Thất Sơn Tiên Lộ

Chương 90: Lời Mời Luận Đạo



Chương 90: Lời Mời Luận Đạo

Lâm Minh trở về động phủ của mình tại Vạn Bảo Lâu. Cậu không hề để tâm đến sự va chạm vừa rồi. Trong mắt cậu, một tên công tử bột như Hoàng Phủ Kinh Vân không đáng để cậu phải bận lòng.
Cậu lập tức bắt đầu bế quan ngắn ngày, lấy ra gốc Cửu Khiếu Linh Lung Thảo. Dược lực tinh thuần của linh dược hóa thành một dòng nước ấm, từ từ thẩm thấu vào Nguyên Anh của cậu. Nguyên Anh Hỗn Độn vốn đã vô cùng ngưng thực, nay lại càng thêm vững chắc, thần thức của cậu cũng theo đó mà tăng trưởng một cách mạnh mẽ.
Trong khi Lâm Minh đang tu luyện, thì ở bên ngoài, Hoàng Phủ Kinh Vân đang nổi trận lôi đình. Bị sỉ nhục trước mặt bàn dân thiên hạ, sự kiêu ngạo của hắn đã bị chà đạp một cách không thương tiếc.
"Điều tra! Điều tra cho ta lai lịch của kẻ đó!" Hắn gầm lên với các thuộc hạ. "Ta không tin ở Thái Cổ Thành này lại có một Nguyên Anh lão tổ vô danh như vậy!"
Nhưng kết quả điều tra khiến hắn càng thêm tức giận. Lâm Minh như từ trên trời rơi xuống, không có bất kỳ thông tin gì ngoài việc hắn đang ở trong động phủ cao cấp nhất của Vạn Bảo Lâu.
"Không có lai lịch rõ ràng, chắc chắn là một tán tu gặp được chút cơ duyên mà thôi!" Hoàng Phủ Kinh Vân cười lạnh, trong mắt lóe lên vẻ độc ác. Hắn không dám trực tiếp ra tay với một Nguyên Anh lão tổ, nhưng hắn có cách khác để trả thù.
"Dùng sức ảnh hưởng của Hoàng Phủ gia và Thái Nhất Thánh Địa, phong tỏa tất cả các nguồn tài nguyên cao cấp của hắn trong thành. Ta muốn hắn không mua được một viên đan dược, không vào được một phòng tu luyện nào!"
Một mệnh lệnh được ban ra. Rất nhanh, tất cả các cửa hàng lớn, các phòng đấu giá, các trung tâm cho thuê phòng tu luyện cao cấp ở Thái Cổ Thành đều nhận được "lời nhắc nhở" từ phía hoàng tộc và Thánh Địa.
Một tháng sau, Lâm Minh xuất quan. Cậu cảm thấy thần hồn của mình đã mạnh hơn trước rất nhiều. Cậu định đi tìm mua một vài loại tài liệu khác để chuẩn bị cho việc tu luyện lâu dài, nhưng cậu nhanh chóng phát hiện ra vấn đề.
Tất cả các cửa hàng lớn đều từ chối bán đồ cho cậu một cách khéo léo. Cậu lập tức hiểu ra, đây là trò trả đũa của tên hoàng tử kia.
Đúng lúc cậu đang cảm thấy có chút phiền phức, một tin tức trọng đại lan truyền khắp Trung Châu, khiến tất cả các tu sĩ phải sôi trào.
Thái Nhất Thánh Địa và Trung Châu Hoàng Triều cùng nhau tuyên bố, một năm sau sẽ tổ chức Trăm Năm Luận Đạo Đại Hội tại Thái Cổ Thành. Mục đích của đại hội lần này là để tuyển chọn ra một trăm thiên tài xuất sắc nhất, trao cho họ một trăm tấm Thông Thiên Lệnh, tư cách để tiến vào Thông Thiên Tháp ba năm sau.
Đây là cơ hội ngàn năm có một!
Lâm Minh không chút do dự, đi thẳng đến nơi ghi danh của Đại hội. Nhưng cậu đã bị chặn lại.
"Xin lỗi vị tiền bối này," một vị quan viên nói với vẻ khó xử. "Theo quy định, người tham dự phải có lai lịch rõ ràng, thuộc một tông môn hoặc gia tộc được công nhận, hoặc phải có một thế lực lớn bảo lãnh. Tiền bối là tán tu, chúng tôi không thể phá lệ..."
Lâm Minh nhíu mày. Hắn biết ngay đây là trò quỷ của Hoàng Phủ Kinh Vân. Hắn đã chặn đứng con đường tham gia của cậu.
Nhưng Lâm Minh không hề tức giận. Cậu chỉ xoay người, đi thẳng về phía Vạn Bảo Lâu.
"Linh Lung đạo hữu, ta có một việc nhỏ, cần Vạn Bảo Lâu giúp đỡ."