Chương 143: Mắt Thật Không Thấy Thái Sơn
Lâm Minh không nói nhiều, chỉ bình thản đáp: "Nếu đã không có giá trị, vậy thì thôi." Cậu đưa tay ra, định lấy lại khối Tinh Thần Chi Tủy.
Nụ cười trên mặt Triệu chưởng quỹ lập tức biến mất, thay vào đó là một vẻ âm trầm. Lão ra hiệu bằng mắt. Hai tên hộ vệ Nhân Tiên trung kỳ ở phía sau lập tức bước lên, chặn đường của Lâm Minh.
"Hàng đã vào Thiên Nhai Các của ta, không có chuyện lấy lại." Triệu chưởng quỹ cười lạnh. "Một trăm tiên thạch, cầm lấy rồi cút, nếu không đừng trách ta không khách sáo!"
Hắn định cướp trắng giữa ban ngày.
Lâm Minh khẽ thở dài. Xem ra, dù ở đâu, rắc rối cũng tự tìm đến mình. Cậu không nổi giận, chỉ nhìn thẳng vào mắt của Triệu chưởng quỹ.
"Nhìn vào mắt ta."
Giọng nói của cậu không lớn, nhưng lại như có một ma lực kỳ lạ, khiến cho Triệu chưởng quỹ theo bản năng phải nhìn vào.
Trong đôi mắt của Lâm Minh, Hỗn Độn Đồng được kích hoạt một cách lặng lẽ.
Triệu chưởng quỹ, người có tu vi chỉ tương đương Kim Đan, làm sao có thể chịu được một cái nhìn như vậy. Hắn chỉ thấy trong đôi mắt của Lâm Minh là cảnh tượng vũ trụ sinh ra rồi lại hủy diệt, là sự hỗn loạn của thời gian và không gian. Thức hải của hắn như bị một cây búa tạ đập vào.
"Aaaaaa!" Lão ta hét lên một tiếng thảm thiết, ôm đầu, máu tươi từ mắt, tai, mũi, miệng đồng loạt chảy ra, ngã vật xuống đất, thần trí bị tổn thương nghiêm trọng.
"Dám ra tay với chưởng quỹ!" Hai tên hộ vệ cả kinh, lập tức tấn công.
Nhưng bọn họ chỉ thấy một bóng đen lướt qua. Lâm Minh như một bóng ma, dễ dàng né được đòn tấn công của họ, rồi dùng cạnh tay, chém hai nhát chính xác vào gáy của hai tên hộ vệ.
"Cốp! Cốp!"
Tiên khí phòng ngự của bọn họ vỡ tan như giấy. Cả hai trợn mắt, rồi ngất đi tại chỗ.
Tất cả chỉ diễn ra trong vòng chưa đến một giây. Cả cửa hàng rơi vào sự im lặng chết chóc.
Lâm Minh bình thản nhặt lại khối Tinh Thần Chi Tủy của mình. Cậu bước đến bên cạnh Triệu chưởng quỹ đang co giật trên mặt đất, tiện tay lấy luôn chiếc nhẫn trữ vật của lão.
"Phí tổn thất tinh thần." Cậu nói nhỏ.
Rồi, dưới ánh mắt kinh hãi của tất cả nhân viên và khách hàng, cậu ung dung bước ra khỏi Thiên Nhai Các, như thể vừa làm một việc không đáng để nhắc tới.
Tin tức nhanh chóng lan ra. Một tu sĩ Nhân Tiên sơ kỳ bí ẩn, chỉ bằng một cái nhìn đã làm trọng thương Triệu chưởng quỹ gian xảo của Thiên Nhai Các, và bằng hai chiêu đã đánh ngất hai hộ vệ Nhân Tiên trung kỳ.
Lâm Minh, lúc này đã ở một nơi khác, kiểm tra chiến lợi phẩm mới. Số tiên thạch trong nhẫn của Triệu chưởng quỹ, đủ để cậu thuê một động phủ thượng hạng trong mười năm!
Cậu nhận ra, tự mình đi bán đồ quá phiền phức và dễ gặp rắc rối. Tấm bản đồ trong tay cậu có ghi chú về một nhà đấu giá chính thức, được điều hành bởi Thành Chủ Phủ của Vô Cực Thành, nơi đó tuyệt đối an toàn và uy tín.
Đã có đủ tiền, cậu không cần phải mạo hiểm nữa. Mục tiêu tiếp theo của cậu, là tìm một nơi yên tĩnh, bắt đầu quá trình bế quan dài ngày, để thực sự lột xác, để có thể đứng vững ở thế giới mới này.