Thất Sơn Tiên Lộ

Chương 79: Huyết Tẩy Thiên Hỏa Tông



Chương 79: Huyết Tẩy Thiên Hỏa Tông

Các trận pháp phòng ngự bên ngoài phủ đệ của Thiên Hỏa Tông, vốn được cho là kiên cố, lại không hề có chút phản ứng nào. Lâm Minh, với kiến thức trận pháp đã học được ở Tàng Kinh Các và thực lực Kim Đan trung kỳ, đã dễ dàng tìm ra sơ hở, lặng lẽ đi vào bên trong như một bóng ma.

Đêm nay, cậu là một tử thần.

Những tên vệ sĩ Trúc Cơ kỳ đang đi tuần, còn chưa kịp nhận ra điều gì bất thường, đã cảm thấy một luồng khí lạnh sau gáy, rồi vĩnh viễn mất đi ý thức.

Lâm Minh đi thẳng đến khu nhà chính, nơi ở của Tiêu Trần. Cậu không hề che giấu bước chân. Tiêu Trần đang ngồi trong phòng, cảm nhận được có người đến gần, tức giận quát:

"Kẻ nào?"

Cánh cửa phòng bật mở. Lâm Minh bước vào.

Nhìn thấy gương mặt của Lâm Minh, Tiêu Trần sợ đến mức hồn bay phách lạc. "Ngươi... sao ngươi lại vào được đây?" Hắn vội vàng kích hoạt các loại pháp bảo phòng ngự trên người.

Nhưng trước mặt một Lâm Minh đang ở đỉnh cao sức mạnh và tràn ngập sát ý, mọi sự chống cự đều là vô ích. Lâm Minh chỉ giơ một tay ra, lĩnh vực Hỗn Độn màu xám bao trùm lấy Tiêu Trần, mọi pháp bảo trên người hắn đều mất đi ánh sáng.

"Ngươi không nên trêu vào ta ngay từ đầu."

Đó là câu nói cuối cùng mà Tiêu Trần nghe được. Lâm Minh đặt tay lên đầu hắn, Hỗn Độn Thôn Thiên Quyết vận chuyển. Chỉ trong nháy mắt, vị thiếu chủ thiên tài của Thiên Hỏa

Tông đã biến thành một cái xác khô.

"Kẻ nào!" Hỏa Vân trưởng lão, người vẫn đang chữa thương ở một khu vực khác, cảm nhận được động tĩnh, kinh hãi bay tới. Nhưng khi đến nơi, lão chỉ nhìn thấy cái xác khô của Tiêu Trần và Lâm Minh đang đứng đó với vẻ mặt lạnh lùng.

"Là ngươi! Ta phải giết ngươi!" Hỏa Vân trưởng lão gầm lên, bất chấp thương thế, tung ra đòn tấn công mạnh nhất.

Lâm Minh chỉ lắc đầu. Cậu tung một quyền, một quyền đơn giản nhưng lại ẩn chứa sức mạnh của Kim Đan trung kỳ. Nắm đấm của cậu dễ dàng phá tan đòn tấn công của Hỏa Vân trưởng lão, rồi đánh trúng người lão.

Một vị trưởng lão Kim Đan, cứ như vậy mà tan thành tro bụi.

Sau khi giải quyết xong tất cả, Lâm Minh vung tay, một ngọn lửa Hỗn Độn màu xám bùng lên, bao trùm toàn bộ phủ đệ. Ngọn lửa này không chỉ đốt cháy vật chất, mà còn đốt cháy cả linh hồn và mọi dấu vết.

Khi trời sáng, người dân Thiên Nam Thành kinh hoàng phát hiện, phủ đệ của Thiên Hỏa Tông đã biến thành một mảnh đất trống, không còn lại một thứ gì. Sự việc này gây ra một cơn chấn động lớn, nhưng không ai có bằng chứng để buộc tội cho bất kỳ ai, dù trong lòng họ đều đoán ra đó là ai.

Giải quyết xong mầm họa cuối cùng, Lâm Minh đi đến Vạn Bảo Lâu, gặp lại Huyền lão.

Cậu dùng một phần tài sản khổng lồ của mình, thuê lại gian phòng tu luyện cấp cao nhất của Vạn Bảo Lâu trong vòng mười năm.

Nơi đây được bảo vệ bởi những trận pháp mạnh nhất và có cả Nguyên Anh lão tổ của Vạn Bảo Lâu tọa trấn, là nơi an toàn tuyệt đối.

Cậu cũng hỏi về Siêu Cấp Truyền Tống Trận có thể đi đến các đại châu khác. Huyền lão xác nhận là có, nhưng chi phí là một con số thiên văn, và chỉ mở ra cho những người có cống hiến đặc biệt lớn cho thương hội.

Lâm Minh không vội. Cậu biết rằng, sau khi cậu xuất quan, mọi thứ sẽ khác.

Cậu bước vào trong phòng tu luyện tối cao, cánh cửa đá nặng nề đóng lại. Bên trong là một thế giới riêng, linh khí nồng đậm đến mức hóa thành chất lỏng.

Cậu ngồi xuống, lấy ra Thái Cổ Đạo Quả.

Không chút do dự, cậu đưa nó vào miệng.

"ẦMMMMMM!"

Một luồng năng lượng tinh thuần và đạo vận cổ xưa không thể tưởng tượng nổi bùng nổ trong cơ thể cậu. Viên Chân Đan màu xám tro điên cuồng xoay tròn, hấp thụ luồng năng lượng này. Cơ thể và linh hồn cậu bắt đầu một cuộc lột xác đau đớn nhưng cũng đầy vinh quang.

Lâm Minh bắt đầu quá trình bế quan dài nhất, quan trọng nhất từ trước đến nay của mình.

Hành trình tại Nam Hoang Châu đã kết thúc.

Lần sau khi cánh cửa đá này mở ra, cậu sẽ không còn là một Kim Đan Chân Nhân nữa.

Một cường giả Nguyên Anh, một vị lão tổ thực sự, sẽ ra đời, và cả thế giới tu chân rộng lớn sẽ vì sự xuất hiện của cậu mà run rẩy.