Chương 136: Tái Nhập Bí Cảnh
Trở lại Trung Châu, Lâm Minh đối mặt với vấn đề thứ hai: làm sao để tìm được Thái Cổ Bí Cảnh, một nơi xuất hiện không có quy luật?
Đối với người khác, đây là việc không thể. Nhưng đối với cậu, lại không phải là vấn đề.
Cậu đứng ở khu vực Yêu Thú Sơn Mạch năm xưa, nhắm mắt lại. Hỗn Độn Đồng của cậu được kích hoạt đến cực điểm. Cậu đang cảm nhận những gợn sóng không gian yếu ớt còn sót lại trong trời đất, những "vết sẹo" mà bí cảnh đã để lại.
"Tìm thấy rồi!"
Cậu xác định được một điểm yếu trong không gian. Cậu không chờ đợi, mà trực tiếp ra tay.
"Thế Giới Chi Lực - Phá!"
Cậu dùng sức mạnh của thế giới nhỏ bên trong mình, đánh thẳng vào điểm yếu đó. Không gian bị xé rách, một cánh cổng không ổn định hiện ra. Cậu đã dùng sức mạnh của bản thân, cưỡng ép mở ra lối vào Thái Cổ Bí Cảnh!
Bước vào bên trong, cảnh vật vẫn như xưa. Nhưng tâm cảnh của cậu đã khác. Cậu không còn là một người thám hiểm, mà như một vị vua trở về lãnh địa của mình. Cậu có thể nhìn thấy rõ dòng chảy của Hỗn Độn chi lực đang duy trì sự tồn tại của cả không gian này.
Cậu đi theo dòng chảy đó, đến nơi sâu nhất, trung tâm nhất của bí cảnh.
Ở đó, không có cung điện, không có bảo vật, chỉ có một hòn đá màu xám tro, trông vô cùng bình thường, đang lơ lửng giữa không trung.
Nhưng khi nhìn thấy nó, Hỗn Độn Thần Ma Thể của cậu lại rung lên, huyết mạch của cậu reo hò. Đây chính là Hỗn Độn Thạch, trái tim của cả thế giới này.
Cậu đưa tay ra, nhẹ nhàng cầm lấy nó.
Ngay khi Hỗn Độn Thạch bị lấy đi, cả Thái Cổ Bí Cảnh bắt đầu rung chuyển dữ dội, các vết nứt không gian xuất hiện ở khắp nơi. Nó sắp sụp đổ.
Lâm Minh bình tĩnh xé rách không gian, bước ra ngoài, trở lại Trung Châu.