Thất Sơn Tiên Lộ

Chương 137: Trùng Tu Phi Thăng Đài



Chương 137: Trùng Tu Phi Thăng Đài

Lâm Minh bay đến tận cùng của thế giới, nơi được gọi là Đoạn Thiên Nhai.
Đó là một vách núi khổng lồ, nhìn xuống dưới là một biển hư vô hỗn loạn, những cơn bão không gian liên tục hình thành rồi tan biến. Ở mép của vách núi, có một tòa tế đàn bằng đá khổng lồ, đã bị vỡ nát thành nhiều mảnh. Phi Thăng Đài.
Đã đến lúc.
Cậu lấy ra ba loại Thái Cổ Thần Vật.
Cậu đặt Hỗn Độn Thạch vào vị trí trung tâm, làm hạt nhân năng lượng mới.
Cậu dùng Thái Dương Thần Kim, luyện hóa nó thành những sợi chỉ vàng, nối liền các mảnh vỡ của tế đàn, vẽ nên những trận văn mới.
Cậu dùng Cửu U Minh Tủy, thả nó xuống dưới tế đàn, hàn khí của nó lập tức ổn định lại không gian hư vô đang bạo động xung quanh.
Cậu không chỉ sửa chữa, mà là đang trùng chú (đúc lại) cả tòa Phi Thăng Đài, dùng sự lĩnh ngộ về Đại Đạo của mình để tạo ra một con đường mới.
Sau bảy ngày bảy đêm, khi sợi chỉ vàng cuối cùng được nối liền, cả tòa Phi Thăng Đài rung lên, rồi tỏa ra một luồng sáng chói lòa. Nó bắt đầu hút năng lượng từ trong hư vô, ngưng tụ lại ở phía trên, tạo thành một cánh cổng ánh sáng ổn định, đẹp đẽ, thông thẳng đến một thế giới xa lạ.
Con đường phi thăng, đã được mở lại.
Lâm Minh quay đầu, nhìn lại thế giới này một lần cuối cùng. Trong lòng cậu có chút hoài niệm, nhưng không có sự hối tiếc. Thất Sơn, Lăng Phong, Lãnh Nguyệt, Vạn Bảo Lâu... những hình ảnh đó lướt qua đầu cậu.
Cậu đã hoàn thành tất cả những gì cần làm ở đây.
Với một nụ cười bình thản, Lâm Minh bước vào trong cánh cổng ánh sáng, biến mất khỏi thế giới này.
Hành trình của cậu ở đây đã kết thúc, nhưng một huyền thoại còn vĩ đại hơn, ở một thế giới cao hơn, chỉ vừa mới bắt đầu.