Chương 88: Thái Cổ Thành
Sau một cuộc dịch chuyển không gian đầy bạo ngược và kéo dài, Lâm Minh cuối cùng cũng đặt chân lên một vùng đất mới. Cậu đứng giữa một con đường rộng lớn được lát bằng bạch ngọc, dòng người qua lại tấp nập.
Và cậu đã bị chấn động.
Linh khí ở đây không chỉ là nồng đậm, mà nó đặc quánh lại như một chất lỏng, chỉ hít thở thôi cũng có thể cảm nhận được tu vi đang từ từ tăng lên. Những người đi đường bình thường nhất cũng có tu vi Trúc Cơ kỳ. Những đội vệ binh mặc giáp sáng loáng đi tuần tra trên phố, dẫn đầu là các Kim Đan Chân Nhân.
Đây chính là Trung Châu, đại lục trung tâm của thế giới tu chân.
Cậu ngẩng đầu nhìn lên. Trên bầu trời không chỉ có những tòa nhà cao chọc trời, mà còn có cả những hòn đảo bay, những tòa cung điện nguy nga tráng lệ lơ lửng giữa không trung. Đặc biệt, ở phía xa, một tòa cung điện khổng lồ, to như một thành phố nhỏ, tỏa ra ánh sáng thần thánh, trên đó có treo lá cờ hiệu thêu bốn chữ rồng bay phượng múa: Thái Nhất Thánh Địa.
Lâm Minh mở bản đồ tinh tú mà Huyền lão đã đưa. Cậu xác nhận mình đang ở Thái Cổ Thành, một trong những thành thị tu chân lớn và cổ xưa nhất của Trung Châu Hoàng Triều, và cũng là nơi chịu sự ảnh hưởng trực tiếp của Thái Nhất Thánh Địa.
Cậu biết rằng, với tu vi Nguyên Anh sơ kỳ của mình, ở Nam Hoang Châu cậu có thể hô mưa gọi gió, nhưng ở nơi này, có lẽ cậu chỉ là một trong số rất nhiều cường giả mà thôi.
Cậu không vội vàng hành động, mà tìm đến tòa kiến trúc cao nhất và hoành tráng nhất trong thành, tổng bộ của Vạn Bảo Lâu tại Trung Châu.
Khi cậu đưa ra tấm Thiên Cơ Lệnh màu tím, toàn bộ vệ sĩ và quản sự của Vạn Bảo Lâu đều chấn động. Cậu được mời thẳng lên tầng cao nhất, nơi mà ngay cả các Nguyên Anh lão tổ bình thường cũng không có tư cách bước vào.
Người tiếp đón cậu là một lão bà có mái tóc bạc trắng nhưng dung mạo lại chỉ như một thiếu phụ, khí tức sâu không lường được. Bà ta là một vị Nguyên Anh đại viên mãn chân chính, người đứng đầu của Vạn Bảo Lâu tại khu vực này - Linh Lung Tử.
"Không ngờ lại có một vị đạo hữu trẻ tuổi như vậy sở hữu Thiên Cơ Lệnh." Linh Lung Tử nhìn Lâm Minh bằng ánh mắt tán thưởng và tôn trọng. "Lâm lão tổ, hoan nghênh đến với Trung Châu."
Qua cuộc trò chuyện với Linh Lung Tử, Lâm Minh cuối cùng cũng có một cái nhìn toàn cảnh về thế giới này. Trung Châu được cai quản bởi Trung Châu Hoàng Triều, nhưng thực lực đứng trên tất cả lại là các Thánh Địa như Thái Nhất Thánh Địa. Các Thánh Địa này có lịch sử từ thời thượng cổ, bên trong có các lão quái vật Hóa Thần kỳ tọa trấn, thậm chí còn có cả những truyền thuyết về cảnh giới Luyện Hư cao hơn nữa.
Nguyên Anh lão tổ ở đây tuy là cường giả, nhưng không phải là không thể gặp được.
Linh Lung Tử cũng cho cậu biết về con đường tu luyện tiếp theo. Muốn từ Nguyên Anh đột phá đến Hóa Thần, không chỉ cần tích lũy linh lực, mà quan trọng hơn là phải lĩnh ngộ được Pháp tắc chi lực của trời đất.
"Ba năm nữa, Thông Thiên Tháp sẽ xuất hiện ở gần Thái Cổ Thành." Linh Lung Tử nói. "Đó là một bí cảnh thượng cổ, mỗi một tầng tháp đều ẩn chứa một loại khảo nghiệm về pháp tắc. Đây là cơ duyên lớn nhất trong vòng một trăm năm cho tất cả các Nguyên Anh lão tổ muốn tìm kiếm con đường đột phá."
Một mục tiêu mới đã xuất hiện. Lâm Minh biết rằng, trong ba năm tới, cậu cần phải chuẩn bị thật tốt.
Vạn Bảo Lâu, với sự tôn trọng dành cho một người sở hữu Thiên Cơ Lệnh, đã sắp xếp cho cậu một tòa động phủ xa hoa trên một hòn đảo bay riêng biệt. Sau khi ổn định, việc đầu tiên cậu làm là đi đến khu giao dịch lớn nhất của thành phố - Thiên Bảo Phường, để tìm kiếm một số linh dược có thể củng cố Nguyên Anh và thần hồn của mình.
Cậu tìm thấy một gốc Cửu Khiếu Linh Lung Thảo, một loại linh dược cực phẩm giúp tăng cường thần hồn. Nhưng ngay khi cậu vừa định trả linh thạch, một giọng nói kiêu ngạo, hống hách vang lên từ phía sau.
"Cây linh thảo này, bản thiếu gia muốn!"