Minh đứng một mình trên đỉnh núi, nhìn mây trôi lững lờ. Cậu có Hóa Thần Đan, có sự công nhận của Đại Đạo, có Hỗn Độn Thế Giới Chủng Tử. Mọi thứ đã sẵn sàng.
Cậu trở về Vạn Bảo Lâu, nói với Linh Lung Tử một câu duy nhất.
"Ta muốn bế tử quan, đột phá Hóa Thần."
Linh Lung Tử chấn động, rồi lập tức bị một niềm vui sướng khổng lồ bao trùm. Bà lập tức mở ra Thái Hư Động Phủ, nơi tu luyện tuyệt mật và an toàn nhất của Vạn Bảo Lâu, một nơi mà ngay cả bà cũng hiếm khi có tư cách bước vào.
Lâm Minh bước vào trong, cánh cửa nặng nề của động phủ từ từ đóng lại. Một huyền thoại mới của Trung Châu, sắp sửa được sinh ra.